Điệu Nhảy Thầy Tu - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Điệu Nhảy Thầy Tu


Chương 32


– Tôi đặt một bàn tay lên vai người đàn bà đau khổ. Một cử chỉ an ủi, tôi không thể làm gì hơn. Tôi đã linh cảm thấy sự việc sẽ đi đến mức này. Những loài thú dữ mang dòng máu đen không bao giờ biết đến nương tay. Chúng lạnh lùng ra đòn và không kiêng dè bất cứ đối thủ nào. Những ai chỉ cần vô tình đứng trên con đường chúng đi cũng sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.
Tôi đút tay vào túi quần, rút ra viên phấn thần. Viên phấn được làm từ mỡ thú vật. Nó được nấu trong lò luyện đặc biệt và được xử lý bằng Pháp Thuật Trắng.
Tôi để người đàn bà đứng đó. Hiện giờ tôi không thể giúp đỡ được chị ta nhiều hơn, nhưng ít nhất tôi cũng muốn đặt ra một giới hạn nhất định.
Bước đến bậc thềm, tôi kẻ một vạch dài và viết những ký hiệu của Pháp Thuật Trắng lên đó. Vừa làm, tôi vừa hy vọng rằng ít nhất thì biên giới này cũng đủ mạnh để ngăn chặn bước chân của những tên thầy tu.
Tôi vẽ dấu hiệu ngăn chặn lên tất cả đường đi, tất cả các cửa sổ, vẽ bên cạnh những vật thẳng đó hình thánh giá, rôi nối tất cả lại với nhau. Toàn bộ công việc đòi hỏi khoảng chừng một phút đồng hồ vì tôi làm việc rất hối hả. Vừa làm, tôi vừa nhìn về hướng Fedora Golon, người đang đứng như một bức tượng trước xác chồng mình.
Hiện thời, may mắn là người đàn bà chưa quẫn trí.
Đối phương vẫn chưa lộ mặt. Bao quanh ngôi nhà và chúng tôi là một bầu không khí tĩnh lặng giả tạo, nguy hiểm, tôi tin chắc rằng cả hai chúng tôi đang bị quan sát.
Giờ thì tôi chỉ cần một chổ trú ẩn nữa cho người đàn bà. Hoặc là một địa điểm nơi Fedora có được một chút an toàn nhất định.
– Đi theo tôi. – Tôi khẽ nói.
– Fedora gật đầu, xoay về hướng tôi. Tôi ngạc nhiên thấy nữ họa sĩ cư xử đúng đắn. Nhưng trong lúc xoay người, tôi nhận ra nét thay đổi trên khuôn mặt chị ta. Đôi mắt mở to hết cỡ, nỗi kinh hoàng lộ rõ trên hai con ngươi và tôi biết chắc rằng nỗi nguy hiểm vừa xuất hiện phía sau lưng mình …
Bàn tay trái tôi đẩy người đàn bà ra xa, đồng thời xoay người nhảy sang bên, đưa ánh mắt về hướng Fedora vừa nhìn thấy kẻ địch.
Tên thầy tu đứng trên cầu thang.
Cánh tay phải của gã giơ lên, cây rìu trong tư thế sẳn sàng bay tới, và tôi bóp cò cho viên đạc bạc đầu tiên.
Fedora giật mình khi tiếng nổ quất vào không khí như một ngọn roi sắt.
Trong tích tắc sau đó, cái dáng người bí hiểm và tởm lợm kia bị lực bắn rung lắc toàn thân và thốt ra một tiếng kêu sặc sụa. Lần này, tên thầy tu đã không kịp tránh, viên đạn của tôi găm trúng hắn.
Gã lăn theo những bậc thang xuống dưới, đập người vào những cạnh bê tông và lao đến rất gần biên giới pháp thuật mà tôi vừa vẽ nên.
Áp lực của viên đạn bạc từ phía bên trong cơ thể hắn, và áp lực từ đường biên giới pháp thuật bên ngoài ập đến, hủy diệt hắn.
Một tia chớp chẻ dọc thân hình tên thầy tu. Tia chớp không bổ từ trên xuống, mà giật từ dưới lên.
Fedora và tôi cùng đứng và nhìn thấy vết rạch của tia chớp để lại, vết rạch ngay lập tức ăn sâu vào thân hình tên thầy tu. Một đám mây nhỏ bốc lên, thế rồi tất cả chỉ còn lại là bụi bặm.
Bớt đi một kẻ địch!
Tôi quay sang phía người đàn bà. Fedora cúi đầu xuống nhìn trân trối cây thánh giá trong tay mình.
Khi thấy bước chân của chị ta lảo đảo, tôi định lao đến giúp nhưng Fedora gạt tay tôi ra, nói bằng giọng khàn khàn:
– Đúng như thế đấy, Singlair! Anh phải hủy diệt nòi gióng khốn nạn đó như vậy, chính chúng đã phá nát cuộc sống của cả gia đình tôi. – Khuôn mặt nhăn nhó, rồi người đàn bà đột ngột gào lên. – Satan, quỷ Satan khốn nạn! Hiện ra đi!
Tao muốn nhìn thấy mày! Hiện ra …!
Quỷ Satan giấu mặt.
– Không ích chi đâu! – Tôi nói với Fedora. – Ta không thể thắng bằng cách này được. Satan chẳng nghe ai khiêu khich mà cũng chăng nghe ai dụ dỗ …
– Có đấy, có đấy! Cho tới nay gã đã luôn luôn xuất hiện. Bây giờ gã cũng phải lộ mặt ra chứ!
Hai phút trôi qua trong im lặng. Chẳng một sự kiện nào xảy đến. Thế rồi chúng tôi nghe thấy một âm thanh. Nó không phát ra từ căn phòng mà xảy ra trên đầu chúng tôi, và chỉ có một khả năng thôi.
Trên mái nhà!
Đúng, tiếng động phát ra từ trên đó!
Có phải là quỷ Satan hay lại là một tên thầy tu khác? Tôi ngửa đầu nhìn lên.
Có kẻ nào đó đang đi đi lại lại trên mái nhà. Những bước chân nặng nề, cứ như thể gã vừa đi vừa dậm chân xuống.
Đầu tiên, tôi cứ tưởng gã sẽ đi từ phần mái nhà này sang mái nhà khác, nhưng rất nhanh chóng tôi nhận ra là mình đã lầm, gã đang đi thành một vòng tròn.
Đường tròn này áp chính xác lên trên đầu chúng tôi.
– Chính hắn đấy! – Fedora thở hắt ra và nhìn tôi như muốn nhận một lời công nhận.
Tôi gật đầu, bởi bây giờ thì tôi cũng tin rằng một trong những kẻ thù không đội trời chung của mình đang đi vòng tròn trên kia.
Đột ngột, những bước chân câm bặt.
Nín thở, hai chúng tôi chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra. Quỷ Satan có rất nhiều mánh khóe. Gã nắm trong tay một quyền lực vô biên, gã có thể chơi trò tung hứng với cái Ác và Pháp Thuật Đen, nhưng tôi hy vọng rằng những biểu tượng của Pháp Thuật Trắng mà tôi vẽ nên ít nhất cũng khiến cho hắn phải dè dặt đôi chút.
Trần phong trên đầu tôi lúc này được lát bằng một lớp gỗ thẫm màu, quét bên ngoài một lớp keo bảo vệ trong phòng.
Nó chuyển động.
Thật rùng rợn khi phải đứng đó và nhìn thấy trần phòng đột ngột chuyển động. Trong một thoáng, nhìn như thế nó đang sụp xuống đầu tôi. Cả hai chúng tôi nhảy lùi về.
Chuyện thật ra không cần thiết, bởi sự kiện bây giờ đang xảy ra trước mắt chúng tôi chỉ có thể được miêu tả bằng từ Pháp Thuật Đen.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN