Diệp hận (Cao H- ngược) - Chương 1: Khoá Giải Ưu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1815


Diệp hận (Cao H- ngược)


Chương 1: Khoá Giải Ưu


Trụ sở công ty Thời Uy hôm nay bị bao trùm bởi một bầu không khí kỳ lạ pha trộn giữa hiếu kỳ và u trầm. Khi Lâm Mặc đến tuyển việc vào nửa năm trước, khung cảnh không phải như bây giờ. Ngày ấy vì một bài báo lá cải tiết lộ bức hình chụp người điều hành của Thời Uy, bảng tin tuyển dụng nhân sự của công ty bỗng dưng được săn lùng kỳ lạ chỉ sau một đêm. Lâm Mặc nhờ đó may mắn trúng tuyển vị trí trợ lý Tổng giám đốc giữa hàng loạt chân dài nộp đơn tham gia hôm phỏng vấn. Nói là may mắn vì Lâm Mặc hắn ngoài trình độ xuất sắc, còn có một điểm cộng cực lớn: giới tính nam.
Sáng nay phần lớn nhân viên nữ tới sớm hơn thường lệ, đề tài bát quái hôm nay thay vì thảo luận sự sùng bái đối với vị tổng giám đốc độc thân hoàng kim của Thời Uy như mọi ngày, thì chuyển thành đề tài nóng sốt hơn ông hoàng ấy đã hết độc thân.
Kết hôn mới vừa hôm qua.
Vài tiếng sau vào giờ ăn trưa, mọi câu hỏi chưa đáp như vị hôn thê kia là ai, gia thế ra sao thì chủ đề bát quái nâng tầm lên một bậc: Vị tổng tài mới kết hôn ngày hôm qua, hôm nay vẫn đi làm.
Cố Uy gọi Lâm Mặc vào hỏi:
“Tô Mạc Diệp có hỏi qua cậu lịch trình của tôi?”
Có lẽ Lâm Mặc là nhân viên duy nhất của Thời Uy biết cái tên vừa được nói tới chính là vị hôn thê, nói chính xác hơn là phu nhân tổng giám đốc được cả công ty xôn xao tò mò ngày hôm nay.
Nam trợ lý nén khó hiểu trả lời: “Không có, thưa sếp”
Tất nhiên điều đó không khó đoán, hắn mở lại tin nhắn sáng nay vừa nhận được.
“Nghe nói công ty sắp tới sẽ bận rộn, mình dời lại trăng mật nhé. Em đi công tác một thời gian”
Cố Uy không phải kẻ ngốc để không nhận ra một đống dấu hỏi to đùng trong chuyện này, chỉ là hắn dường như không mấy để tâm.
Tháng 3 ở Vụ Hải không rơi vào mùa cao điểm, thế nhưng khách du lịch đến đây không hề thưa thớt. Tô Mạc Diệp nằm duỗi người cảm nhận hương vị biển quét qua làn da trắng bóc, cả thân mình bị gói gọn trong sắc xanh ngọc của nước biển và bầu trời, tận hưởng dịch vụ cao cấp đắt đỏ nhất, chỉ ngặt nỗi thỉnh thoảng sẽ được nhân viên hỏi xác nhận lại vì tất cả suất dịch vụ ban đầu đều là đặt cho hai người.
Ngày thứ năm của chuyến nghỉ dưỡng, cuối cùng Tô Mạc Diệp đã tìm được thông tin chính xác về vị trí của khoá Giải Ưu.
Hôm sau, Tô Mạc Diệp chuẩn bị hành trang từ sáng sớm một mình leo lên ngọn Giải Ưu. Ánh mặt trời ban trưa bị tán cây rừng ngăn lại phía trên rơi rớt xuống điểm nhẹ trên vai nàng. Leo qua khỏi một tảng đá xám dốc thoải, một khoảng không gian rộng lớn cỏ dại rợp phủ che kín mặt đất, nhường lại vị trí trung tâm là một gốc đây cổ thụ thân ba người ôm. Đỉnh trên cổ thụ dựng một gian nhà cây nhỏ bằng gỗ tuyết tùng, cách mặt đất chừng 10 mét thả xuống một dải thang dây độc đáo làm lối đi lên. Cửa căn nhà làm bằng một tấm gỗ linh sam nguyên khối cao ngang vai người trưởng thành. Cánh cửa đóng chặt, khép lại nhờ một chiếc khoá thủ công chạm hình thù cổ điển độc đáo.
Đó chính là khoá Giải Ưu.
Tô Mạc Diệp làm như thành thục rút ngẫu nhiên một chiếc trong đống chìa khoá ngổn ngang trong hộp thư niêm trên bức tường bên cạnh, nàng chậm lại một nhịp, hít lấy một hơi mới tra chìa vào lỗ khoá.
Vặn!
Thanh chốt nằm im không một chuyển động.
Khoá không mở.
Ưu của nàng, giải không được.
Tô Mạc Diệp ngồi xuống vìa hành lang dựa vào bức tường gỗ, khô khốc ngước nhìn ánh nắng xuyên qua tàn lá.
Con người là một sinh vật vô cùng khó hiểu. Tỷ như lớp ánh nắng mặt trời kia xuyên qua bầu khí quyển đè xuống gây sức ép cho mặt đất, chưa chạm đến đích đã bị tàn cây dày rậm ngăn lại, chẳng phải đã có thể thoả mãn rồi sao? Cớ gì chỉ vì vài tia ánh sáng bướng bỉnh lọt qua kẽ lá mà để ý rồi khó chịu không buông.
Hay như có những việc xảy ra trong cuộc sống vốn dĩ đã bị che đậy thật tốt, lại cố tình để ý lấy những tia sáng nhờ nhạt lọt vào, mỗi ngày mỗi giờ tích tụ chỉ chờ thời cơ xé toạt ra thành nỗi đau uất nghẹn.
Tô Mạc Diệp hồi tưởng lại đoạn ký ức mơ hồ của mình, mới chợt nhận ra nguyên do bản thân cố chấp với khoá Giải Ưu là như vậy.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN