Doki Doki Câu lạc bộ văn học - Yuri có gì đó khác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Doki Doki Câu lạc bộ văn học


Yuri có gì đó khác


*Reng*
-A!Cuối cùng cũng kết thúc những tiết học siêu siêu nhàm chán này!Chắc bây giờ mình cũng nên đến câu lạc bộ thôi
Trong câu lạc bộ hiện giờ chỉ có Yuri,tôi liền vẫy tay chào cô ý
-Tadashi:Yuri cậu đang làm gì thế
-Yuri:tớ vẫn đang đọc quyển sách đó
-Tadashi:ồ tớ đọc cùng cậu nhé
-Yuri:u-ukm
*Rẹt*
-Làm thế nào?!Mình đang ngồi với Yuri ở bờ tường,đây là cảnh lần trước
Tôi quay sang nhìn Yuri,miệng cô ý đã có miếng sôcôla mà tôi đút vào.Yuri bỗng nhiên đứng dậy và kéo tôi đi vào phòng kho ở ngay cuối lớp
*Cạch*
Yuri đóng cửa vào
-Yuri:Tadashi,tim tớ,nó đập nhanh quá,tớ không dữ bình tĩnh được.Cậu có cảm thấy không Tadashi?
Yuri cầm tay phải của tôi lên và đặt lên ngực của cô ý
-Yuri:tại sao mọi thứ lại xảy ra như vậy
-Tadashi:Yuri?
-Yuri:tớ mất lí trí rồi Tadashi à,tớ không dừng lại được,dừng việc nhìn cậu
Yuri nói đến đây bỗng mở to cả 2 mắt và dí sát mặt cô ý vào tôi,thi thoảng 2 con mắt cô ý còn giật giật nữa
-Yuri:haah…haah…haah
Yuri thở vào mặt tôi một cách dồn dập,đôi mắt cô ý cứ nhìn chằm chằm vào tôi…
*Cạch*
-Monika:a chào các cậu!Đến lúc chia sẻ thơ rồi đó
-Yuri:à-à u-ukm
-May quá có Monika không thì không biết Yuri đã làm gì rồi
Thời gian ngừng lại,tôi chia sẻ bài thơ của tôi cho Yuri
-Yuri:bài thơ cậu vẫn hay lắm,không còn gì phải nói,thế bài thơ của tớ thì sao
-Tadashi:tớ không biết nhưng bài thơ này của cậu có khác với những bài thơ khác
-Yuri:à tại tối đó tớ bị mất tập trung bởi cây bút của cậu
-Tadashi:bút của tớ?
-Yuri:à đúng rồi,hôm trước sau khi chia sẻ thơ xong lúc cậu đi về,cậu đã đánh rơi một cái bút.Tớ đã dùng chính cây bút của cậu để viết lên bài thơ này,tớ thích cái cách mà cây bút này viết,tớ đã ngắm nó cả đêm và giờ đây bài thơ này đã được cậu chạm vào
-Tadashi:Yuri?…
-Yuri:tớ xin lỗi tớ nói nhảm đấy k-không có gì đâu
-Tadashi:u-ukm
-Yuri hôm nay có gì đó lạ
Monika và Natsuki thì vẫn bình thường tuy Natsuki vẫn không chịu chia sẻ thơ nhưng thế mới thục là cô ý
-Monika:này mọi người,tớ thấy câu lạc bộ này có hơi buồn tẻ nhỉ?
-Natsuki:ý cậu là sao Monika?
-Monika:ý tớ là chúng ta nên làm một buổi Festival để kiếm thêm thành viên vào câu lạc bộ
-Yuri:ý hay đó
-Natsuki:cậu có thực sự nghĩ rằng bất kỳ ai trong chúng ta ở đây đã gia nhập câu lạc bộ với những người khác trong tâm trí.Ngay cả Yuri cô ý cũng nói nhiều hơn khi được ở gần với Tadashi.Còn tớ thì chỉ thích ở đây hơn so với ở nhà một chút,thậm chí Tadashi cũng không quan tâm đến văn học ngay từ đầu,cậu ý chỉ viết thơ cho Yuri mà thôi và tớ khá chắc Tadashi với Yuri cũng không muốn có thêm thành viên mới vào đâu
Monika nhìn có vẻ hơi buồn
-Monika:không tớ chắc là Tadashi và Yuri cũng muốn có thêm thành viên mới chứ nhỉ?
-Yuri:…
-Tadashi:…
Có vẻ Natsuki nói đúng việc thêm thành viên mới khiến cho câu lạc bộ này có thể không được như bây giờ nhưng tôi vẫn phải là người đưa ra những quyết định
-Tadashi:ờ…
-Monika:không,Natsuki đã đúng không phải vậy sao,câu lạc bộ này chỉ là một nơi cho chúng ta có thể được vui vẻ bên nhau không hơn không kém.Tadashi tại sao cậu lại tham gia câu lạc bộ này,cậu mong chờ những điều gì ở câu lạc bộ này,cậu còn chả có sự lựa chọn không tham gia câu lạc bộ này.Mục đích của câu lạc bộ này là gì vậy,câu lạc bộ này là một sai lầm mà
Monika chạy ra ngoài và bỏ về
-Yuri:hay lắm Natsuki nhìn xem cậu đã làm gì kìa!
-Natsuki:c-cái gì?!Đấy đâu phải lỗi của tớ,tớ chỉ nói những gì mình nghĩ thôi mà,Chẳng lẽ thành thật cũng là một tội ác?!
-Yuri:vấn để ở đây không phải là thành thật mà là những từ ngữ cậu chọn để nói
-Natsuki:cậu nghĩ sao cũng được!Tớ về trước đây
-Tadashi:mọi chuyện hôm nay không được vui vẻ lắm nhỉ?
-Yuri:uk
-Tadashi:thế cậu đã quyết định gì về Festival chưa?
-Yuri:tớ cũng không biết nữa
Nói xong bỗng nhiên mắt của Yuri mở to ra,một phần mặt cô ý còn bị lỗi
-Yuri:ai quan tâm đến cái con đáng ghét đó!
-Tadashi:Yuri cậu nói gì vậy?
Mặt của Yuri trở lại bình thường
-Yuri:ý tớ là tớ rất vui khi cậu ở đây nhưng tớ là một phó chủ tịch,thật khó chấp nhận việc tớ phớt lờ nghĩa vụ của tớ như vậy đúng không
Khuôn mặt của Yuri lại bị biến dạng
-Yuri:sẽ chẳng có ai thèm khóc nếu cái con đấy tự giết bản thân mình!
Tự nhiên mắt của Yuri chảy máu sau đó cô ý lại trở thành bình thường,mắt của cô ý cũng không cahry máu nữa
-Yuri:tớ nghĩ tớ nên cố gắng hết sức để xem xét quan điểm của mọi người trước khi đưa ra quyết định cuối cùng cho câu lạc bộ nhưng Tadashi à sao cậu lại tham gia câu lạc bộ này?
Yuri nahwsc lại câu hỏi của Monika
-Tadashi:tớ cũng không biết vì sao mình lại tham gia câu lạc bộ này nữa nhưng có một cảm giác tớ phải tham gia câu lạc bộ này
-Yuri:ồ!Thế cậu nghĩ sao về việc thêm thành viên?
-Tadashi:theo tớ thì việc có bao nhiêu thành viên không quan trọng,quan trọng là chất lượng của mỗi thành viên sẽ đem đến để giúp cho câu lạc có thể hoạt động tốt nhất
-Yuri:tớ hiểu và tớ cũng đồng ý với cậu
Monika bước vào lớp
-Yuri:a Monika cậu quay trở lại rồi
-Monika:u-ukm,tớ quay lại rồi đây,Natsuki đâu
-Yuri:cô ý bỏ về trước rồi
-Monika:ồ vậy sao
-Yuri:cậu quay lại đây làm gì vậy Monika
-Monika:à tớ muốn nói cậu chuyện này,dù cậu có làm gì đi chăng nữa thì cậu vận là một phó chủ tịch tốt,một người bạn tốt.Tớ cũng sẽ thật là cố gắng để giúp cho câu lạc bộ này trở nên tốt hơn được chứ?
-Yuri:tớ cũng sẽ giúp một tay
-Monika:được rồi hôm nay đến đây thôi,chúng ta nên về nhà
-Yuri:ok tớ về trước đây
Yuri vội vàng cầm cặp sách đi về,tôi cũng chuẩn bị bước ra khỏi cửa thì đột nhiên Monika gọi tôi
-Tadashi:có chuyện gì vậy?
-Monika:tớ muốn nói chuyện với cậu về Yuri một chút
Tác giả:Tadashi-sensei
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN