Dịu Dàng Dành Riêng Em - Chương 21: Ảnh đế và nghệ sĩ hạng ba
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
206


Dịu Dàng Dành Riêng Em


Chương 21: Ảnh đế và nghệ sĩ hạng ba


“Bố làm thế khiến tôi rất khó xử.”, xe chầm chậm đi, Nghê Hạ nhìn về phía trước, lạnh nhạt nói.

Hạ Tông Nguyên thở dài, “Tiểu Hàm, bố chỉ muốn nói chuyện với con thôi.”

Nghê Hạ nhíu mày.

Hạ Tông Nguyên vội vàng nói, “Con yên tâm, trong xe không có người ngoài.”

“Thầy Hạ, hiện giờ tôi là diễn viên, vừa nãy ánh mắt của đạo diễn đã hơi quái lạ rồi, bố không sợ truyền ra những tin khó nghe à?”

Hạ Tông Nguyên nhăn mày lại, “Bố xin lỗi, vừa rồi bố không suy nghĩ kĩ, chỉ tại lâu lắm rồi không được gặp con, bố…”

“Sau này sẽ có nhiều cơ hội gặp ở trường quay.”, Nghê Hạ lạnh lùng chặn lời ông, “Nhưng tôi mong đến lúc đó bố đừng để lộ ra sơ hở gì, cứ đối xử với tôi như với những vãn bối khác là được rồi.”

“Được, bố hiểu rồi.”, Hạ Tông Nguyên nhìn sườn mặt của Nghê Hạ, muốn nói gì đó lại thôi.

Nghê Hạ nhìn về phía trước, coi như không thấy gì hết. Hạ Tông Nguyên chẳng biết phải làm sao, cuối cùng đành hỏi, “Tiểu Hàm, con với Lâm Ngộ Thành, là thế nào vậy?”

Mặt Nghê Hạ không chút biểu cảm, “Giới giải trí lúc nào chẳng có thị phi, chuyện này không phải bố là rõ nhất à!”

“Nhưng chuyện yêu đương trước kia là thật à?”

Nghê Hạ không hé răng.

Hạ Tông Nguyên thoáng buồn bực, “Chị con cũng thật là, chuyện này mà cũng không nói với bố, bây giờ xảy ra sự việc rồi lại làm phiền đến con.”

“Chị ấy không nói cho bố chứng minh là bố quá ít chú ý đến chị ấy.”, giọng Nghê Hạ có phần trào phúng, “Với lại, chuyện này không phiền đến tôi, bố không cần nhọc lòng.”

“Được, bố không bận tâm nữa.”, Hạ Tông Nguyên nói, “Tiểu Hàm, dạo gần đây bố vẫn cố liên lạc với chị con, nhưng mà không thể nào gọi được cho nó. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có thể nói bố nghe được không?”

“Nếu chị ấy muốn nói thì chị ấy sẽ nói, tóm lại, hiện giờ chị ấy vẫn rất ổn.”

“Chuyện này…”

Hạ Tông Nguyên vẫn rất lo lắng, qua khóe mắt, Nghê Hạ nhìn ra vẻ mặt của ông. Cô có chút không đành lòng, nhưng lại cắn răng không chịu nói.

Một lúc lâu sau, Nghê Hạ mới nói, “Chị ấy đổi số, tôi cho bố, bố tự hỏi đi.”

“À được!”, Hạ Tông Nguyên lập tức vui như mở cờ trong bụng, “Thế, Tiểu Hàm, số của con…”

Nghê Hạ mím môi, trầm mặc một lát, sau đó vẫn cúi đầu gửi số của Hạ Dĩ San cho Hạ Tông Nguyên bằng một tin nhắn.

Không biết cư dân mạng đào ở đâu ra, mà ảnh từ thời đại học của Nghê Hạ cũng đã xuất hiện.

Nghê Hạ nhìn Hạ Dĩ San ngây thơ và Lâm Ngộ Thành tuấn tú trong ảnh, cô không biết phải nói gì luôn. Nhìn biểu cảm của Hạ Dĩ San, bao nhiêu si mê vẽ hết trên mặt.

Từ lúc ảnh được tung lên, có rất nhiều người tự xưng là bạn cùng trường, thuật lại câu chuyện Hạ Dĩ San theo đuổi Lâm Ngộ Thành như thật, muốn xúc tích bao nhiêu có xúc tích bấy nhiêu. Chết người hơn nữa là, trong một lần phỏng vấn, Dương Văn “vô tình” để lộ ra cô ta cũng là một trong số những người biết sự tình.

Đến cả một nghệ sĩ mà còn nói vậy, thì sự việc này rõ ràng là rất chính xác. Vì thế, khu vực bình luận của Nghê Hạ lại bị công phá không thương tiếc. Rất nhiều fan của Lâm Ngộ Thành đều vào chửi cô không biết xấu hổ, đến giờ còn quấn lấy Lâm Ngộ Thành đòi tái hợp.

Nghê Hạ không đọc nhiều bình luận, cô chỉ cảm thấy lạ là, rốt cuộc cư dân mạng nhìn đống ảnh đó kiểu gì mà lại ra là cô quấn lấy đòi tái hợp Lâm Ngộ Thành?!

“Con ranh Dương Văn này, đúng là thêm dầu vào lửa… Nó nhìn em ngứa mắt, thấy em bị fan mắng nhất định là cực kỳ hả hê, làm như là lỡ miệng nói ra không bằng.”, Cảnh Tố nói.

“Thôi, mặc kệ đi.”, Nghê Hạ thấy đầu nhâm nhẩm đau.

“Ừ, ừ, mai còn phải đến dự party sinh nhật của đạo diễn Phạm đấy. À phải rồi, chị mang lễ phục đến đấy, em xem thử đi.”

Đoàn phim cho ba ngày nghỉ, vừa hay vào dịp sinh nhật Phạm Khuê Ân. Anh ta tổ chức sinh nhật ở Thượng Hải, Nghê Hạ là nữ chính trong phim mới của anh ta, đương nhiên là nằm trong danh sách khách mời.

“Không phải xem đâu, thế nào cũng được.”, Nghê Hạ ngả người xuống sô pha, “Mai đến đón em là được, giờ em muốn nghỉ ngơi.”

Thấy Nghê Hạ mệt mỏi, Cảnh Tố không nói gì nữa, tự mình ra về.

Cảnh Tố đi rồi, căn phòng trở nên cực kỳ yên tĩnh. Nghê Hạ bật tivi, đúng lúc chiếu bộ phim cổ trang Lâm Ngộ Thành từng đóng. Nghê Hạ tạm dừng hai giây, sau đó chuyển kênh.

Chuyển qua vài kênh, đang định tắt tivi đi thì chợt chuyển tới một talk show. Nữ MC hỏi những câu rất có tính tò mò, mà người đàn ông ở phía đối diện từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười đáp lại, làm người xem nhớ đến hình tượng một quân tử khiêm tốn, dịu dàng như ngọc.

Nghê Hạ đặt điều khiển xuống, cầm đĩa salad hoa quả lên, tập trung xem với vẻ hứng thú.

Đúng lúc này, di động đổ chuông. Nghê Hạ không nhìn màn hình mà nhận luôn, “A lô.”

“A lô.”

Giọng nói trầm trầm, âm sắc giàu từ tính, lại rất quen thuộc, Nghê Hạ bất giác đặt đĩa trái cây xuống, ngồi nghiêm chỉnh lại, “Dạ, có việc gì ạ?”

“Đang làm gì đấy?”, lành lạnh mà lại nhẹ nhàng, đúng chuẩn giọng nói của Hoắc Thiệu Hàng.

Nghê Hạ nhìn người đang được phỏng vấn trên tivi, cô đáp, “Tôi đang… tập lời thoại.”

Vừa dứt lời, trong tivi đột nhiên vọng ra tiếng hét chói tai của đám fangirl, sau tiếng hét đó là một tràng khẩu hiệu. Nghê Hạ giật mình, thì ra là talk show đến phần hỏi nhanh đáp gọn, không biết Hoắc Thiệu Hàng nói gì mà khiến đám fangirl hò hét inh ỏi.

Nghê Hạ vội vàng che điện thoại lại, chỉnh nhỏ âm lượng.

Đầu bên kia trầm mặc vài giây rồi nói, “Vừa xem tivi vừa tập lời thoại à?”

“À… mở tivi để đấy thôi.”

“Xem gì thế?”

Nghê Hạ không biết vì sao Hoắc Thiệu Hàng lại gọi điện đến, cô chỉ có thể “một hỏi một đáp” với anh, “Xem tin tức, vừa đúng bảy giờ mà…”

“À, thời sự.”

“… Vâng.”

“Nghê Hạ, tôi nghe thấy tiếng fan của tôi.”, trong giọng nói của anh loáng thoáng ý cười, “Khẩu hiệu của họ chưa từng thay đổi.”

“…”

“Em nói dối cũng phải có kĩ thuật một chút chứ.”

“…”

Nghê Hạ câm nín toàn tập, cô thật là quá cảm động với chỉ số thông minh của mình.

“Thôi được rồi, trở lại chuyện chính.”, Hoắc Thiệu Hàng không trêu cô nữa, anh nhẹ nhàng nói, “Mai sinh nhật Phạm Khuê Ân, em có đi không?”

“Có, tôi có đi.”

“Vậy được, mai tôi đến đón em. Em ở đâu?”

Nghê Hạ ngây người, “Sao anh lại phải đến đón tôi?”

Hoắc Thiệu Hàng, “Đón bạn gái của tôi, không phải là bình thường lắm sao?”

“Bạn gái?”, Nghê Hạ nghi hoặc, “Từ khi nào mà tôi thành…”

“Nghê Hạ, em vẫn nhớ lần trước em nói em sẽ chịu trách nhiệm chứ?”, Hoắc Thiệu Hàng buồn bã nói, “Tôi nghĩ, chịu trách nhiệm thì không cần, em chỉ cần làm bạn gái của tôi đúng ngày mai thôi là được, coi như thay lời xin lỗi của em cho lần trước.”

“…”, Nghê Hạ há hốc miệng, lại không nói được gì.

“Sao, có bạn trai đi cùng rồi à?”

“Không…”

“Ừ, vậy được, địa chỉ ở đâu?”

Nghê Hạ ngây ngẩn đọc địa chỉ nhà Hạ Dĩ San. Một lúc lâu sau, bên kia truyền đến tiếng “tút tút tút”, Nghê Hạ mới buông di động, ngả ra ghế sô pha. Cô nhìn chằm chằm gương mặt sát gái trên màn hình, tâm tình phập phồng lên xuống. Sao anh vẫn nhớ chuyện lần trước cô hôn anh nhỉ?…”

Ngày hôm sau.

Nghê Hạ đi xuống lầu, liếc mắt một cái đã nhìn thấy chiếc Maybach đỗ bên cạnh bồn hoa. Cô do dự tiến lên vài bước, cửa sổ xe hạ xuống. Bên trong xe bật đèn, cô thấy Hoắc Thiệu Hàng ngồi ở hàng ghế sau, anh đang nhìn cô.

Anh mặc một bộ âu phục tiêu chuẩn, cà vạt màu lam đậm, áo sơ mi trắng, áo vest thẫm màu. Kiểu ăn vận như thế này khiến anh nghiêm nghị hẳn, nhưng cũng rất đẹp trai, anh như vậy, tạo nên lực hấp dẫn quá kinh khủng.

Nghê Hạ thất thần vài giây, sau đó kéo cửa ngồi vào. Vì bên trong áo khoác là bộ lễ phục, ít nhiều có chút không tiện, vì thế lúc lên xe, cô có vẻ rất cẩn thận. Có lẽ Hoắc Thiệu Hàng nhìn ra, anh tự nhiên giơ tay giúp cô kéo lại vạt váy, vô cùng lịch thiệp.

“Cảm ơn anh.”

“Ừ.”, Hoắc Thiệu Hàng gật đầu, sau đó không nói gì nữa.

Dọc đường đi, Nghê Hạ muốn hỏi gì đó, nhưng ngại phía trước còn có lái xe và trợ lý, vậy nên cô lại thôi. Bên trong xe quá yên tĩnh, Nghê Hạ nhìn ra cửa sổ, cố bỏ qua bầu không khí mất tự nhiên.

Vì góc độ đó nên Nghê Hạ không hề biết Hoắc Thiệu Hàng đang nghiêng đầu nhìn mình.

Để dự tiệc tối, Nghê Hạ trang điểm rất chỉn chu. Cô yên lặng ngồi đó, hệt như một con búp bê tinh xảo được nạm bằng ngọc, đẹp đến mức khiến người ta không dám động vào, như thể chỉ cần động vào là sẽ vỡ vậy.

Dưới bóng đêm, cần cổ trắng nõn của cô gần như trở nên trong suốt. Đột nhiên, Hoắc Thiệu Hàng nhớ đến hình ảnh sáng sớm hôm đó cô đứng làm đồ ăn, dịu dàng, tĩnh lặng, đường cong ở cổ như phát sáng dưới ánh mặt trời.

Ánh mắt anh hơi tối lại, anh ngoảnh đầu nhìn thẳng về phía trước. Với cô, hình như anh lại càng thêm hứng thú rồi.

Phạm Khuê Ân tổ chức tiệc sinh nhật ở một trang viên tư nhân. Một tiếng sau, hai người đến nơi. Sau khi đến đây, Nghê Hạ mới phát hiện ra có rất nhiều phóng viên ở bên ngoài. Cô nhìn đám người đang đứng hóng ở ngoài trang viên thì quay đầu lại hỏi, “Có phóng viên sao? Làm thế nào bây giờ?”

Hoắc Thiệu Hàng nhìn cô, “Xuống xe là ổn thôi, có bảo vệ mà.”

“Anh biết có phóng viên à?”

“Họ chỉ ở bên ngoài thôi, không vào được bên trong đâu, mà cũng không chụp được ảnh.”, Hoắc Thiệu Hàng trấn an cô.

“Không phải, cái này không phải là trọng điểm.”, Nghê Hạ nhíu mày nói, “Anh với tôi cùng xuống xe không thành vấn đề sao? Anh không sợ họ lại viết linh tinh cái gì à?”

Hoắc Thiệu Hàng im lặng một lát rồi nói, “Không sao, tôi không để ý.”

“À, dạo đây tình hình của tôi không được tốt cho lắm, ừm… vì chuyện với Lâm Ngộ Thành, nên ở khu bình luận của tôi toàn là những câu chửi thôi.”

“Chửi em muốn tái hợp với cậu ta, dây dưa mãi không dứt đúng không?”, Hoắc Thiệu Hàng nói thẳng luôn.

Nghê Hạ hoảng sợ, “Anh đọc được những bình luận đó à?”

Hoắc Thiệu Hàng không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ khẽ cười với cô, “Thế nên em xuất hiện cùng tôi, nói không chừng lại là cách giúp em tẩy sạch tin tức với Lâm Ngộ Thành đấy.”

“Anh…”

“Xuống xe đi.”, Hoắc Thiệu Hàng nói xong liền mở cửa xuống xe trước cô, sau đó lại vòng qua đuôi xe giữa một rừng bảo vệ và phóng viên để mở cửa cho cô. Anh giơ tay, ý bảo để anh đỡ cô xuống.

Đám đông phóng viên vốn định quây lấy để chụp ảnh Hoắc Thiệu Hàng, căn bản không nghĩ đến việc còn một người nữa ở trong xe, lại càng không ngờ đó là một cô gái! Hoắc Thiệu Hàng lại xuất hiện cùng một cô gái! Tin tức siêu nóng! Siêu siêu nóng! Ngày mai có tin hot để đăng rồi!

Trong lúc nhất thời, đèn flash lóe lên không ngừng, micro cũng liên tục được chĩa đến.

“Anh Hoắc, tại sao anh lại xuất hiện cùng cô Nghê Hạ?”

“Xin hỏi có phải quan hệ giữa hai người rất tốt hay không?”

“Nghê Hạ, nghe nói hiện giờ cô vẫn còn thích Lâm Ngộ Thành, xin hỏi có phải cô đang muốn tái hợp với anh ấy như trên mạng đồn không?”

“Anh Hoắc, anh có biết scandal của cô Nghê với anh Lâm Ngộ Thành không?”

“…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN