Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống - Chương 21: Chạy a...
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
145


Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống


Chương 21: Chạy a...


Chỉ thấy trước mắt hắn là một con cự xà màu đỏ rực cao hơn khoảng 10m, thân hình của nó ít nhất cũng là bằng một cái thùng nước, trên đỉnh đầu là một cặp sừng lớn màu đen tỏa ra nguyên tố bóng tối kinh người. Một đôi mắt tử sắc lúc này đang ẩn chứa sát khí phảng phất có thể ngưng tụ thành thực thể.

Mà lúc này, không ai thấy rõ nó là hành động như thế nào, chỉ thấy hai con Thiên lang bốn cánh cứ thế liền trực tiếp bị nó nuốt trọn, thật sự là bị nuốt trọn, không dư thừa một miếng máu hay một tiếng hét thảm thiết nào cả.

Thấy một màn này, Hạ Vũ liền lập tức như rơi vào hầm băng. Nhất là khi nhớ đến miêu tả của quyển sách kia viết về Yêu vương căn bản là cùng con rắn này giống nhau như đúc.

Hắn căn bản là không dám tưởng tượng nếu sau này hắn không thành công đánh cắp được tinh huyết của nó thì chờ đợi hắn sẽ là kết quả như thế nào, có lẽ giống như hệ thống nói, toàn thây trở ra đều là một việc vô cùng sa sỉ.

Rùng mình một cái, Hạ Vũ trong lòng nhanh chóng sử dụng thuật định vị trong bán kính 500m nhưng vẫn không tìm ra được tung tích của Tiểu xà, cũng không biết nó đã chạy đến nơi nào rồi.

Không suy nghĩ nhiều, Hạ Vũ liền từ trong không gian lấy ra một tấm Truyền tống phù rồi xé nát. Không khí xung quanh Hạ Vũ chỉ thoáng vặn vẹo một chút, thân ảnh của hắn liền cứ thế biến mất vô tung.

Chỉ thấy cự xà màu đỏ lúc này lại nhanh chóng biến về hình dáng của một cái nữ nhân. Chỉ thấy nàng da trắng như ngọc, mái tóc đen như bóng đêm u tối, đôi mắt hoa đào tím sẫm như mưa bụi, một đôi môi đỏ tươi như máu cùng với một nốt chu sa nhỏ bên dưới mi mắt trái, yêu mị tận xương.

Mà lúc này Huyết Cơ liền cảm thấy vô cùng buồn bực, nàng vốn dĩ muốn anh hùng cứu mỹ nhân, mong muốn Hạ Vũ đối với nàng nhất kiến chung tình lấy thân báo đáp, đồng thời cũng trưng bày ra hình thể oai phong to lớn của mình ( -_-||). Thế nhưng là, người cứ như thế liền chạy rồi.

Đương nhiên Huyết Cơ là không nỡ ức hiếp Hạ Vũ cho nên nàng cũng chỉ có thể trút giận lên người của ba kẻ đang tìm đường chết trước mắt này.

“Huyết Cơ, ngươi đây là muốn cùng Vạn Thú tông ta là kẻ địch?”

Chỉ thấy ba người trưởng lão này nhanh chóng lùi lại, trong đó bà lão kia liền có chút cẩn trọng mà nói.

“Bổn vương cùng Vạn Thú tông các ngươi vốn dĩ đã là địch. Nhưng là, các ngươi lại có thể làm gì bổn vương?”

Mặc dù vô cùng tức giận vì bộ dáng cao ngạo kia của Huyết Cơ nhưng cả ba người chỉ đều phải khăng khăng đem nghẹn uất cho nuốt xuống. Ai bảo bọn họ đánh không lại người ta a…

“Huyết Cơ, chuyện này không liên quan gì tới ngươi. Chỉ cần ngươi không can thiệp vào nữa, bọn ta sẽ không cùng ngươi cứng đối cứng…”

Hoàng y nữ hài kiêng dè nói ra, muốn thả cho Huyết Cơ cũng như ba người bọn họ một cái bậc thang. Nhưng là, Huyết Cơ cũng không cảm kích, không những thế ngay cả gương mặt đều chứa lấy một tầng sương.

“Ai nói chuyện này không liên quan đến bổn vương? Cư nhiên dám dùng hai con yêu thú cấp 9 liền muốn đổi lấy bổn vương, không những thế, ngay cả nam nhân của bổn vương cũng dám đến đánh cướp, còn muốn đem hắn luyện thành dược nô. Là ai cho các ngươi lá gan dám động đến người của bổn vương?” ( ◐.̃◐)

Lời nói vừa dứt, trong tay của nàng liền xuất hiện một thanh kiếm được điêu khắc vô cùng tinh xảo, cả thân kiếm đều có màu đỏ rực như máu đang chậm rãi lưu động giống như có sinh mạng.

– —————————

Trong một tòa băng điện to lớn, lúc này từ giữa không khí liền xuất hiện một cái nam nhân vận một thân hắc bào, gương mặt xinh đẹp khiến nhân tâm cảm khái. Hắn lúc này đang là một vẻ kinh ngạc nhìn xung quanh.

Đây là nơi nào? Trong đầu Hạ Vũ nhanh chóng hiện lên một loạt dấu chấm hỏi. Đưa mắt nhìn xung quanh liền chỉ có băng và băng, không nhìn thấy bất kỳ vật sống nào. Nhưng cũng thật sự kỳ lạ, ở một nơi đầy băng như thế này nhưng không khí lại không hề lạnh lẽo một chút nào.

Nghĩ nghĩ, Hạ Vũ lại nâng chân mà dạo bước đi xung quanh xem xét, khi hắn đang chậm rãi bước đến gần vách tường của đại điện, một màn hiện ra trước mắt này liền làm cho hắn dừng chân.

Đây là…..

Bên trong vách tường băng trong suốt là vô số thi thể, có an tĩnh nhắm mắt phảng phất như đang ngủ say, có hoảng sợ trừng lớn tròng mắt giống như gặp phải điều gì đó rất khủng bố. Nam nữ đều có, nhưng đặc điểm chung của tất cả đều là…đẹp.

Ngay khi hắn quyết định nhanh chóng rời khỏi đây thì bên tai liền bị một luồng khí lạnh phất qua, một giọng nói ôn nhu liền nhẹ nhàng vang lên.

“Đẹp sao?”

Hạ Vũ giật mình mà xoay người, đôi chân cũng nhanh chóng lùi lại vài bước, tựa lưng vào vách tường lạnh căm, cùng chủ nhân của giọng nói này kéo ra khoảng cách.

– ————————–

Mà ở cách tòa cung điện này hơn nửa dặm ( 1 dặm = ~1,7km). Huyết Cơ đang thờ ơ đứng giữa chiến trường, áo bào màu đỏ bay phất phơ trong gió, một đôi mắt lạnh nhạt nhìn lấy cơ thể của ba người trưởng lão Vạn Thú tông cùng yêu thú Xích Vĩ Hổ.

Phất tay đem Hy Tà đang bay lơ lửng trên không trung thu trở về, Huyết Cơ mới chậm rãi nhắm mắt lại để thông qua khế ước đạo lữ tìm ra vị trí của Hạ Vũ.

Nhưng là, nàng ngay lập tức liền mở mắt ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đông. Theo một luồng gió thổi qua liền nhẹ nhàng biến mất giữa không khí.

Là nàng ta…

**Có 1 tình iu hỏi Nhóc hiện tại đang làm gì? Nhóc hiện là sinh viên năm 2 trường ĐH Kinh tế T.p HCM – Cơ sở A và làm thêm tại một quán cafe ở Đường 59C Nguyễn Đình Chiểu, Phường 6 Quận 3 TP. HCM từ T2-T6 nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN