Dị Truyện - Xung đột tại Bạch Nguyệt (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Dị Truyện


Xung đột tại Bạch Nguyệt (2)



Tại Vĩnh Lâm viên khu biệt thự của Tử Minh

Răng rắc,rang rắc

Tiếng động liên tục phát ra trên người Tử Minh ,toàn bộ vết nức đồng thời vở ra để lộ lại thân hình trơ trụi không một mảnh vải ,trên thân có vô số ấn ký lạ lùng xung quanh

“Cuối cùng thì cũng luyện được tiên thể đã vậy còn lấy lại được Kim thân nữa ,giờ thì ngay cả ăn đạn vào đầu chắc ta cũng không sao đây “ Tử Minh vươn vai nhìn qua cửa sổ

“Gâu gâu ,gâu gâu “

“Ngươi là !!“

Nhìn thấy con chó đen đứng trước cổng đằng xa Tử Minh liền thầm mừng rở ,nhanh tay vớ áo quần mạc vô rồi nhanh chân chạy ra

……………

Tại Bạch Nguyệt quán lầu bốn

Lúc này bao quanh năm người Thế Anh đều là những tên cao to lực lưỡng Bạch Nguyệt quán người

“Nha đầu ngươi nghĩ Vương gia ngươi có thể đưa ngươi ra khỏi đây ?” Lưu Bạch giỏng giạc đứng ra trước mặt năm người họ nói

Giờ phút này người trước mặt họ là thiếu gia của Lưu gia đang đứng trước mặt họ,con người này là cả một tượng đài đối với các thanh thiếu niên muốn lập nghiệp

Lưu Bạch là một trong những người có máu mặt nhất Quảng Châu ngoài Tề gia ra thì hắn vốn không xem ai ra gì

Phương châm hắn là tự thân vận động năm hắn hai mươi đã lập nên Bạch Nguyệt quán cùng với em gái hắn ,sau ba năm thì hắn biến Bạch Nguyệt quán thành quán ăn kim khách sạn lớn nhất Hoa Hạ hiện nay

Vậy nên có rất nhiều gia tộc vì muốn được có cổ phần nên đã không biết bao nhiêu lần đứng trước hắn phải nể trọng còn về hắn thì chả quan tâm cho lắm

“Ta thật chất cứ nghĩ các ngươi là người có ăn học nên luôn không quan tâm việc các người vào quán này để ăn chơi nhưng không ngờ chuyện thành ra thế này thật mất mặt a” Lưu Bạch tay xoa mắt tay còn lại chỉ vào mặt từng người ở đây

“Ta vốn coi trọng cô Thế Anh ,còn ngươi Lý Tần ta không ngờ một cái đầu được người đời so sánh không khác gì ta mà lại làm chuyện không nên làm ở đây,thật sự không biết người đời đánh giá ta thấp quá hay nâng ngươi quá cao”

“Lưu tiên sinh ngươi hẵn rõ là bọn người Từ Khải là người gây sự trước “ Thế Anh liền một hồi phản bát lại nhanh

“Bọn hắn gây sự trước không có nghĩ là các người không biết luật trong Bạch Nguyệt ? “ Lưu Bạch tức giận liền liếc nhìn Thế Anh

“Ta “

“Cũng được ,việc tới đây coi như hết ,tất cả các ngươi coi như từ nay về sau sẽ bị cấm tuyệt vào đây,đồng thời cũng giống như Từ gia lúc nãy,và nữa vì các ngươi đã phạm luật ở đây một trong những luật nặng nhất nên ta cần bồi thường cho danh tiếng ở đây “ nghe xong thì Lưu Bạch liền một hồi chán nản nhìn rồi vẩy tay đi

“Bồi thường ,vậy cũng được ,ngươi muốn chúng ta bồi thường bao nhiêu” Giang Anh Tuấn nghe vậy liền thầm mừng rở vì vốn hắn biết luật ở đây vi phạm thì ít nhất là bị đập gãy cả tay và chân nhưng hắn là vốn sợ đau nay lại bồi thường nên hắn thầm mừng

“Đơn giản bốn mươi triệu ,đưa rồi các ngươi có thể đi” Lưu Bạch nói ra một cách đơn giản

“Bốn triệu ,ngươi nghĩ sao vậy”

“Bốn triệu,….”

“Lưu Thiếu a ngươi có hay không giảm tý đi bọn ta là chỉ là học sinh thôi ngươi có hay không biết a”

“Không có ,thì các ngươi kêu người nhà mình tới đưa “ Lưu Bạch trong túi rút chiếc điện thoại ra

“Ta đây chỉ có bốn triệu trong tài khoản” Lý Tần đắn đo xong liền móc ra cái thẻ đứa cho tên áo đỏ

“Được ,ta liền kêu vậy “ Giang Tuấn Anh cùng với Hồ Khải thay nhau móc điện thoại ra gọi

“Thế Anh ngươi tính sao ,ta thì sẽ gọi cho cha ta rồi “ Vương Nguyệt quay ra nhìn Thế Anh chần chờ nói

Vốn là Thế Anh bỏ nhà đi nếu hắn gọi về cho mẹ thì chắc chắn sẽ bị phạt nặng đã vậy việc làm ăn của gia tộc sẽ bị phát giác đồng thời cha hắn sẽ rất tức đây

Lúc này Thế Anh bồn chồn không biết làm sao thì Lý Tần đi tới đặt tay lên vai Thế Anh “đừng lo anh sẽ lo cho em “

Nghe vậy Thế Anh liền bình tĩnh một hồi suy nghĩ đang định gật đầu thì có một tiếng nói dội tới

“Lưu Bạch “

Tiếng nói phát ra từ người đàn ông cao to Nhị Hổ ,làm cho Lưu Bạch mất bình tĩnh như gặp phải thú dữ

“Nhị Hổ ngươi làm gì ở đây “ Lưu Bạch liếc nhìn gằng nói

“Ta tới rướt người ,công tử nhà ta muốn rướt một người từ chổ này ,ngươi hay không nể mặt Tề gia ta được không “ Nhị Hổ cúi người cười châm chọc nói chuyện

“Nề mặt ngươi ,hay ai của Tề gia ta không quan tâm miễn là không đắt tội liền có thể mới đi còn lại không được “ Lưu Bạch một mực giơ tay chỉ thằng Nhị Hổ nói

“Vậy thì công tử gia của Tề lão thì sao “ Nhị Hổ cười nói

Lưu Bạch liền một chấn động ,hắn vốn chỉ biết Tề gia có một cái tiểu thư chứ thiếu gia liền chưa bao giờ nghe qua đã vậy còn là Thiếu gia của Tề Lão người,chuyện này mà đem ra ngoài báo chí chắc chắn sẽ chấn động cả ngũ đại gia tộc không chừng sẽ làm cho Tề gia một cái nhìn sâu không thấy đáy nữa là

“Không thể nào Tề gia nào làm gì có công tử “ Lưu Bạch đính chính nói ra

“Đúng là không có thật nhưng mới đây một cái tiểu tử mới tới liền để cho lão gia ta một tràng nể phục đã vậy còn gọi hắn là công tử gia nữa là “ Lúc này Nhị Hổ cũng phải cảm thán đồng ý với Lưu Thiếu

“Cái gì ngươi nói là thật “ Lưu Bạch nghe thấy liền càng hoảng hốt hơn nữa ,hắn luôn xem Tề lão là tấm gương luôn phấn đấu làm để được như hắn ta vậy mà giờ đây nghe phải tin này liền thật sự là quá sốc với hắn

Không chỉ hắn mà cả năm người kia cũng bang hoàng không rõ chuyện sao trời chời gì chăng nữa

“Được rồi vậy thì ngươi định rướt ai đi “

“Trong đây ai tên Thế Anh tiểu thư liền ta đưa đi người “

Một câu nói ra liền làm cho năm người hoảng hốt riêng Thế Anh thì vô cùng ngạc nhiên vì nàng chưa từng biết người kia là ai

Ruốc cuộc vị công tử kia của Tề lão là ai ,ta đã quen biết ai bao giờ ,mà người mới tới ,mới tới không lẻ là cái kia người mới tới không thể nào hắn làm sao có thể quen với Tề lão gia cơ chứ không thể nào

“Không được người này không được đưa đi ,người này nợ ta bốn triệu muốn đưa đi đơn giản trả tiền rồi đi “ Lưu Bạch một mực nhấn mạnh với Nhị Hổ

“Ra là vậy thảo nào mà lại nhờ Tề lão “ Nhị Hổ thầm than trong lòng bồn chồn hẳn ra ngờ đâu Tử Minh đã đoán được tình huống cơ chứ

“Được trong đây có hẳn bốn triệu ,vậy coi như xong rồi,tiểu thư mời tiểu thư theo chúng tôi” Nhị Hổ nhìn Lưu Bạch rồi đưa hắn một cái thẻ xong rồi hướng Thế Anh đưa nàng đi r axe

“Vương Nguyệt ,học trưởng ta đi trước đây ,Tiểu Nguyệt ngươi về nhà an toàn nha “ Thế Anh bồn chồn chỉ biết làm theo lệnh và đi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN