Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống - Chương 20: Đánh Cướp?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
134


Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống


Chương 20: Đánh Cướp?


Trên Viễn Linh đại lục này, Tu Viên môn chỉ có thể xem là nhị lưu tông môn bởi vì chỉ có một cái hồn thú cấp 7 tọa trấn. Trong đó, Vạn Thú tông là đại tông môn lớn nhất ở đây với 16 con yêu thú cấp 9 và 12 vị trưởng lão có tu vi cao thâm mạc trắc.

Xa liễn của Hạ Vũ có phần giống như một cái xe ngựa trong phim cổ trang nhưng khác biệt ở chỗ nó được trang trí vô cùng tinh xảo sang trọng, bốn phía được che lại bởi một tầng màn sa hoàng sắc, nhất là khi nó được hai con Kim Sí Cuồng Sư – yêu thú cấp 5 kéo xe.

Những nơi mà hắn đi qua, căn bản là không có người dám đứng ra cản đường. Hạ Vũ không được hứng thú lắm mà nhìn xung quanh, nhưng ngay khi xa liễn vừa đi tới một bãi đất trống thì Kim Sí Cuồng Sư lại như thể gặp phải điều gì vô cùng đáng sợ mà ngừng lại.

“Vị công tử này xin dừng bước…”

Theo âm thanh có phần già nua vang lên, trước mặt Hạ Vũ liền xuất hiện ba người có phần tiên phong đạo cốt. Mà người mở miệng nói chuyện là một cái bà lão tóc bạc trắng nhưng đôi mắt lại phá lệ có thần.

“Không biết các ngươi chặn đường của bản thiếu là có ý gì…”

Thấy Hạ Vũ nhíu mày, bà lão liền có chút lúng túng mà nói, gương mặt già nua nhăn nheo dường như có chút cứng lại.

“Ha hả, xin lỗi vì đã thất lễ. Chúng ta chỉ là nhìn trúng con yêu thú trên tay công tử, muốn dùng 2 con yêu thú cấp 9 để đổi lấy mà thôi…”

“Ồ, ý ngươi là con tiểu xà này? Một con tiểu xà lại được ngươi đổi bằng 2 con yêu thú cấp 9, đáng giá như vậy sao?”

Hạ Vũ có chút hứng thú mà cười nói, dùng tay nắm lấy đuôi của Tiểu xà rồi giơ lên.

“Công tử đây có lẽ không biết, đại sư huynh của ta có khả năng nhìn ra cấp bậc của yêu thú. Mà con Tiểu xà này theo đại sư huynh của ta nói, nó có huyết mạch của Thánh thú…”

“Cho nên mong rằng công tử có thể bỏ được thứ yêu thích mà giao ra khế ước với nó…”

Bà lão rất nhiệt tình giảng giải cho Hạ Vũ, cười đến đôi mắt đều híp lại. Theo dự đoán của bà ta, vị công tử này chắc sẽ chỉ ra giá thêm một con yêu thú cấp 9 liền sẽ đồng ý giao ra khế ước. Nhưng là…

“Rất xin lỗi rồi, con Tiểu xà này không có ký khế ước với bản thiếu, nếu ngươi muốn thì cứ tìm cách khiến nó yêu thích ngươi mà đi theo ngươi đi đi…”

Tiểu xà trong tay Hạ Vũ cũng rất không nể mặt mà miệt thị liếc nhìn bà ta một cái, một bộ dáng ta chán ghét ngươi đều thể hiện đến vô cùng rõ ràng.

“Vả lại, ngươi cho rằng bản thiếu sẽ ngu ngốc mà dùng một con Thánh thú để đổi lấy hai con yêu thú cấp 9 của ngươi sao?”

Thấy biểu hiện của Tiểu xà, Hạ Vũ liền bật cười thành tiếng. Âm thanh trêu tức vang lên, vừa nói hắn vừa chậm rãi bước ra xa liễn. Mà vẫn chưa đợi bà lão đó trả lời thì một âm thanh lạnh nhạt liền vang lên.

“Từ chối, chết.”

Người nói là một cái nam nhân mặc hắc y đen tuyền, cả gương mặt đều bị một tấm mặt nạ cho che lại. Vừa nói, hắn vừa mở ra trường kiếm trong tay, sát khí khủng khiếp liền bao quanh lấy hắn.

“Ha ha, đại sư huynh đừng nóng giận thế chứ, chém chém giết giết thì có ích lợi gì, cứ phế bỏ tứ chi của hắn để cho ta làm dược nô vẫn tốt hơn…”

Một cái nữ hài bộ dạng trẻ con xinh xắn mặc một thân hoàng y liền cười khúc khích một tiếng, nhưng là lời nói ra lại khiến nhân tâm rét lạnh.

Chỉ thấy hoàng y nữ hài vừa dứt lời, vẻ tươi cười trên mặt của bà lão kia cũng nhanh chóng biến mất, vô cùng kính cẩn mà lui về sau.

“Đại sư huynh, tứ sư tỷ, trực tiếp đánh?”

Cũng không có người trả lời bà ta, chỉ thấy hoàng y nữ hài trong miệng lẩm nhẩm một đoạn văn gì đó, khí thế quanh người nàng ta liền nhanh chóng thay đổi.

Từ giữa không khí lại hiện ra một con yêu thú giống như hổ với cái đầu cực lớn, màu lông quanh người nó đều có màu đen tuyền như đêm tối. Trên đầu nó là một chữ “Vương” màu đỏ tươi như máu, phảng phất như có chứa sát khí. Mà đuôi của mãnh hổ trông như một thân đại thụ đỏ sậm dựng đứng ở sau lưng, lúc này, nó đang hướng về phía Hạ Vũ gào thét một tiếng.

Mà ở phía sau lưng, bà lão kia cũng đã nhanh chóng dùng tay vẽ vào không khí những hình thù kỳ quái, khí thế trên người bà ta cũng nhanh chóng thay đổi.

Chỉ thấy trước mặt bà ta nhanh chóng hiện ra hai con Thiên lang bốn cánh – yêu thú cấp 8 vô cùng hung tàn, có móng vuốt, răng nanh sắc nhọn và tài bay lượn trên không vô cùng điêu luyện.

Thấy một màn này, đôi mắt của Hạ Vũ vẫn như cũ không thay đổi, nhưng là trong lòng cũng đã có chút lo lắng, nhất là khi nhìn thấy yêu thú cấp 9 Xích Vĩ Hổ cùng với lực lượng đang bao quanh hắc y nam tử kia cư nhiên còn mạnh hơn rất nhiều lần so với hai người còn lại.

Những người này cư nhiên là người của Vạn Thú Tông! Ban nãy trong sách hắn cũng đã xem qua việc tứ trưởng lão Vạn Thú tông có một con Xích Vĩ Hổ. Mặc dù không rõ cấp bậc tu luyện ở đây cho lắm nhưng là Hạ Vũ biết, nếu muốn thu phục một con yêu thú cấp 9 thì ít nhất phải có tu vi Kiếm Thần cảnh trở lên.

“Ha, đây là đàm phán không được liền muốn cướp? Được thôi…nếu muốn thì bản thiếu liền cho các ngươi…”

Xùy cười một tiếng, Hạ Vũ liền mắt lạnh nhìn bọn họ, nắm lấy Tiểu xà trong tay liền dùng sức quăng về phía rừng rậm, bóng dáng nhỏ nhắn của nó nhanh chóng biến mất trong tầm mắt mọi người. ( -_-# Nếu Nhóc có thằng chồng thế này thì Nhóc sẽ một tát chụp chết hắn.)

“Ngươi…”

Ba người còn lại đều nghẹn họng nhìn trăn trối, nhất là khi nhìn thấy Hạ Vũ cười lạnh một tiếng, xoay người…liền chạy. ( ●_●) Kịch bản này không đúng a đạo diễn, hắn không phải là nên móc vũ khí ra nói lời cuồng ngạo sau đó cùng bọn họ quyết chiến sinh tử hay sao, thao tác bỏ chạy này là có ý gì.

Nhanh chóng phản ứng lại, cả ba người đều dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Bọn họ nhất định phải để cho tên nam nhân này trả giá thật đắt khi mà dám trêu chọc bọn họ.

Hạ Vũ lúc này liền dùng hết sức bình sinh để chạy, mà ba người kia cũng nhanh chóng đuổi theo, bên tai hắn liên tục vang lên tiếng xé gió ngày càng gần phảng phất như sắp bị đuổi kịp. Hình tượng cái mẹ gì chứ, dù sao cũng không có người ở thế giới kia nhìn thấy, giữ mạng trước đã rồi tính sau.

Nhưng mà, ngay sau đó một cái bóng màu đỏ liền chợt lướt qua mắt Hạ Vũ, hắn theo bản năng liền quay đầu nhìn lại. Nhưng là một màn này lại khiến con ngươi của Hạ Vũ hung hăng co vào, một nỗi sợ hãi cùng ám ảnh nhanh chóng lan tràn.

**Kịch bản đối thoại ngắn:

– Hạ Vũ: Cảm thấy sau này sẽ bị dọa ra bóng ma tâm lý…

– Huyết Cơ:?????????

– Hạ Vũ: Ngươi tránh ra, sau này không được hôn ta nữa…

– Huyết Cơ: Ồ….

– Hạ Vũ: Ngươi làm gì…Ưm…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN