Độc dược cấm tình
Chương 6
Lạc Diệp Linh đau đớn cố gắng gượng dậy , cô vào lúc này không được yếu đuối , tuyệt đối không thể thua tên ma quỷ này . Tay cô chống xuống nền thủy tinh , từng giọt máu chảy dọc xuống lưng cô rồi rơi xuống nền nhà . Mái tóc dài rũ xuống , gương mặt cô trắng bệch , cô cắn môi dưới để không cho mình ngất đi . Cô ngước lên nhìn anh , khóe miệng giễu cợt
” Thì ra Hắc Long chỉ có như vậy ! “
Hắn nhíu mày chặt nhìn cô , Lạc Diệp Linh là cô gái cường ngạnh nhất hắn từng gặp . Nếu là những người đàn bà khác thì chắc hẳn họ đã quỳ xuống dập đầu xuống đất , níu gót chân hắn để hắn có thể rũ lòng thương mà lo cho họ nhưng thật đáng tiếc … Hắn là một con quỷ không hề có trái tim , hắn xem nhẹ việc sống chết của bọn họ , lấy việc giết người để làm thú vui cho mình .
Bất quá , hôm nay cô làm hắn đối với cô hứng thú vô tận , có cảm giác muốn chinh phục người con gái nhỏ nhắn này và cùng với sự thương tiếc . Hắn tiến lại gần cô , chân phải khuỵ xuống , tay nâng cằm cô lên rồi đặt môi mình lên môi cô liếm đi những giọt máu đang rỉ xuống .
Cô trợn tròn mắt nhìn hắn , cô cố vùng vẫy đẩy hắn ra nhưng không được . Sức mạnh của một cô gái không bao giờ có thể đấu lại một người đàn ông . Tay cô nắm chặt vạt áo anh , nước mắt vẫn cứ tuôn ra làm người ta thương tiếc . Hắn cười trầm thấp buông môi cô ra
” Thật ngọt ! Lần đầu tiên , tôi thấy máu người lại hưng phấn như vậy đấy mèo nhỏ của tôi “
Cô sững người nhìn hắn , môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng không thể thốt lên lời nào . Cô đưa tay lên muốn tát xuống nhưng lại bị anh chụp lấy , anh nắm chặt tay cô như muốn bóp nát vậy . ” Rắc ” tiếng xương cốt vang lên , tay hắn buông xuống một lần nữa cô lại nằm trên sàn , nước mắt thấm đẫm cả khuôn mặt , đôi mắt đỏ đen vì kinh sợ lại càng trở nên mê người ít nhất là đối với ai đó
” Lạc Diệp Linh , đừng bao giờ có ý nghĩ chống đối hoặc bỏ trốn . Nếu để tôi biết , cô phản bội tôi … Cái chết của cô sẽ rất thê thảm đấy “
Phần 7 :
Lạc Diệp Linh mơ hồ tỉnh lại , đập vào mắt cô là trần nhà thủy tinh , mọi thứ đều rất xa hoa . Cô gắng gượng ngồi dậy thì phát hiện quanh giường có rất nhiều người mặc áo blue trắng , trước cửa có những người đàn ông toàn thân mặc áo đen , bên hông là những họng súng lục được phát minh rất tinh xảo .
” Tỉnh rồi … Cô ấy tỉnh rồi ! ” Một người đàn ông mặc áo blue trắng thốt lên , vẻ mặt như từ địa ngục trong chốc lát mừng khôn xiết .
” Các người là ai ? Tôi bất tỉnh bao lâu rồi ? ” Lạc Diệp Linh mơ hồ vươn tay xoa nhẹ đầu , cô chợt phát hiện ra tay trái mình bị bó bột , cả người đâu đâu cũng đau nhức .
” Thưa tiểu thư , ngài đã thiếp đi 3 ngày 3 đêm rồi . Thật may mắn hôm nay ngài đã tỉnh dậy , nếu không hôm nay chúng tôi đều sẽ nộp mạng cho tự thần “
Cô sững người nhìn họ , nộp mạng ? Tại sao ? Chẳng lẽ là vì cô không tỉnh dậy nên hắn nóng nảy định giết hết tất cả bọn họ ? Cô nhắm nghiền mắt lại , tại sao hắn nhất quyết phải giết người vô tội như vậy ? Tại sao hắn không để cô chết đi ?
” Cạch ” Mở cửa ra , một cô gái với vẻ đẹp quyến rũ , áo đầm đen bó sát cơ thể quyến rũ của cô gái , mái tóc dài tận ngang vai , nước da ngăm đen , bàn tay chai sạn do bắn súng , trên tay là một khay đồ ăn nóng hổi bước vào
” Tiểu thư , cô tỉnh rồi à ? “
” Cô là ? “
” Tôi là Vô Ưu , vệ sĩ của cô “
” Tôi không cần vệ sĩ … “
” Đó không phải do cô quyết định , cô ăn chút gì đi “
” Tôi không muốn ăn “
” Tiểu thư , cô đừng làm khó tôi . Chủ nhân nói rằng khi cô tỉnh lại nếu cô không ăn , thì lần sau sẽ là thịt đầu bếp mang đến cho cô “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!