Diệp hận (Cao H- ngược)
Chương 10: Nữ thần
Tô Mạc Diệp rất trễ mới tỉnh dậy, đè nén uỷ khuất rơi lệ, toàn thân cô chua xót hư nhuyễn, cảm nhận được mùi thơm xà phòng đã được tắm qua, trên dưới còn có bôi thuốc.
Chân bước đi chính là cực hình tra tấn.
Trên bàn ăn dưới nhà bếp chuẩn bị sẵn một tô cháo trứng nóng hôi hổi, Cố Uy đã rời đi từ sớm, cô thở phào như vậy không cần phải rối rắm chạm mặt nhau. Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần để đối diện những chuyện như vậy, song khi lâm trận và thế nào để phản ứng về sau, cô thực sự chưa sẵn sàng.
Ngồi trên taxi đến công ty, Mạc Diệp vô cùng thấp thỏm không yên, phần vì thân dưới chua xót khó chịu, phần vì sợ trễ giờ vào ca. Vốn dĩ ngày trước Cố Uy có ý sắp xếp cho cô một tài xế riêng, hồi đó từ chối vì cô sợ phiền anh, sau này cô sợ phiền chính mình. Ít nhất cô sẽ bảo toàn sự tự do tối thiểu này.
May mắn hôm nay không phải ca trực của Mạc Diệp ngoài phòng giao dịch, chỉ ngồi ở văn phòng sắp xếp và thụ lý hồ sơ tồn đọng. Lẽ ra không cần đi lại nhiều sẽ thoái mái hơn chút, nhưng nghiệt ngả thay trên đời tồn tại một món phiền phức biết di động, lại còn vô cùng lắm chuyện.
Triệu Úc Phàm ngồi ngay bên cạnh bàn làm việc của Mạc Diệp giúp cô nhập liệu khách hàng, bên cạnh xấp hồ sơ là bốn năm ly nước cạn đáy tương ứng với số bộ hồ sơ gã xử lý được. Số nước đó có phải gã tự thân phục vụ gì cho cam, mỗi lần cầm lên một bộ hồ sơ, gã sẽ như toàn thân mắc bệnh kinh niên than đau đầu, chóng mặt, rát cổ, tay không còn sức lực đòi ‘bổ sung năng lượng’, Mạc Diệp kiên nhẫn chỉ dạy công tác thất bại, bất đắc dĩ đành chuyển sang dổ dành bưng trà pha nước tận tình.
Triệu Úc Phàm híp mắt hồ ly dư quang thấy Mạc Diệp mặt nhăn mày nhó lén trừng mắt, gã miệng âm thầm cười giảo hoạt. Không nghĩ tới đùa một chút cũng thành nghiện.
Mạc Diệp nhăn mi tập trung nghiên cứu một bộ hồ sơ phức tạp, không để ý thấy thân thể nam nhân kề sát sau lưng từ lúc nào, linh tính cảm thấy có sợi tóc mai bị làn hơi nhẹ thổi bay, cô cảnh giác chưa kịp quay người lại, giọng nói khàn khàn của Triệu Úc Phàm lướt qua vành tai cô:
“Diệp Tử, đói rồi!”
Mạc Diệp trong lòng gào thét, trời ơi~ hết ăn lại uống, khi nào mới thoát khỏi tên hắc ám này đây.
May mắn lần này Mạc Diệp không cần suy nghĩ tìm lương thực tiếp tế ‘bổ sung năng lượng’ cho gã nữa, vì vừa vặn cũng là giờ cơm trưa.
Ở căn tin, Mạc Diệp nghi ngờ phải chăng tên hỗn trướng ma vương này bị thay thế bởi một người anh em song bào thai rồi sao?
Phong thái lúc này của gã vô cùng lịch lãm, gă lăng đối với…các nữ đồng nghiệp khác!
Nhìn Triệu Úc Phàm kéo ghế đặt khay thức ăn lên bàn ngồi đối diện mình, Mạc Diệp nhướn mi:
“Cậu lúc này thật nhiều năng lượng nha”
Gã cong môi, tầm mắt gian xảo chằm chằm nhìn thẳng vào cô, đuôi mắt nheo nheo, Mạc Diệp cảnh giác, quả nhiên gã nói:
“Nào có, năng lượng của tôi đặt hết lên cô rồi còn gì”
Trong không khí có thấy tiếng hít hơi phát ra từ dãy bàn chỗ mấy chục đồng nghiệp khác vừa ăn vừa dỏng tai hóng chuyện bên này.
Mạc Diệp nghiêm mặt: “Nói bậy cái gì đó?”
Triệu Úc Phàm cười giả lả lưu manh: “Không phải sáng nay luôn phụ việc bên cạnh cô sao” Vừa nói gã vừa nhanh tay dùng thìa xúc lấy sườn ram trong khay Mạc Diệp bỏ vào khay mình “Cái này ngon nha, tôi muốn ăn” Sau đó trả lại vào khay cô một miếng đậu phụ non, còn không quên bồi thêm một câu: “Đậu phụ này rất xứng với Diệp Tử”
Mạc Diệp trừng mắt nghiến răng TÊN MA VƯƠNG NÀY!!!!
Buổi chiều hồ sơ còn lại không nhiều, Mạc Diệp vừa nhập liệu vừa chat Line với Hàn Ni đến khi hết ca.
Hàn Ni đang trong đoàn phim cùng Thái Diệc Hàm chủ động bắt đầu cuộc trò chuyện với cô bằng một tin nhắn khó hiểu:
Hàn Ni: “A Diệp, cậu có còn nhớ hồi năm nhất, cậu bị trật chân, mình đã đóng giả thay cậu thi chạy môn điền kinh không?”
Mạc Diệp: “Ừm, nhớ”
Hàn Ni: “Còn cả lần về ký túc xá quá giờ giới nghiêm, mình đã cõng để cậu leo qua tường rào nữa?”
Mạc Diệp ngửi thấy mùi âm mưu nhưng vẫn tiếp tục trả lời: “Ừm”
Hàn Ni: “Cho nên…ừm
…cho nên cậu thấy có phải tới lúc báo ân rồi không?”
Mạc Diệp bĩu môi không ngoài dự đoán: “Nhưng chính cậu ngã lăn trên giường xuống đụng tớ mới trật chân, hôm đó cũng là cậu đòi hát KTV tiếp nên về trễ, cậu còn muốn kể công?”
Hàn Ni gửi một cái mặt mếu: “Đồ vong ân phụ nghĩa”
Mạc Diệp: “Nhưng có chuyện gì sao?”
Hàn Ni: “Ừ thì…đúng là một chuyện nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ xíu…cần cậu giúp”
Theo lời Hàn Ni, Mạc Diệp thử đăng nhập tài khoản cá nhân của mình, trời ạ…
Số lượt theo dõi trang cá nhân của cô trước giờ chỉ mấy chục người trong vòng gia đình bạn bè nay tăng đột biến tận mấy nghìn, bên dưới là hàng loạt bài viết đính tên cô cùng với những bức ảnh ngày trước.
Dự đoán của Hàn Ni ngày xưa có vẻ không sai a.
Khoảng thời gian trước, Hàn Ni dày công dự tuyển casting phim để truy lùng kẻ ăn cắp truyện của mình. Sau đó sự tình đưa đẩy, Hàn Ni không chỉ làm rõ được chân tướng lại còn vướng scandal với ngôi sao đang nổi Thái Diệc Hàm, tên tuổi của Hàn Ni cũng được chú ý hơn bao giờ hết.
Một fan hâm mộ đào lại blog đăng truyện ngày xưa, tìm thấy một bức ảnh được Hàn Ni đăng lên nhân dịp một triệu lượt đọc chia sẻ đây là hình tượng nữ chính trong truyện của cô làm các fan vô cùng trầm trồ. Bây giờ bộ truyện yêu thích của họ được dựng phim, tên tuổi tác giả ngày càng nổi bật, có người còn giữ bức ảnh năm xưa liền đăng mạng hỏi Hàn Ni thực hư về ‘nữ thần trong truyện’
Không lâu sau, có cư dân mạng phân tích cô gái trong ảnh có nét giống Tô Lưu Vân- dẫn chương trình xinh đẹp số một của đài truyền hình trung ương, Hàn Ni và Tô Lưu Vân cũng có kết bạn với nhau trên mạng. Vì có liên quan đến người nổi tiếng, tin tức ngày một gây chú ý, liệu Tô Lưu Vân có phải hình tượng nữ thần được viết trong truyện hay không?
Nhận được quá nhiều câu hỏi bên dưới tài khoản của mình, Tô Lưu Vân đành lên tiếng: ‘Xin lỗi, đã để các bạn thất vọng rồi, không phải tôi đâu’
Sự việc không dừng lại ở đó, chỉ chưa tới một ngày sau, lại có người tìm ra một tài khoản là của em gái Tô Lưu Vân có kết bạn với tác giả Hàn Ni còn sớm hơn, tài khoản cô này mặc dù khá đơn điệu, song có một bức ảnh chụp chung với Hàn Ni hồi tốt nghiệp nét mặt khá giống với ‘nữ thần trong truyện’, chỉ là cặp kính mắt đã che đi gần hết nhan sắc tinh xảo làm người ta luyến tiếc.
Trong lúc chính chủ là Mạc Diệp chưa đưa ra bất kỳ một thông tin nào, tài khoản của cô gần như không hoạt động trong thời gian dài, một số bạn bè thời đại học nắm bắt cơ hội đăng lên những tấm chụp chung Mạc Diệp ngày trước, thành ra dư luận bắt đầu dần chuyển sang công kích Hàn Ni về vấn đề nhan sắc hình tượng cô ‘nữ thần trong truyện’. Chuyện này nhìn vào có vẻ không có gì to tát, song lại có sức ảnh hưởng hơn Mạc Diệp nghĩ nhiều.
Sau này có dịp cô được Thái Diệc Hàm lý giải rằng sự việc đó có thể do bên phía đoàn phim thậm chí là đối thủ tác động. Thời điểm ấy bộ phim gần hoàn thiện để lên sóng, mỗi sự kiện tạo ra được mức độ bàn luận đều rất quan trọng, tựa như nước có thể đẩy cũng cố thể dìm thuyền.
Sau khi biết được tình huống, Mạc Diệp gửi một icon mặt phẫn nộ xong chặn luôn không thèm nói chuyện với Hàn Ni nữa để thể hiện tức giận, song buổi tối khi tan ca cô gọi lại cho Hàn Ni nói đồng ý nhận phỏng vấn. Mạc Diệp biết, Hàn Ni là người rất nhiệt tình khi giúp người khác nhưng bình thường không dễ gì nói lời nhờ vả ai. Dù sao chuyện này đối với Mạc Diệp không coi là khó làm.
Lật xem đồng hồ gần bảy giờ tối, Mạc Diệp ngẩn người tựa vào lan can nhìn ra mặt sông Hàm Tương tư duy trở lại tình huống của cô bây giờ.
Mạc Diệp không dám về nhà sợ gặp phải Cố Uy, Hàn Ni giờ không trong thành phố, cô càng không dám về nhà cha mẹ đẻ hay đến nhờ Tô Lưu Vân. Thôi thì cùng lắm đi đâu đó chờ thật khuya hẳn trở về, nghĩ xong Mạc Diệp dời bước định đi tìm nơi xử lý buổi tối. Có lẽ động tác quay người quá nhanh, cô bất ngờ đụng phải một người đang đi ngang đằng sau làm điện thoại trên tay gã rơi xuống ‘tạch’.
“Xin lỗi, tôi không cố ý” Mạc Diệp nhặt lên hai mảnh điện thoại bị rơi ra, đầu óc vô cùng rối rắm, lại gây hoạ rồi.
Người đàn ông giật mảnh điện thoại trên tay cô, trong bóng tối gương mặt hằm hằm của gã càng thêm hung nộ.
“Không có mắt à?” Bên bờ sông vắng lặng không người, âm thanh của gã càng tăng phần đáng sợ uy hiếp.
Mặc kệ cô liên tục xin lỗi, người đàn ông không có vẻ sẽ bình tĩnh lại và dễ dàng thoả hiệp.
“Đền”
Mạc Diệp vừa rút phí vừa nói lời trấn an gã, người đàn ông ngay lập tức giật lấy
“Cô nghĩ đền tiền thôi mà được sao?” Gã nhìn đôi mắt cô trong veo sợ hãi đầy hối lỗi, thái độ càng trở nên hống hách. Một tay cầm lấy ví tiền của cô, một tay giữ chặt lấy bả cánh tay lôi đi.
“Bên kia có tiệm điện thoại, đi qua đó rồi tính”
Thân người gã to lớn, Mạc Diệp mang giày cao gót, bên dưới mặc chân váy công sở không đi nhanh được bị lực cánh tay mạnh mẽ lôi kéo xềnh xệch. Cô hốt hoảng vùng vằng gã liền áp một bàn tay sau lưng phong trụ cưỡng bách ôm đi vào góc tối chỗ tàn cây cổ thụ.
Lực kiềm kẹp quá chặt làm Mạc Diệp không nhìn thấy rõ ràng biểu cảm của gã, bóng đen làm góc cạnh khuôn mặt gã hiện rõ thêm phần hung ác.Linh cảm chuyện này không đơn giản, vừa ngay lúc đó bàn tay giữ chặt cánh tay cô bị một lực đạo mạnh mẽ hất ra, Mạc Diệp theo quán tính xoay nửa vòng đáp hạ trong một vòng ngực to rộng của đàn ông.
Cố Uy?
Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!