Điệu Nhảy Thầy Tu - Chương 33
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Điệu Nhảy Thầy Tu


Chương 33


Pháp thuật của quỷ Satan đã làm biến dạng cấu trúc của trần phòng và tôi có cảm giác như phần lớn trần phòng đang dần dần biến thành một thấu kính khổng lồ.
Quả thật, xuất hiện một đường tròn, tôi nhận ngay ra đường tròn này chính là đường tròn mà quỷ Satan vừa dùng những bươc chân tạo nên.
Giờ thì gã có thể nhìn xuống căn phòng, và chúng tôi cũng có thể nhìn thấy gã.
Qua thấu kính, chúng tôi nhìn vào một gương mặt quá lớn và méo mó. Gã đã quỳ gối xuống và cúi người về phía trước, khiến cho gương mặt gã nằm cận kề lớp thấu kính trong suốt.
Một bộ mặt xấu xí, một bộ mặt mà tôi căm thù đến tận từng tế bào cơ thể.
– Chính hắn! – Người đàn bà thì thào. – Đó là quỷ Satan, thứ mà tôi đã có lần … ôi trời, không thể như thế được … – Fedora rùng mình khi hồi ức đổ sụp xuống đầu chị ta như một cơn cuồng phong.
Phải, quỷ Satan đang hiện ra trong toàn bộ cái ngoại hình thật sự tởm lợm của hắn. và khuôn mặt kia đang nhếch lên thành một nụ cười nham nhở, trơ tráo.
– Chào John Singlair! – Gã chế nhạo tôi. – Cứ lâu lâu con đường của chúng ta lại cắt ngang nhau, đúng không nào?
– Số phận. – Tôi đáp lời.
– Đúng, ta cũng tin như vậy! Nhưng ya sẽ lo cho đến một lúc nào đó mi sẽ không thể ảnh hưởng tới số phận được nữa. Mi phải bị hủy diệt, thằng thợ săn quỷ kia. Nếu không hôm nay thì là ngày mai.
Tôi biết quá rõ những lời đó. Trong khi khiến được Fedora kinh hoàng thì chúng trôi tuột khỏi tôi như một thứ nước lỏng toạt trôi trên áo mưa dày chắc.
Tôi chỉ muốn biết cuộc chơi hôm nay thật sự và chính xác là cuộc chơi nào.
– Quả cầu pha lê ở đâu?
– Mi muốn thấy nó à? – Satan giễu cợt.
– Nếu không thì ta đã không hỏi.
– Được, vậy ta sẽ cho mi xem. – Gã giải thích và chuyển động, nhưng vẫn không thay đổi tư thế. Cho tới lúc này gã đang cầm một vật thể óng ánh màu đỏ thẫm.
Quả cầu pha lê!
Thật lòng nhìn nhận, tôi không tính đến khả năng này. Quỷ Satan bây giờ đã nắm được quả cầu pha lê trong tay, gã đã cướp nó của Tanith và đang hể hả với chiến thắng.
– Thế đấy, thằng thợ săn quỷ, đã thấy ai lầ người thắng chưa? Ta nắm được quả cầu trong tay rồi, ta sẽ không bao giờ trả lại đâu!
– Còn chiếc đế đựng?
Khuôn mặt gã kéo thành một vệt nham nhở.
– Ta tặng nó cho mi đấy, Singlair!
Tôi cười lớn.
– Điều đó có nghĩa là mi không đủ sức cầm vào nó, đúng không?
– Ta đâu thèm để ý! Quả cầu pha lê giá trị hơn nhiều.
Điều đó thì tôi có thể hiểu được. Ngay cả đối với Tanith, quả cầu đã có một giá trị rất lớn. Chính quả cầu đã mang lại cho và thầy bói một số khả năng pháp thuật nhất định. Những gì Tanith nhìn thấy trong quả cầu và diễn giải thành những câu tiên tri bí hiểm của mình. Cũng chính quả cầu pha lê đã thỉnh thoảng hé cho Tanith một cái nhìn vào những chiều không gian khác và những chiều thời gian khác. Được kết hợp với sức mạnh của chiếc đế đựng Thần Lửa, quả cầu còn mạnh mẽ hơn nữa. Nhưng về mặt bản chất thì quả cầu là một thực thể trung tính, vì thế mà Satan cũng có thể sờ vào nó, ngược lại với chiếc đế đựng của Thần Lửa vốn là sản phẩm pháp thuật của Chúa.
– Tại sao mi phải bày ra nhiều trò như vậy? – Tôi hỏi gã Satan. – Chính bản thân mi tới gặp Tanith mà cướp lấy nó. Mọi việc chỉ có vậy là xong, nhưng mi đã kéo những con người vô tội này vào trò chơi địa ngục của mi, để làm gì?
– Vô tội hả? – Con quỷ Satan gào lên. – Không đâu, chúng nó đâu có vô tội.
Chúng nó đã dám xây nhà ở đây!
– Thì đã sao?
– Mảnh đất này là một mảnh đất thần bí và cổ xưa. Đây là nơi tụ tập linh hồn của năm tên thầy tu đã thờ phụng ta. Trước đây một thời gian dài, đây là nơi ngự trị của rất nhiều ma quỷ. Dân trong vùng thậm chí đã phải mang mạng người đến đây hiến tế, bởi mảnh đất này trước đây vốn là nhà tu. Những bức tường củ vẫn còn, được bọn người này sử dụng làm tường hầm. Đây là nơi pháp thuật của ra hoành hành, là nơi sinh sống của những linh hồn thầy tu, và chỉ chờ được giải phóng ra. Đó là anh em của những tên thầy tu mà chính bản thân mi, John Singlair, đã hãm hại trước đây một vài năm. Mi có còn nhớ đến Hội Ăn Thề Thờ Satan không? Đó cũng là lễ hội xuất hiện ở nước Pháp, và mi không hề tính đến khả năng vẫn còn những thành viên khác, những thầy tu khác, chọn nơi này làm đại bản doanh. Chúng cùng hội, cùng thuyền với những thầy tu ngày trước đã bị chiếc đế đựng của Thần Lửa hủy hoại. Chúng chỉ cần được giải phóng ra để có thể hoàn tất khát vọng trả thù của chúng. Ta đã tìm thấy trong Fedora Golon một tay sau đắc lực. Một con đàn bà với tâm hồn yếu ớt, nó đã không đủ sức phản kháng lấy một giây duy nhất khi ta xuất hiện trong vai một gã đàn ông quyến rũ. Chính ta đã ra lệnh cho nó vẽ bức tranh Điệu Nhảy Thầy Tu. Khi bức tranh được vẽ xong, đám linh hồn thầy tu có thể tự giải phóng, nhập vào những hình vẽ đó và sống dậy. Đó những gì mà ta muốn. Giờ thì chúng đã được tự do, và tuân lệnh ta. Chúng đã nhìn thấy cả quả cầu pha lê lẫn chiếc đế đựng, chúng có thể nhảy quanh hai món vật đó mà không hề hấn chi bởi có ta bảo vệ cho chúng. Vậy là rõ, chúng không cần phải sợ hãi nữa. Qua điệu nhảy, chúng tạo điều kiện cho ta sờ vào quả cầu pha lê mà không hề hấn gì.
Những tên thầy tu của ta đã trở nên dũng cảm và thực hiện mệnh lệnh xóa đi mọi dấu vết.
– Điều đó có nghĩa là chính mi đã ra lệnh cho chúng giết người.
– Đúng.
– Thế kẻ nào đã giết Tanith?
– Công việc vui thú đó ra đã dành riêng cho chính bản thân mình.
Tôi giật nảy người lên. Công việc vui thú! Gã đã nói như vậy! Cái hình dạng nữa người, nữa dê kia thật sự là biểu lộ cao nhất của cái Ác. Hắn nói việc giết người là “công việc vui thú”.
– Mi thấy đấy, tên thợ săn quỷ, dần dần ta đã nắm lấy phần thắng. Đáng tiếc là ta chưa cướp được viên súc sắc bất hạnh, công nhận là như thế, nhưng quả cầu pha lê này cũng chẳng đáng khinh thường …
– Chiếc đế đựng ở đâu? – Tôi khàn giọng hỏi.
– Ta không quan tâm.
– Vậy là nó còn ở trong nhà này.
– Có thể.
– Giết nó đi! – Tôi nghe thấy giọng nữ họa sĩ. – Giết con quái thú khốn khiếp đó, Singlair! Tôi xin anh …
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN