Diệt Thiên Truyền Thuyết
Chương 17: Kỳ quái
“Dám bỏ một tỷ ra thì chắc không phải người thường.”
Diệp Tuyết hừ một tiếng rồi nói:
“Ngươi không cần quan tâm để ta báo cho Hoàng thúc biết, có lẽ không mất quá nhiều thời gian để điều tra ra đám người kia là ai đâu. Dám công khai uy hiếp người khác như thế không cho bọn họ một bài học thì loạn mất.”
Diệt Thiên biết lợi hại trong này nhưng trước mặt Diệp Tuyết người con gái hiền hậu, nhân từ lại ghét ác như cừu khiến hắn ta chẳng muốn làm nàng tụt hứng. Với lại bối cảnh của nàng không nhỏ chắc không có vấn đề gì quá lớn, thu lại những suy nghĩ trong đầu hắn kiểm tra lại đàn để chuẩn bị biểu diễn.
Trong khi đó người đầu tiên đã bắt đầu biểu diễn nhưng không được khán giả ủng hộ cho lắm. Hắn ta cũng đã nắm chắc thất bại trong tay khi phải đối mặt với ba đối thủ vượt tầm của mình.
Diệp Tuyết trong thời gian rảnh cũng đã thử tìm hiểu thì biết được Diệt Thiên dù có thiên phú thế nào trong âm đ*o nói chung và Cầm đạo nói riêng thì cũng không thể đàn ra từ khúc đi vào lòng người như thế.
Nàng đã suy đoán ra đó là thể chất hay huyết mạch gì đó, có điều sau lần quan sát hắn ta nằm bất động vết thương lại hồi phục siêu tốc thì rõ ràng hắn ta sở hữu cả hai thứ đó.
Hôm trước nàng tính nói cho Thái Vũ biết rồi nhưng lại quên, có điều chuyện đó chẳng thế tăng lên tài nguyên hắn ta nhận được vì hắn nhận được đã quá nhiều rồi.
Người thứ hai đi ra biểu diễn lúc đi ngang qua Diệt Thiên thì gằn giọng nói:
“Bỏ cuộc đi tiểu tử ngươi không có cơ hội nữa đâu.”
Diệt Thiên vẫn làm ngơ bởi chuyện thi thố ganh ghét đe dọa đối thủ cũng là bình thường, màn biểu diễn của người này lại tệ hơn cả lần trước. Cảm giác chiến thắng đã được nắm chắc trong tay khiến Diệt Thiên không khỏi vui vẻ.
Người kia biểu diễn xong đi vào thì vẻ mặt không khỏi xám xịt, người tiếp theo ra biểu diễn đi ngang qua chỗ của Diệt Thiên cực kỳ nhỏ giọng nói:
“Xin ngươi hãy bỏ cuộc nếu không ta chết ngươi cũng chết.”
Bình thường Diệt Thiên sẽ làm ngơ nhưng ánh mắt cùng giọng điệu cầu xin của người này làm cho hắn cảm thấy bất an. Diệt Thiên nhỏ giọng hỏi:
“Có thể cho ta biết lý do được hay không?”
Người này nghe Diệt Thiên hỏi lại nhìn qua người vừa thi xong sau đó thở dài đi ra, quay qua người kia thì thấy người này ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Diệt Thiên vậy.
Nắm tay của hắn ta siết chặt đến mức từng đường gân nổi nên cực kỳ đáng sợ nhưng hắn ta vẫn không dám ra tay với mình làm cho Diệt Thiên yên tâm hơn rất nhiều.
Người kia đi ra ngoài đàn còn sai, Diệt Thiên không hiểu lý do gì khiến hắn ta lại lo lắng bất an đến mức đánh sai cả.
Thở dài một hơi hắn ta đi ra ngoài bắt đầu màn biểu diễn của mình, từ trong cánh gà hai người lao vẫn chăm chú nhìn ra nhưng Diệt Thiên không để ý họ nữa.
Phía dưới khán giả không ngừng la ó bởi hai màn biểu diễn vừa rồi quá mức tệ hại, có những người không hiểu đàn vẫn nghe ra sai sót chứ chưa nói đến những người biết về âm nhạc.
Một người trong ban tổ chức đi tới gần hắn ta hỏi:
“Ngươi có cần hỗ trợ gì không?”
Hai người kia thất bại làm cho người trong ban tổ chức lo lắng, màn ra mắt của Đông Phương tập đoàn đã bỏ ra không ít vốn liếng lên bọn họ muốn thu lại kết quả tốt nhất. Ban đầu rất ổn cho tới khi hai người kia biểu diễn thì mọi thứ đi ra ngoài quỹ đạo khiến họ bất ngờ vô cùng.
Diệt Thiên lắc đầu cười nói:
“Không cần.”
Người kia bỏ đồ thu phát âm thanh ra rồi nói:
“Ngươi cứ bình tĩnh không cần lo lắng gì cả, ba người kia đều quá tệ thế nên chỉ cần ngươi không sai sót thì sẽ thắng chắc. Chỉ cần ngươi biểu diễn hết sức thì không chỉ quang não mà sẽ nhận thêm phiếu mua hàng miễn phí trong một năm ở đây.”
Diệt Thiên mắt sáng lên hỏi:
“Thật chứ?”
Người kia nghiêm túc nói:
“Đông Phương tập đoàn chúng ta không bao giờ lấy tín dự ra làm trò đùa bất kể trong trường hợp như thế nào.”
Diệt Thiên lập tức bỏ qua hết những nghi hoặc trong đầu tay đặt lên cổ cầm khẽ nhắm mắt lại từng âm điệu cơ bản bắt đầu vang lên. Mấy ngày nay tâm trạng của hắn ta rất tốt thế nên chọn từ khúc cũng như âm điệu có phần thoải mái vui vẻ.
Nụ cười dẫn xuất hiện ở phía dưới, trong đầu óc mọi người đều liên tưởng đến những ký ức tốt đẹp nhất bọn họ từng trải qua. Phía trên nóc của Đông Phương trung tâm mua sắm một trung niên nhân gãi đầu ngạc nhiên thì thầm:
“Thể chất hay huyết mạch thế nhỉ? Sao Đông Phương Vô Cực ta lại ngửi thấy mùi tiền từ tiểu tử này bốc lên.”
Sau đó hắn ta lại liếc mắt về phía cánh gà vẻ mặt hơi là lạ nhưng rồi cũng không để ý nữa chỉ nói:
“Không liên quan đến ta.”
Một khúc cũng rất nhanh trôi qua tiếng vỗ tay rần trời vang lên khi mọi người ra khỏi trạng thái nâng nâng.
“Ục”
Diệt Thiên bỗng nhiên cảm thấy như mình đang ở dưới đáy biển bị nước ép vào liên tục, những luồng sức mạnh tràn vào khiến thân thể hắn ta như muốn vỡ tung. Trên tay hắn ta chiếc nhẫn màu trắng sáng lên một cái thì cảm giác đó mới dịu đi đôi chút.
Trong lòng hắn ta âm thầm hỏi:
“Có chuyện gì thế Thiên Phạt?”
Thiên Phạt giọng nói mang vài phần vui mừng nói:
“Không biết tại sao nhưng ngài vừa thu được thiện cảm cực lớn từ hàng trăm triệu người, áp lực quá lớn với mức tu vi của ngài hiện tại. Nhưng ta và quỷ phục đã lưu trữ lại để ngài hấp thu một cách chậm rãi rồi, thế giới này thật thú vị.”
Hắn ta nói xong liền im bặt còn Diệt Thiên thì cũng hiểu sơ bộ rồi, người dẫn chương trình thì hối hả chạy ra nhỏ giọng nói:
“Ngươi cho số tài khoản đi ra sẽ thưởng cho ngươi, nói cho ngươi biết số tiền lần này không nhỏ đâu. Tuy chưa sánh được với phần thưởng chính nhưng kiếm không được bằng đó thì ta cũng có chút hâm mộ đấy.”
Diệt Thiên nhanh chóng đọc số điện thoại sau đó nhận được tin báo rằng trong tài khoản đã nhận được năm mươi triệu. Hắn ta mừng ra mặt cười nói:
“Cám ơn.”
Người dẫn chương trình nhỏ giọng hỏi:
“Ngươi có muốn công bố thân phận ra hay không, nếu không thì chỉ cần nói vài câu sau đó ta giúp ngươi kích hoạt quang não rồi cho ngươi đi. Thứ kia quá mức đắt giá thế nên bọn ta không muốn khách hàng may mắn lại ra mệnh hệ gì.”
Diệt Thiên cười nói:
“Không sao, dù gì thì cũng lộ mặt rồi, với lại mấy ngàn người ở đây biết ta thì chắc cũng không có vấn đề gì đâu. “
Người kia chỉ vào mấy người đang điều chỉnh góc quay rồi nói:
“Đang truyền hình trực tiếp, thôi được rồi ta sẽ cố gắng né tránh nếu có thể còn ngươi nói tốt cho trung tâm mua sắm một chút. Bây giờ cười lên máy quay sắp tới rồi.”
Hai người nhanh trong vào trạng thái, người kia cười hỏi:
“Không biết ngươi có cảm xúc gì khi thắng giải thưởng của cuộc thi do Đông Phương tập đoàn tổ chức nhân ngày mở trung tâm mua sắm đầu tiên tại Thiên Vương tinh.”
Diệt Thiên mỉm cười nói:
“Dưới góc độ một người tiêu dùng thì ta rất hài lòng với tất cả mọi thứ của trung tâm mua sắm Đông Phương. Còn nói về chuyện đoạt giải thì hoàn toàn nằm ngoài tính toán của ta, vì vốn do hiếu kỳ ta mới tham gia thôi.
Quan trọng nhất lại đúng sở trường thế nên ta mới có thể chiến thắng trước nhiều đối thủ mạnh như thế. Nhân đây xin cảm ơn mọi người đã cùng ta tạo ra những cảm xúc tốt đẹp cho khán giả trong ngày hôm nay.”
Người dẫn chương trình rất bất ngờ khi một chàng trai trẻ tuổi lại ăn nói có trước có sau như thế, để không phải dính đến những thứ thông tin cá nhân thì người này lập tức chuyển chủ đề.
” Mời giám đốc đại diện của Đông Phương tập đoàn ngài Đông Phương Vô Cực làm nghi lễ xác nhận sở hữu cho người chiến thắng.”
Đông Phương Vô Cực đi ra không chào hỏi như bình thường mà hỏi luôn:
“Chàng trai ngươi tên gì?”
Diệt Thiên đã nói thoải mái thế nên cũng đáp một cách khảng khái:
“Ta tên Diệt Thiên, rất vui được gặp ngài.”
Đông Phương Vô Cực mỉm cười nói:
“Trước khi ngươi nhận nó thì ta cho ngươi biết thứ ngươi sắp sở hữu là gì, nó không chỉ là một cái quang não bình thường.”
Diệt Thiên trong lòng thầm nghĩ:
“Lại quảng cáo sản phẩm.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!