[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em - Chương 5 : Sơ Ngộ Tiểu Vũ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


[ĐN ĐL] Anh Chỉ Cần Em


Chương 5 : Sơ Ngộ Tiểu Vũ


Mọi người đồng thời hướng ra phía cửa, ánh mắt nhất thời có chút trực.
Chỉ thấy một tiểu cô nương mỉm cười đứng ở cửa, nhìn bộ dáng, tuổi cùng Mộ Vân Nguyệt và Đường Tam không sai biệt lắm, thân cao cũng cơ hồ giống nhau. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn bạch lý thấu hồng, bộ dáng phấn nộn tựa như quả đào chín mọng chảy ra nước, làm cho người ta có loại xúc động muốn cắn một cái. Mặc dù quần áo nàng phi thường đơn giản, nhưng nhìn qua lại hết sức sạch sẽ.

Tóc dài màu đen được bện lại thành một dải như con bọ cạp dài quá mông. Một đôi mắt to, đẹp lộ ra vẻ tò mò. Tay nàng cũng đang cầm một bộ giáo phục mới tinh.

Đệ tử bên trong phòng đều là nam hài nhi, đột nhiên thấy được hai tiểu cô nương xinh đẹp như vậy xuất hiện, cả đám đều lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.

Cô bé đứng ở cửa nháy nháy đôi mắt to, nhìn bên trong không ai để ý tới mình, lại ngẩng đầu nhìn xem biển hiệu túc xá số bảy trên cửa, trên mặt toát ra nụ cười nhè nhẹ: “Các ngươi hảo, ta gọi là Tiểu Vũ, Vũ trong nhảy múa.”

Vương Thánh phản ứng lại đầu tiên, hắn đứng dậy, ánh mắt trực câu nhìn tiểu Vũ “Ngươi hảo, ta là lão đại của nơi này”

Nghe lời hắn nói,Mộ Vân Nguyệt cực kỳ khó chịu trong lòng, nhưng không nói gì.

“Vậy người có thể để ta vào không” Tiểu Vũ vẫn mỉm cười, nói với Vương Thánh. Thì ra Vương Thánh đang đúng đứng trước cửa ký túc xá, thân hình to lớn của hắn đã chiếm phần lớn đường đi.

“Này… Là như thế này, túc xá bảy chúng ta có quy củ, công độc sinh mới tới phải thi triển một chút thực lực vũ hồn của mình. Cho nên, ta muốn cùng ngươi luận bàn một chút.” Vương Thánh chần chờ một chút, sau đó thần sắc mị mị nhìn tiểu Vũ nói.

Tiểu Vũ nhìn Vương Thánh có chút quái dị: “Ngươi xác định?”

Vương Thánh gật đầu “Xác định”

Tiểu Vũ nói “Ngươi chẳng lẽ không cảm thấy đánh nhau cùng nữ sinh mới tới là một thật không thân sĩ sự tình sao”

Vương Thánh dừng một chút, ánh mắt tham lam đảo qua người Tiểu Vũ. Hắn chợt nói

“Vậy ngươi không cần đánh cũng được, nhưng ngươi cần phải làm nữ nhân của ta”

Tiểu Vũ mang giáo phục của mình đặt ở một bên, trên mặt toát ra vài phần chán ghét: “Nếu không còn cách nào khác, vậy đến đây đi.”

Không đợi Vương Thánh phản ứng lại, chân phải nàng đã dựng lên, mũi chân trong nháy măt bắn ra, trực đá vào cằm Vương Thánh. Lực lượng nhìn qua cũng không lớn, nhưng tốc độ lại phi thường nhanh, dọa hắn ra một thân mồ hôi lạnh.

Thân thể chợt lóe hướng bên trái, tránh ra bàn chân đá tới, đồng thời thay phải chộp vào cổ chân Tiểu Vũ, chân phải theo thói quen tính đạp ra, bả vai hướng vào ngực Tiểu Vũ. Một thức thiết sơn kháo tiêu chuẩn. Tại dưới tình huống bình thường, một chân chống đỡ thân thể của Tiểu Vũ thật sự là sẽ bị Vương Thánh chặn lên, vậy, nàng tất nhiên sẽ phi ngã ra ngoài. Vẻ mặt đắc ý hiện lên trên gương mặt hơi non nớt của hắn.

Nhưng là, chuyện cũng không phải tiến hành dựa theo kịch bản mà Vương Thánh đã lập ra.

Tay phải của Vương Thánh vừa mới nắm cổ chân Tiểu Vũ thì, đột nhiên cảm giác được trong tay trơn tuột, tình thế một trảo tất đắc cánh nhiên cũng thất thủ. Ngay sau đó, Tiểu Vũ đá không trúng, thuận thế nhất hoành, đã dựng lên vai hắn. Đối mặt với vai phải Vương Thánh đánh tới, hai tay nàng nhẹ nhàng cản, chân phải tại đầu vai Vương Thánh mượn lực, chân kia cũng tiếp nối mà lên, thuận thế huyệt Thiên Trung, nếu nàng không dừng lại, chắc chắn sẽ đến một cước đặc sắc Thiên Cân Trụy.

“Ngươi thua” Tiểu Vũ quay đi nhẹ nhàng nói.

“Thua, ta thua… Ta làm sao có thể thua” Vương Thánh gầm lên, hắn thẹn quá hóa giận mở ra vũ hồn của mình, đánh về phía tiểu Vũ.

“Vô liêm sỉ, cẩn thận!!!.” Nhìn rõ thân ảnh của hắn, Đường Tam lập tức hét lên giận dữ.

Tiểu Vũ quay lưng lại đã thấy một hổ trảo hướng về mình vồ tới. Nàng ngỡ ngàng, không kịp phản ứng. Nỗi sợ hãi hiện trên mặt Tiểu Vũ, nàng vội nhắm mắt lại.

Qua vài giây, cảm giác đau đớn vẫn chưa xuất hiện, Tiểu Vũ nghi ngờ mở ra đôi mắt đáng yêu, Chỉ thấy một thân ảnh mảnh mai , tóc dại tới ngang lưng màu bạch kim, đằng đằng sáng khí nhìn Vương Thánh

“Hừ, đánh không lại một đứa con gái, còn dùng thủ đoạn hèn hạ, ngươi có đúng là nam nhi không vậy”
R
a là khi Vương Thánh chuẩn bị lạt thủ tồi hoa, Mộ Vân Nguyệt dùng tốc độ cực nhanh chạy tới chắn trước mặt Tiểu Vũ , dùng song trảo đánh bật Vương Thánh ra.

“Ngươi…” Vương Thánh giọng hơi run rẩy, trong mắt hiện lên một tia kiêng kị cùng sợ hãi. Hắn không ngờ Nữ hài tử trước mặt lại còn lợi hại hơn kẻ vừa nãy giao thủ cùng hắn. Vương Thánh chỉ cảm thấy bây giờ tay của hắn như bị kèm bởi lưỡng gọng sắt vậy.

Mộ Vân Nguyệt dịch chuyển tới sau lưng Vương Thánh ,nắm tay hắn bẻ về phía sau .

Mộ Vân Nguyệt hiện lên nụ cười quỷ dị, hơi dùng sức “Rắc…”

Mộ Vân Nguyệt thả tay hắn ra mặc cho hắn nằm rên la, di chuyển tới chỗ Tiểu Vũ nở nụ cười thân thiện, khác với khuôn mặt ác quỷ lúc nãy, bây giờ nàng tựa như thiên thần làm nam hài trong ký túc xá toàn bộ phun máu mũi, trừ Đường Tam kiên định đờ người vì thực lực của Mộ Vân Nguyệt.

“Ngươi không sao chứ?”

“A, không…” Tiểu Vũ hoàn hồn lại nói.

“Không sao là được rồi” Mộ Vân Nguyệt nở nụ cười thiên sứ , nói xong nàng chạy lại chỗ Đường Tam.

Lúc này, đệ tử của túc xá bảy lúc trước đang quan chiến đều lộ ra một bộ dáng trợn mắt há hốc mồm. Trong lòng thầm nghĩ, công độc sinh năm nay như thế nào cũng đều lợi hại như vậy? Còn về phần Vương Thánh, chó nhà có tang một dạng, chẳng ai để ý đến hẳn. Ngay lúc này, một gã đệ tử xông ra nói với Mộ Vân Nguyệt .

” Đại tỷ “

Mộ Vân Nguyệt nhíu màu, nhìn hắn nói.

“Từ Nay Đường Tam là lão đại của các ngươi “

“Vâng” tên đệ tử không dám phản đối lại cung kính nói.

“như vậy là sao , ta không muốn làm lão đại a, ngươi…tự…đi…mà….”Đường tam có chút không vui định nói thì nhìn sang Mộ Vân Nguyệt đằng đằng sát khí thì câm nín lại , không dám chọc giận nàng, không thì lại không hiểu tại sao lại làm Vương Thánh thứ hai đâu .

Chính tại đây thì, một gã sư phụ hơn ba mươi tuổi từ bên ngoài đi đến: “Công độc sinh mới tới đâu? Đứng ra một chút.”

Mộ Vân Nguyệt cùng Đường Tam đồng thời đứng lên.

Vị sư phụ này tướng mạo bình thường, tóc màu đạm lục, trong tay ôm hai bộ đồ giường, Một của nam, một của nữ.

“trong này ai là Đường Tam và Mộ Vân Nguyệt”

Mộ Vân Nguyệt và Đường Tam đồng thời đi tới trước.

Vị đạo sư kia nói “Ta gọi là Mặc Ngân, các ngươi có thể gọi ta là Mặc sư phụ, Đường Tam,Mộ Vân Nguyệt, đây là Đại sư cho các ngươi bộ đồ giường.”

Đường Tam tiếp nhận chúng, mặc dù mặt ngoài cũng không hoa lệ, một cỗ khí tức khô ráo xông vào mũi, cũng đều là mới tinh. Trong đó còn có một cái gối đầu. Hiển nhiên Đại sư đã vì bọn hắn mà suy nghĩ chu đáo.

Sau Đó gọi thêm Tiểu Vũ đứng ra, nói : ” Đường Tam, các ngươi và Tiểu Vũ là công độc sinh một niên cấp, sau này các ngươi phụ trách quét dọn hoa viên phía nam thao trường. Mỗi ngày mười đồng hồn tệ, nhớ kỹ, mỗi ngày đều phải quét dọn. Nhất là tạp vật nhất định phải thanh lý sạch sẽ. Nếu không sẽ khấu trừ tiền lương của các ngươi. Nếu như có hiện tượng làm việc không tích cực, học viện có quyền đuổi học các ngươi. Nghe rõ rồi chứ?”

Căng tin ở bên trong giáo học lâu, phải xuyên qua cả thao trường.

Lúc này, trên thao trường đã bắt đầu náo nhiệt, có thể thấy không ít đệ tử mặc giáo phục của học viện hướng giáo học lâu đi tới, hiển nhiên cũng tới ăn cơm.

Thực đường của Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện rất lớn, có thể dung nạp sáu ban cấp thêm cả sư phụ tổng cộng là hơn ba trăm người ăn cơm. Lúc này, trong căng tin nổi lên từng đợt huyên náo. Căng tin có tất cả hai tầng, sảnh của một tầng thì có ba trăm chỗ ngồi.

“Này không phải lũ quỷ nghèo số bảy ký túc xá sao?” Vừa mới bước vào căng tin thì một thanh âm không hài hòa truyền đến.

Mộ Vân Nguyệt bọn người hướng về phía mà âm thanh truyền đến nhìn lại, chỉ nhìn thấy một đám đệ tử cao niên cấp đứng ở lầu một và trên cầu thang lên lầu hai, chính đang cư cao lâm hạ hướng bọn họ bên này nhìn lại.

Mộ Vân Nguyệt nghe được những lời này cam thấy vô cùng khó chịu, Đường Tam thấy Mộ Vân Nguyệt khó chịu to gan nghĩ “các ngươi tự cầu phúc đi là vừa” vừa nghĩ hắn vừa đổ mồ hôi ròng ròng.Mộ Vân Nguyệt nhìn cũng không nhìn, vừa đi vừa nói.

” Chó Ngoan không sủa bậy”

“Hừ, Mỹ nữ ,con gái không nên chua chát như vậy” Tên nam đệ tử thấy Mộ Vân Nguyệt xinh đẹp , nén giận nói.

“Hừ, ta chua chát thì sao nào,khi nào loài chó như ngươi quản chuyện của ta vậy?” Mộ Vân nguyệt hừ lạnh.

” Tiện nhân, ngươi mắng ai?” Tên nam đệ tử kia chỉ vào Mộ Vân Nguyệt.

“tiện nhân mắng ai thế?”Mộ Vân Nguyệt vẫn lười biếng đáp

” Tiện nhân đương nhiên là mắng ngươi”

“Ra là tiện nhân đang mắng ta, ta không biết ngươi có vấn đề về giới tính đó “Mộ Vân Nguyệt Nói xong, bốn phía xem trò vui học sinh, đạo sư cười to. Ngay cả đám đệ tử phía sau tên nam đệ tử kia cũng phải bịt mồm nhịn cười.

Tên kia thẹn quá hóa giận, kêu một gã đệ tử chừng tuổi hắn lên “A Đại, mau dạy cho chúng một bài học”

A Đại là tên đệ tử kia, đang cố nhịn cười, vừa nghe nam đệ tử nói vậy “Dạ, Mạc thiếu”

Sau đó, A Đại quay sang phía Mộ Vân Nguyệt Thân hình hắn hơi tỏa ra ánh sáng vàng “Vũ hồn xuất”

Lập tức một chiếc gậy gỗ xuất hiện trên tay hắn. Tên này liền ném về phía Mộ Vân Nguyệt.

Mộ Vân Nguyệt vẫn không quay đầu lại, đứng đằng sau hắn Tiểu Vũ nhịn không được hô lên “Cẩn thận”

Gã nam đệ tử gọi là Mạc thiếu khuôn mặt hiện lên vẻ đắc ý “Đây là kết cục của kẻ dám đối đầu với ta”

Nào ngờ, cũng không quay đầu lại,Mộ Vân Nguyệt chỉ dùng một tay đánh bạt cây gậy đó ra.

Sau đó,Mộ Vân Nguyệt lấy tốc độ cực nhanh chạy lên tầng hai. Nàng đi với bộ pháp rất kỳ dị.

Rất nhanh, Mộ Vân Nguyệt đến trước mặt A Đại, một chiêu tuyệt cường liệt thối đá thẳng vào bụng, khiến hắn trặn trắng mắt, bay xa 2, 3 thước. Hai mắt trắng dã, đã ngất.

Quay sang Mạc thiếu, đánh một chưởng đánh bay hắn, đập vào tường cũng ngất đi.
“Oa!!!!”

Liên tiếp các thanh âm sợ hãi, thán phục hiện lên. Vô số ánh mắt khiếp sợ, kiêng kị, thán phục, ghen ghét, cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía Mộ Vân Nguyệt .

Chính ở đây một người đàn ông trung niên liền tiến đến “Có chuyện gì xảy ra? Đường Tam sao ngươi lại ở đây”

Người đến chính là Đại sư. Hắn cau mày, nhìn về Đường Tam , sau đó lại nhìn xuống phía dưới Mộ Vân Nguyệt nói :
“Hai người các ngươi tiến đến đây với ta”

Tiểu Vũ thấy vậy liền hét lớn “Do hai tên kia gây sự trước mà”

Mộ Vân Nguyệt nhìn về phía Tiểu Vũ, ôn nhu nói “Được rồi Tiểu Vũ, chúng ta không sao” Lại nhìn về phía Đường Tam, nháy mắt với hắn nói “Tam ca, chúng ta đi thôi”

Người sau như hiểu được điều gì, không nói, cùng hắn theo sau Đại sư.

Đến văn phòng làm việc, Đại sư cũng không quay lưng lại, hỏi một câu làm hai huynh đệ rất bất ngờ

“Vũ hồn còn lại của các ngươi là gì?”

“Làm sao ngài biết?” Nhớ lời Đường Hạo dặn, ánh mắt của Đường Tam nhìn về phía Đại sư mang theo vài tia sát cơ. Còn Đường Miên Phong thì nhìn Đại sư với ánh mắt mang thâm ý.

“Theo kiến thức của ta biết, tiên thiên mãn hồn lực cực kỳ hiếm thấy. Vũ hồn của ngươi là Lam ngân thảo. Dựa theo nghiên cứu của ta về vũ hồn thập đại hạch tâm cạnh tranh lực, tiên thiên hồn lực lớn nhỏ cùng vũ hồn tố chất mà so sánh, Lam ngân thảo hiển nhiên không cách nào thỏa mãn điều kiện của tiên thiên mãn hồn lực” Ngừng một chút, đại sư quay lưng lại, nhìn về phía Đường Tam “Do đó, ta dám chắc, ngươi còn một vũ hồn khác, còn là một vũ hồn phi thường cường đại” Sau đó, cũng không để ý Đường Tam nữa, hắn nhìn về phía Mộ Vân Nguyệt nói

“Còn về ngươi, ta cũng chỉ có thể nói rằng ta đoán ngươi là song sinh vũ hồn.”

Mộ Vân Nguyệt lắc đầu nói : ” ta đúng là song sinh vũ hồn,bất quá vẫn chưa thức tỉnh”

” Oh” đại sư bất ngờ hô lên.

Một lúc sau, Đường Tam ánh mắt càng tỏa ra sát cơ nồng nặc, nhìn về phía Đại sư “Ngài còn muốn nói gì nữa?”

Hơi mang thâm ý nhìn về phía Đường Tam, Đại sư từ tốn nói

“Ta muốn thu các ngươi làm đệ tử”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN