Độc dược cấm tình
Chương 33
Nam Cung Thiên trợn tròn mắt nhìn Nam Cung Lãnh Dạ , bao lâu nay ông luôn được người người kính trọng , người người sợ hãi nay lại bị hạ nhục bởi chính đứa con trai mà ông vứt bỏ . Ông run rẩy chỉ tay về phía hắn
” Mày … Mày hãy nhớ đó , tạo tuyệt đối sẽ không buông tha cho mày . Mày hãy chờ xem ! ”
Nói rồi ông chống mình đứng dậy , tay bịt chặt vết thương rồi xoay người đi để tránh mất mặt . Nam Cung Lãnh Dạ , nếu như mày đã tuyệt tình thì tao đây đành vô nghĩa vậy , đừng nói sao tao không niệm tình cha con với mày .
Nam Cung Lãnh Dạ lạnh lùng cười nhưng đôi mắt lại lóe lên tia tàn nhẫn , hắn sẽ chờ xem ông ta lại giở trò gì . Hôm nay , hắn có lẽ sẽ tha cho ông ta một mạng nhưng lần sau … Tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai . Nam Cung Thiên , ông hại chết mẹ tôi , hại tôi mất đi người thân duy nhất thì ông cũng nên biết hậu quả của ngày hôm nay sẽ như thế nào . Ông hãy nên cảm thấy may mắn vì hôm nay có Linh Nhi và tôi không hề muốn đôi mắt sáng trong veo ấy bị nhiễm bởi vật dơ bẩn .
Hắn lại lia mắt về phía Tô Dung , lúc này trông ả ghê tởm hơn bao giờ hết . Mái tóc rũ rượi rối bời , trên mặt có vài vết thương do roi quất vào , quần áo rách rưới , bàn tay thấm đẫm máu chảy lan xuống nền nhà thủy tinh trong suốt . Nam Cung Lãnh Dạ hắn vốn là một người ưa sạch sẽ , hắn không thể chịu được thứ gì làm bẩn nhà hắn . Nam Cung Lãnh Dạ nhấc chân lên đá mạnh vào người Tôi Dung làm ả lăn ra xa , giọng nói trầm thấp lại lần nữa vang lên
” Dọn dẹp cho sạch sẽ vào! ”
Vô Ưu khẽ gập người 90 độ rồi cung kính đáp
” Vâng thưa chủ nhân! ”
Nam Cung Lãnh Dạ sau khi phân phó xong liền bước đến ôm Lạc Diệp Linh lên lầu , bảo bối của hắn chắc hẳn sẽ sợ hãi lắm đây. Cũng phải thôi, từ khi Lạc Diệp Linh mất trí nhớ , cô như một đứa trẻ ngây thơ, trong đầu không có bất kỳ ý nghĩ gì khác ngoại trừ hắn ra. Khi mất trí nhớ, cô sẽ luôn toàn tâm toàn ý mà yêu hắn, mà quan tâm hắn nhưng liệu như vậy sẽ kéo dài được bao lâu? Một khi cô nhớ lại, liệu cô có né tránh hắn, nhìn hắn bằng đôi mắt khinh thường và ghê tởm những gì hắn đã làm? Hắn yêu cô, phải yêu đến khắc cốt ghi tâm. Hắn cứ nghĩ rằng mình sẽ mãi mãi cô đơn, mãi mãi sống trong bóng tối sâu thẳm với sự giết chóc và xem con người như một thú vui tiêu khiển để thỏa mãn sự khát máu , cô đơn của hắn. Rồi khi cô xuất hiện, hắn cứ nghĩ rằng cô cũng sẽ giống đám đàn bà kia thôi, sau khi lên giường thì sẽ giết chết nhưng không … Hắn lại động tâm … Động tâm bởi sự quật cường của cô , động tâm khi nhìn cô khóc khi đau đớn, động tâm bởi nụ cười ngây thơ như một đứa trẻ của cô. Hắn biết bản thân hắn rất ích kỉ, ích kỉ khi giữ cô lại riêng cho mình. Cô là thiên sứ của hắn, là thiên sứ chiếu rọi cái thế giới đen tối đầy khốc liệt của hắn. Không có cô ở bên, thì hắn phải làm sao? Nghĩ đến đây, lòng hắn lại quặng đau. Đôi mắt chứa đựng tài khí khẽ liếc nhìn cô gái trong lòng mình. Linh nhi, em biết không …. Anh yêu em , rất yêu cho nên đừng bao giờ có ý nghĩ rời khỏi anh. Dù cho em có nhớ lại, chán ghét anh, ghê tởm anh, thậm chí muốn anh chết đi … Anh cũng sẽ làm chỉ vì anh yêu em. Anh biết bản thân anh đã gây tổn thương rất lớn đến em, làm em đau đớn nhưng xin em … Đừng rời xa anh. Nếu em rời xa anh, anh không biết mình sẽ làm ra những chuyện gì để giữ em lại đâu.
Đặt Lạc Diệp Linh lên giường, Nam Cung Lãnh Dạ khụy đầu gối xuống, tay cầm đôi dép bông mang vào cho cô rồi dịu dàng nói
” Tại sao lại đi chân trần trong nhà? Em không sợ cảm lạnh à? ”
Lạc Diệp Linh ngoan ngoãn ngồi trên giường nhìn Nam Cung Lãnh Dạ, cô nhỏ giọng nói như một đứa trẻ mắc lỗi
” Em thức dậy không thấy anh nên muốn xuống lầu tìm xem … ”
Nam Cung Lãnh Dạ đau lòng xoa đầu cô , tay lại lần nữa vươn lên chạm nhẹ gò má sưng đỏ của Lạc Diệp Linh. Dù người bị đánh là cô nhưng hắn lại cảm thấy đau đớn trong lòng
” Đau không ? “
” Không
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!