Doki Doki Câu lạc bộ văn học - Đây không phải Yuri mà tôi biết!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Doki Doki Câu lạc bộ văn học


Đây không phải Yuri mà tôi biết!


-Tadashi:cậu sẽ chết?
-Yuri:đúng vậy nhưng chưa chắc nó sẽ xảy ra
-Tadashi:u-ukm mong là vậy
-Yuri:cậu biết gì không,tất cả mọi người ai cũng đều có điều kì lạ,đấy điều mà tớ đã ngộ ra.Tớ cũng đã từng rất kì lạ,thậm chí là cho đến tận bây giờ,tớ còn khép kín bản thân lại,điều đó khiến cho mọi người xung quanh không muốn đến gần tớ nữa.Từ đó mình bắt đầu ghét bản thân mình hơn,cái cách mà tớ không thể điều khiển bản thân mỗi khi quá thích một thứ gì đó
-Tadashi:không tớ thấy con người cậu rất tuyệt,tớ thích cậu như thế này.Một cô gái lạnh lùng,có những sở thích đặc biệt,toát lên sự bí ẩn
-Yuri:Tadashi à mọi người không chỉ ghét tớ vì những lí do đó mà còn bởi vì nhiều lí do khác,thế nên tớ đã quyết định trở nên lạnh lùng và ít tiếp xúc với mọi người,như thế sẽ giúp mọi người được an toàn hơn nhưng dạo gần đây có gì đó không đúng,tớ cũng không biết là chuyện gì,cứ mỗi lần tớ đến câu lạc bộ tim tớ lại trở nên bất kiểm soát
Hành lang bắt đầu trở nên tối đi
-Yuri:trái tim tớ đập mạnh đến mức như thể nó có thể nhảy ra khỏi lồng ngực của tớ,nó chứa đầy năng lượng cùng cảm xúc mà tớ không thể để nó ra ngoài.Tớ không biết chuyện gì đang xảy ra nữa,Tadashi…Chỉ mỗi tớ hay dạo gần đây Monika cũng đang trở nên khá là kì lạ?Cô ý đã rất tử tế khi tớ tham gia câu lạc bộ nhưng gần đây tớ có cảm giác có gì đó sắc nhọn mỗi khi Monika ở gần
-Tadashi:tớ không hiểu ý cậu Yuri,tớ thấy Monika bình thường mà
-Yuri:tớ không biết,tớ không điên mà,đúng chứ?
Tự nhiên Yuri mở to đôi mắt của mình ra và nhìn tôi
-Yuri:làm ơn hãy nói rằng tớ không điên
-Tadashi:Yuri cậu c-có thể bình tĩnh lại được không?
-Yuri:tớ đã không thể nói được những gì mình nghĩ vì cô ý luôn luôn nghe chúng ta,từng lời nói,từng động tĩnh.Giờ đây chúng đứng đây,một mình,nhìn nhau,chúng ta hãy đứng đây một chút được không
-Tadashi:u-ukm
Tôi bắt đầu có linh cảm chả lành về việc này
-Yuri:…Yeah,tớ chỉ muốn ở đây,chúng ta sẽ ở đây cho đến khi câu lạc bộ kết thúc.Hay là chúng ta hãy tự mở câu lạc bộ riêng của chúng ta?Một câu lạc bộ mà chỉ có 2 chúng ta,cùng nhau đọc sách mỗi ngày,thế không tuyệt lắm sao Tadashi!không ai làm tớ cảm thấy muốn đâm vào cổ họng mình như cậu cả
-Tadashi:c-cậu đang nói gì vậy?
-Yuri:ahaha…tớ xin lỗi tớ chỉ nói đùa thôi
Có một cái gì đó đang hiện lên
-Yuri:chắc hẳn cậu cũng đã được Monika kể rằng tớ thích dao nhỉ,nghe thì có vẻ lạ nhưng mình lại thấy một vẻ đẹp ở con dao
Cái thứ đó đang ngày càng hiện rõ hơn,hình như đấy là một con người
-Yuri:cậu sẽ không hiểu được nếu cậu không nhận ra được vẻ đẹp của con dao.Tớ có ý này,sao cậu không đến nhà tớ nhỉ?Tớ sẽ cho cậu xem bộ sưu tập dao của tớ,tớ có rất nhiều loại khác nhau và tớ dùng chúng một cách thường xuyên
-Dùng chúng ý cô ý là sao?!
-Yuri:tớ không muốn những con dao của tớ phải cô đơn,không ai phải cô đơn cả đấy là lí do tớ rất vui khi cậu tham gia câu lạc bộ.Bây giờ chúng ta không phải cô đơn nữa, chúng ta có thể bên nhau mỗi ngày cậu hiểu chứ.Tadashi hãy cùng nhau thoát khỏi câu lạc bộ văn học,chúng ta sẽ không cần tới Monika nữa,còn chưa kể đến con nhóc lắm lời Natsuki nữa.Chúng ta có thể ở bên nhau mãi mãi,ăn cùng nhau,ngủ cùng nhau,tắm cùng nhau,không phải vhungs nghe rất tuyệt sao?!…
Cái hình bóng lúc lẫy chính là Monika,cô ý đã hiện lên một cách rõ ràng che đi cả Yuri.Còn Yuri bỗng nhiên bất động không nói hay cử động gì cả.Sau đó Monika cũng chẳng nói gì và tôi được đưa đến thời điểm chia sẻ thơ ngay lập tức
-Chuyện quái gì xảy ra vậy?Đấy không phải Yuri mà mình biết!
Tôi tiếp tục đưa ra sự lựa chọn đưa thơ cho người khác đọc
-Mình nghĩ Yuri đến đây là quá đủ rồi,Monika dạo gần đây cũng bắt đầu lạ chỉ còn duy nhất Natsuki vẫn có vẻ bình thường
*Ting*
Tôi chọn Natsuki,đây là “lần đầu” của cô ý 🙂
-Natsuki:ta sẽ không đọc bài thơ của ngươi tuy nhiên ta vẫn sẽ cho ngươi đọc bài thơ của ta,hay đọc chúng cho kĩ vào
-Tadashi:u-ukm
Natsuki đưa cho tôi bài thơ
-C-Cái gì?
Đây hoàn toàn không phải là một bài thơ mà đây là một bức thư truyền tay cho tôi từ Natsuki
Nội dung bức thư:
“Tôi không biết phải giải thích truyện này thế nào nhưng có một điều đang khiên cho tôi lo ngại về Yuri.Yuri dạo gần đây đang cư xử một cách kì lạ,có thể cậu không biết vì cậu mới chỉ ở đây được vài ngày nhưng Yuri mọi khi không như thế này,cô ý luôn im lặng,lịch sự và rất nghiêm túc trong các việc cô ý hay làm
Được rồi việc này khá là xấu hổ nhưng nói thật tôi đang RẤT lo lắng cho Yuri nhưng nếu tôi cố gắng nói truyện với cô ý thì cô ý sẽ lại nổi giận với tôi,tôi không biết phải làm gì nữa.Tôi nghĩ cậu là người duy nhất mà cô ý chịu lắng nghe,tôi không biết tại sao nhưng làm ơn hãy cố làm gì đó,có thể cậu hãy thuyết phục cô ý đến điều trị với bác sĩ tâm lí chẳng hạn
Tôi luôn luôn muốn làm người bạn tốt hơn với Yuri nên thật là đau lòng khi thấy cô ấy như vậy vì vậy hãy cố gắng giúp cô ý
Còn với Monika…Tôi không biết tại sao nhưng cô ý gần đây không thèm chú ý tới những gì đang xảy ra xung quanh,giống như cô ý đang cố gắng khiến chúng ta phớt lờ những chuyện đó vậy.Điều đó khiến tôi rất giận cố bây giờ đấy chính là lí do tôi viết bức thư này cho cậu đọc và ĐỪNG ĐỂ MONIKA BIẾT TÔI VIẾT BỨC THƯ NÀY!!!!Hãy cố giả vờ đây là một bài thơ hay được chứ?Tôi trông cậy vào anh.Cảm ơn vì đã đọc bức thư này”
-???:cậu nghĩ cậu có thể lừa được tớ à Natsuki?!Đã vậy tớ sẽ lộ danh tính của tớ luôn,không cần chơi cái trò trốn tìm này nữa!
Tác giả:Tadashi-sensei
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN