Doki Doki Câu lạc bộ văn học
Con người thật của Yuri
-Tadashi:có chuyện gì với Yuri vậy Monika?
-Monika:tớ muốn nói rằng là dạo gần đây cậu có vẻ rất gần gũi với Yuri nhưng tớ khuyên cậu là đừng có thân thiết với Yuri quá,việc đó khá là nguy hiểm
-Tadashi:tại sao cậu lại bảo Yuri như vậy?!
-Monika:tớ cũng không biết nữa tại tớ thấy cô ý trở nên khá là kỳ lạ khi ở gần cậu nhưng đấy không phải là vấn đề chính,vấn đề chính ở đây chính lầ về tính cách của Yuri
-Tadashi:ý cậu là sao Monika?
-Monika:tớ khá chắc là cậu vẫn chưa biết chuyện này nhưng mỗi khi Yuri cảm thấy phấn khích thì cô ý sẽ trốn ở đâu đó và dùng con dao bỏ tui của mình để cắt chính bản thân của mình,nó giống như là một cách để cô ý tự sướng với bản thân mình vậy.Không những thế mà mỗi ngày cô ý còn đem mỗi loại dao khác nhau như kiểu cô ý có cả một bộ sưu tầm ở nhà.Tớ không có ý nói Yuri bị trầm cảm hay gì cả,chỉ đơn giản là cô ý thích việc đó và dạo gần đây tớ cảm thấy Yuri có vẻ đang trở nên nứng tình hơn.Tớ đã nói những gì tớ có thể nói rồi,mong cậu hãy giữ một khoảng cách an toàn giữa cậu và Yuri,thay vì đó sao cậu không bỏ chút thời với mình nhỉ
Monika nhìn tôi và mỉm cười một cách ngọt ngào
-Tadashi:c-cậu nói gì thế?!
-Monika:hihi tớ đùa chút thôi
-Tadashi:đ-đùa thế không vui đâu!
-Monika:xin lỗi,xin lỗi
-Tadashi:thôi được rồi không cần đến như vậy đâu
-Monika:Tadashi à
-Tadashi:sao vậy Monika?
-Monika:đôi lúc tớ cảm thấy trong thế giới này chỉ có duy nhất 2 chúng ta là “thực sự sống”
-Tadashi:M-Monika c-cậu nói gì vậy?
-Monika:x-xin lỗi lúc lẫy mình nói nhảm đấy mà
Chúng tôi im lặng trong chốc lát
-Monika:Tadashi tớ muốn nói với cậu một điều
-Tadashi:điều gì vậy?
Tự nhiên căn phòng tối dần đi
-Monika:đợi-đợi đã,không….!
Căn phòng tối đến nỗi tôi còn không nhìn thấy Monika nữa sau đó tôi nhận ra rằng tôi đã được đưa về căn phòng của mình
-Monika?Cô ý định nói gì với mình vậy?!
Bảng thông báo hiện ra trước mắt tôi
-Viết thơ?À đúng rồi,hoạt động quen thuộc của mình mỗi tối
Tôi bắt tay và tiếp tục viết lên một bài thơ,tuy tôi rất muốn thử viết cho Monika một bài thơ gì đấy nhưng tôi không hiểu sao hình chibi đại diện cho cô ý lại không ở đây mà chỉ có Yuri và Natsuki.Còn Natsuki thì rất tiếc tôi không thích những thứ dễ thương lắm,xét cho cùng thì cũng chỉ còn mình Yuri nên tôi tiếp tục viết thơ kinh dị
-Xong rồi,đi ngủ thôi
*Sau giờ học sáng*
Tôi đi vào phòng câu lạc bộ
-Tadashi:a Yuri!Chào cậu
-Yuri:chào Tadashi,hôm nay tớ có đem loại trà ngon nhất của tớ đi đây
-Tadashi:whoa!Cảm ơn cậu Yuri,cậu tốt quá.Monika,cô ý lại đến muộn à?
-Natsuki:có vẻ là như vậy
-Tadashi:chào Natsuki
-Natsuki:u-uk
Natsuki hôm nay có vẻ hiền hơn hôm qua
-Monika:c-chào mọi người,thật là xấu hổ khi một chủ tịch câu lạc bộ như mình lại đến câu lạc bộ muộn thường xuyên như vậy
-Tadashi:à chuyện đó không sao đâu vì dù gì câu lạc bộ cũng không phải trường học,dường như nó không có quy tắc gì cả mà cậu vẫn tập đàn piano à?
-Monika:u-ukm tớ vẫn đang tập
-Tadashi:cậu có vẻ thực sự cố gắng đấy,cậu thích làm một nhạc sĩ à?
-Monika:cũng không hẳn tớ muốn làm một nhạc sĩ,tớ có một kế hoạch biểu diễn piano thôi
-Tadashi:vậy cậu cố lên nhé
-Monika:cảm ơn cậu Tadashi
-Yuri:Natsuki à
-Natsuki:có chuyện gì vậy?
-Yuri:hôm qua tớ và Tadashi đã có bàn qua về vấn đề Festival,chúng tớ đã quyết định sẽ giúp Monika làm Festival.Ý tớ ở đây là tớ muốn cậu cùng giúp chúng tớ làm Festival,tớ hiểu việc cậu không muốn câu lạc bộ thay đổi,không ai trong số chúng ta muốn điều đó diễn ra cả nhưng nếu chúng ta cùng nhau làm thì không gì không thể cả,chúng ta còn có thể khiến cho câu lạc bộ thậm chí còn tốt hơn nữa.Nếu cậu đồng ý giúp bọn tớ thì…Tớ sẽ mua cho cậu Manga mới!
Natsuki bỗng bật cười
-Natsuki:haha…Câu nói cuối cùng của cậu làm tớ buồn cười quá!Nghe này,hôm qua tớ cũng đã suy nghĩ và thấy rằng hôm qua tớ đã xấu tính hơn mọi ngày,Festival là thứ mà mọi người trong câu lạc bộ phải cùng nhau làm,vài thành viên mới cũng không thể nào khiến cho câu lạc bộ này thay đổi miễn là họ tốt.Với lại thật khó để chấp nhận khi một sự kiện quan trọng như vậy bị tớ bỏ lỡ,tớ là một “pro” mà thế nên tớ cũng sẽ tham gia và giúp đỡ các cậu!
-Yuri:thật ư!Vậy thì tốt quá rồi.Không phải tuyệt lắm sao Monika
-Monika:u-ukm
Monika có vẻ không mấy vui vẻ cho lắm,có pjair là Natsuki không?
-Monika:mọi thứ không thể hoàn hảo nếu chúng ta thiếu cậu Natsuki.Thế Tadashi cậu muốn làm gì hôm nay?Tớ đang tự hỏi rằng hôm nay chúng ta sẽ có hoạt động gì cho câu lạc bộ
-Yuri:xin lỗi nhưng hôm nay chúng ta đã đều có kế hoạch rồi
-Monika:ồ!Đó là gì vậy
-Yuri:Dĩ nhiên đó chính là đọc thơ rồi
-Monika:vậy sao tớ chỉ định…Không,không có gì,việc đó hoàn toàn không quan trọng.Cậu có thể làm bất cứ thứ gì cậu muốn
Trong tíc tắc mặt của Yuri thay đổi
-Yuri:đúng vậy đấy chính là điều tớ muốn!
Sau đó Monika ngồi xuống một cái bàn còn Natsuki ngồi về chỗ của mình và tiếp tục đọc Manga
-Yuri:được rồi,cậu cứ đọi tớ nhé tớ đi pha trà đây
-Tadashi:à ukm đừng đi lâu quá đấy
Yuri cầm chiếc ấm cùng với hộp trà mà cô ý tự tin cha rằng nó là ngon nhất và bước ra khỏi phòng
*15 phút sau*
-Cô ý vẫn chưa về!Không lẽ nào lại như lần trước?!
-Tadashi:Monika tớ ra ngoài một chút!
-Monika:nhớ cẩn thận đấy nhé,không biết cô ý sẽ làm gì đâu
-Tadashi:u-ukm
-Cô ý vẫn còn nhớ những gì đã nói với mình hôm qua
Tôi đứng ở hành lang và nhìn ngóng xung quanh
-???:haah…haah…
-Tiếng thở này chắc chắn của Yuri!Rốt cuộc nó y hệt lần trước
Tôi đi đến chỗ mà lần trước tôi tìm thấy Yuri
-Tadashi:Yuri…?!
Quả nhiên tay của Yuri lại bị chính cô ý cứa và một nữa thời gian lại bị tua ngược
-Tadashi:Yuri…?
Yuri đứng ngay trước mặt tôi nhưng lại quay lưng lại với tôi,tôi bước đến,đặt tay tôi lên vai của Yuri
-Tadashi:Yuri à cậu làm gì vậy?
Tôi quay người Yuri lại thì thấy đôi mắt của Yuri không có con ngươi,đôi mắt của người chết
-Tadashi:cái gì?!
Người của Yuri bỗng nhiên bị giật lên một cách điên loạn đúng hơn là cô đang bị lỗi
-Tadashi:c-chuyện gì vậy
Yuri quay trở lại bình thường
-Yuri:khoan đã…có chuyện gì vậy?Tớ vừa có một cảm giác deja vu lạ (nếu như bạn nào không biết thì Deja Vu là hiện tượng nhìn thấy tương lai có thật ngoài đời).Tớ chưa bao giờ có cảm giác này,đầu tớ có hơi chút quay cuồng,mong rằng cảm giác deja vu đấy không phải là thật vì mình đã thấy một số chuyện không hay,nó đã rất đau đớn
-Tadashi:Yuri đừng có nói những thứ như vậy chứ!
-Yuri:không tớ đã rất sợ,tại vì tớ sắp chết
-Tadashi:?!
Tác giả:Tadashi-sensei
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!