(ĐM) Huyền Thoại biển xanh
Chương 8
Anh bế nó thả vào trong nước và…
“Chát… xoảng…”
Hàng loạt thứ đổ vỡ, cửa khách sạn phòng này thông sang phòng kia, đè chồng lên nhau, ịch xuống đất, gãy ra từng mảnh. May quá, anh chỉ bị văng từ phòng tắm xuống gầm giường và bất tỉnh thôi…
Số là nó tiếp cận với nước sẽ biến thành người cá ngay nên bí mật lớn nhất của nó là chuyện đó. Vừa mới cảm giác được nước nóng là nó đấm đá liên tục, thật tội nghiệp cho anh. Nó đang nổi điên lên đấy, chưa có ai dám bỏ nó vô nước nóng, nó ko hề thích nước nóng, nó sống sâu dưới đáy đại dương quen lạnh lâu rồi, anh còn dám nhìn ngó người nó nữa chứ, thật quá đáng…
– Cù Gia Khang đâu rồi ta? Con người đó… con người đó đã nhìn thân thể của mình, còn sờ vào thật lâu nữa chứ,… nhưng thích quá cơ… hắn đâu rồi… phải tìm hắn bảo hắn sờ lâu hơn nữa mới được!
Thế là ông người cá nhà ta loi ra khỏi bồn nước, chợt bên ngoài có tiếng người la lối, ấy là chủ khách sạn mắng nhân viên tại sao lại để cửa phòng đổ sập, gây mất trật tự, ảnh hưởng đến khách nghỉ ngơi. Nó ti hí mắt đóng cửa lại, xong đến bên chiếc giường nệm, nó ngửi được mùi của anh, cái mùi khét của đất. Nó vui mừng khôn xiết, nắm tóc anh kéo ra…
– AAAAAAA… chết con má ơi!
Anh la oai oái, đau quá cơ mà ai dám nắm tóc anh thế?
– Sờ đi, sờ đi!!!
Nó cầm tay anh đặt lên vếu nó… Anh tròn xoe đôi mắt.
– Sao… sao lại có thể?
Anh chưa kịp nói gì, nó nắm tay anh rê dần xuống phía dưới, bàn tay anh làm nó phấn chấn lên hẳn, còn có cảm giác như lâng lâng như lâng lâng không ngại ngần… Anh dường như hiểu ra là bé Khoai Thị Cúc đang muốn anh làm chuyện đó…
——– Hết đoản 8,,, đoán xem đoản 9 ———
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!