Diệp hận (Cao H- ngược) - Chương 2: Chuyện cũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1014


Diệp hận (Cao H- ngược)


Chương 2: Chuyện cũ


Hàn Ni luôn miệng nói, nếu một ngày cô trở thành một tiểu thuyết gia nổi tiếng, người mà thế giới sẽ kịch liệt săn đón bấy giờ không phải bản thân cô, mà chính là nhân vật nữ chính trong các truyện cô viết. Cho nên ngay lúc này đây, khi đang còn đồng sàng cộng chẩm với vị nữ thần đó, Hàn Ni luôn nắm bắt cơ hội chụp choẹt, ghi chép lại mọi hình ảnh, thói quen, sở thích để làm tư liệu profile cho vị minh tinh tương lai này. Lúc đó nếu có thể bán kèm tiểu thuyết, hẳn là không tệ.
Hàn Ni luôn đi ngược lại với phần đông ý kiến của đám sinh viên rằng Tô Lưu Vân là hoa khôi số một của đại học Bắc Viễn.
Thực ra Lưu Vân tỷ quả thật rất xinh đẹp, điều này nàng tự mình chứng thực. Tuy nhiên với đôi mắt thấu kính nghiệp dư nhiều năm hành nghề soi mỹ nhân, Hàn Ni cảm thấy nhan sắc tỷ ấy có gì đó hơi không thoải mái một cách khó hiểu. Chẳng hạn có lần cô bất ngờ ghé thăm nhà họ Tô vào một buổi sáng sớm ngày cuối tuần, Lưu Vân tỷ hẳn mới ngủ dậy ra gật đầu chào một cái, lướt nhìn thì phải chăng tỷ ấy trang điểm nhẹ ngay khi còn chưa đánh răng?
Hàn Ni không muốn nghĩ thêm phức tạp, vốn dĩ đầu óc cô không tốt, toàn bộ đều dành chỗ cho việc viết tiểu thuyết và làm một fan não tàn của Tô Mạc Diệp rồi.
Trong mắt Hàn Ni, người xứng đáng trở thành hoa khôi Bắc Viễn nhất chính là cô bạn cùng phòng Tô Mạc Diệp. Mà hình như đồng thời Tô Mạc Diệp cũng là mỹ nhân không có phong phạm hoa khôi nhất.
Còn nhớ ngày nhận thức được điều này, Hàn Ni khóc không ra nước mắt, vô duyên vô cớ chiến tranh lạnh với Tô Mạc Diệp suốt một buổi sáng.
Sau đó cô lại bâng quơ thấy tự hào một điều rằng cả cái Bắc Viễn này, chỉ có một mình cô nhìn ra được vẻ đẹp của Tô Mạc Diệp, bộ mặt Hàn Ni lúc ấy sung sướng đắc ý y như nhà thám hiểm duy nhất khám phá được kho tàng của thế giới.
Tất nhiên sau khi nhận thức được giá trị bảo vật ẩn tàng trong phòng ký túc của mình, Hàn Ni quyết định không hé răng chia sẻ cho ai hết, nhất là thôi không còn xun xoe vị trí hoa khôi của Tô Lưu Vân- tỷ tỷ của Tô Mạc Diệp.
Hôm nay lại một ngày Hàn Ni bắt đầu đặt bút cho cuốn tiểu thuyết mới, hình tượng nữ chính là một vị tiểu thư nhà giàu, đó là lí do Tô Mạc Diệp lúc này đây bị bắt thay ra bộ quần áo thể thao rộng thùng thình che dáng thường ngày, khoác vào chiếc váy voan kiểu công chúa có dây nơ thắt lại ở vòng eo con kiến, tóc mái đều vén lên hết cuộn lại ở phía sau thành một búi kiểu cách. Hàn Ni trổ ngón nghề trang điểm thiếu kinh nghiệm lên khuôn mặt Tô Mạc Diệp, thực ra cũng không cần làm gì nhiều, chỉ cần dặm dặm chút phấn, thêm chút son nhẹ là đủ gợi lên hình tượng nữ chính nhan sắc kinh diễm điển hình trong truyền thuyết.
Hàn Ni bắt Tô Mạc Diệp làm đủ tư thế hành động rồi lôi máy ảnh ra chụp trái phải trước sau, trên dưới xa gần, cận cảnh từng cái nháy mắt nhăn mày.
Chụp được gần mười lăm phút, điện thoại bỗng chốc reo lên
Thấy Tô Mạc Diệp vừa cúp máy, Hàn Ni lanh lẹ hỏi
“Cố học trưởng đến đón à?”
“Ừm, hôm nay có hẹn với anh ấy”
Hàn Ni tủm tỉm không tình nguyện cũng đành giúp Mạc Diệp một tay thay ra lớp y phục lộng lẫy, vừa giúp vừa khẩn khoản nàng mặc y như vậy đi hẹn hò.
Tẩy trang xong, Mạc Diệp vừa thay giày, vừa nghe Hàn Ni hỏi tiếp
“Các cậu lại đi với Tô học tỷ sao?”
“Ừ, cả bạn trai chị ấy nữa”
Nhìn bóng cô bạn thân biến mất sau cánh cửa ký túc xá, Hàn Ni vô thức gãi đầu lẩm bẩm, đôi này có phải hẹn hò nhóm quá nhiều rồi không. Số lần họ đi riêng với nhau chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Một góc nhà hàng nổi bần bật bàn ăn bốn người gây ít nhiều cái ngoài đầu của khách đi qua lại.
Khỏi phải nói bình thường Tô Lưu Vân vang danh hoa khôi Bắc Viễn, mái tóc đen dài buông xoã ngang bờ eo tiêm tế, làm nổi bật nước da trắng nõn, dáng người cao gầy, ngũ quan tinh xảo thanh thuần, mỹ nhân như vậy dù xuất hiện ở đâu cũng tạo nên một khung cảnh trác tuyệt.
Hôm nay bên cạnh mỹ nhân là bạn trai học bá anh tuấn Ngô Cẩn Minh, ngồi đối diện vị cao phú soái nổi danh Cố Uy. Một bàn ăn này quy tụ đầy đủ những nhân vật tiếng tăm nhất Bắc Viễn nên có thể bỏ qua khuyết điểm duy nhất là cô gái ăn mặc đơn điệu ngồi một góc yên lặng, tóc mái cùng cặp kính dày che hết diện mạo.
Bữa ăn diễn ra suôn sẻ với mục đích ra mắt bạn trai của hai chị em. Lúc đến món tráng miệng, Tô Lưu Vân không hiểu sao hai má đỏ bừng rồi làm rơi mẫu hoa quả bèn bối rối đi phòng rửa tay. Cố Uy vừa tốt nghiệp xong liền tiếp quản một phần công ty, vô cùng bận rộn, suốt bữa ăn thông báo điện thoại đến liên tục.
Trên bàn chỉ còn lại Tô Mạc Diệp cùng Ngô Cẩn Minh vừa ăn vừa thảo luận vấn đề học thuật, phá vỡ không khí ái ngại mất tự nhiên.
Hơi lâu một chút, Tô Lưu Vân mới quay lại, có vẻ vô tình mà cùng lúc với Cố Uy.
Mạc Diệp để ý tỷ tỷ thường ngày y trang chỉn chu, nay trên môi có dấu kỳ lạ. Nàng lựa chỗ vắng người kéo tỷ tỷ lại lau đi, hoá ra không phải vết son lem, chỉ là hình như hơi sưng một chút.
“Chắc lúc nãy tỷ ăn phải đồ cay” Tô Lưu Vân lúng túng né tránh.
Cố Uy lấy xe tới rồi, Mạc Diệp gật gà mở cửa kéo tỷ tỷ cùng lên.
Ngô Cẩn Minh đang thời điểm làm nghiên cứu sinh vô cùng bận rộn không kể ngày đêm, hôm nay tranh thủ cuối tuần ra ngoài, mới vừa rồi lại nhận cuộc gọi liền ái ngại cáo lỗi mà gấp gáp trở về viện trước. Cố Uy ôn tồn nói không sao, tiện đường nên đưa hai chị em cùng về.
Mạc Diệp là người vui nhất, lại có thêm chút thời gian bên tỷ tỷ.
Quãng đường về Tô gia đi ngang ký túc xá, Cố Uy dừng xe ở một góc dưới táng cây bàng. Mạc Diệp trước khi xuống xe ngoan ngoãn nghe Cố Uy dặn dò không được thức khuya, không ăn đồ vặt, không chơi điện thoại nhiều,… Mặc dù Mạc Diệp là người sống có nguyên tắc, những điều đó nàng tuyệt nhiên sẽ không làm, nhưng tiếp nhận từng câu chữ quan tâm ấy từ Cố Uy, lòng nàng có dòng chảy ngọt ngào quấn quanh.
Nàng híp đôi mắt cười, miệng tủm tỉm tạm biệt chị gái, có lẽ vì tâm trạng lâng lâng, lúc cửa xe đóng lại nàng không nhận ra sự do dự lúng túng xẹt qua đôi mắt xinh đẹp của Tô Lưu Vân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN