Doki Doki Câu lạc bộ văn học
Monika!!
*Tiếng gõ bàn phím*
-Ê!Nó còn ít máu kìa!Lao vào giết nó đi chứ!
-Tao thua rồi!
-Đệt mày chơi chán thế
-Combat tổng kìa!
-Thua xừ nó rồi!Bọn mày combat tổng tệ thật
-Haizzz!Tụt rank rồi
-Bọn mày bình tĩnh được không?!
-Mày nói sao cũng được Tadashi
-Đừng có gọi tao bằng Nick name!
-Sao thế không phải mày thích cái nick name đó sao
-Bọn khốn!
-Thôi tao đùa tao đùa
-Tha cho mày,thôi hôm nay đến đây thôi nhỉ?
-Uk tao cũng mệt lắm ròi
-Vậy chúng ta đi về thôi
Tôi từ quán net đi về nhà sau khi cùng lũ bạn chơi game
-À mua một lon nước coca đã nào
Từ cái ngày đấy cũng phải được 3 tuần rồi,tôi cứ có cảm giác hụt hẫng,quên đi thứ mà mình không được phép quên.Quên đi người quan trọng nhất với tôi.Cảm giác thật sáo rỗng làm sao
*Cạch*
Tôi bước vào phòng
-Áo có mùi thuốc,mình phải đi thay thôi
Thay xong tôi cầm theo lon coca đi đến chỗ bàn máy tính
-Chán quá,làm gì đây
*Tách*
Bậy nắp lon coca và tôi đưa lên miệng để uống
*Ực,Ực*
-À!Đã quá
Với tay lấy chiếc điều khiển điều hòa nằm sau lon coca trong khi mắt tôi chú tâm vào màn hình máy tính
-Ối!Thôi xong nước đổ vào máy tính rồi!
Vì không để ý nên tôi đã bị vướng tay vào lon coca khiến nó đổ lênh láng ra bàn làm cho cái máy tính của tôi bị chập điện,máy tính của tôi đang bị lỗi,nó dật lên một cách kì lạ
-Mình phải đi lấy giấy
Tôi đứng lên quay lại và chạy ra khỏi phòng.Một luồng sáng kì lạ phát ra từ máy tính tôi
-Chói quá!
*Bùm*
Máy tính của tôi nổ tung,một cô gái bước ra từ làn khói xám khét lẹt đấy
-???:em đã chờ anh rất lâu đấy TA…DA…SHI!
-Khụ khụ
Tôi lấy tay che miệng và ho đồng thời đứng dậy xem đấy là ai.Một hình bóng của một người con gái,có tóc cột lại gọn gàng những kí ức của tôi về cô ý đang một dần rõ hơn
-Cảm giác này?
-???:em đã luôn chờ đợi anh
-Không-không thể nào?!
Tôi đã nhớ ra tất cả,những gì tôi trải qua,những người bạn,câu lạc bộ văn học và người luôn sẵn sàng hi sinh bất cứ thứ gì để tôi có được hạnh phúc
-???:em đã nói rằng em sẽ gặp lại anh một ngày nào đó đúng không
Cô gái ấy lộ hẳn ra,một nụ cười hạnh phúc,2 bên má đã lăn dài những giọt nước mắt mặn chát.Đôi tay đang quệt đi những giọt nước mắt ấy
-Rất vui được gặp anh Tadashi!
Tôi chạy đến và ôm cô ý thật chặt
-Anh cũng thế Monika!
END
Tác giả:Tadashi-sensei
Đôi lời của tác giả:nếu những ai đã đọc được đến tận dòng cuối của bộ truyện này thì thật lòng rất cảm ơn các bạn độc giả!Không biết các bạn cảm thấy thế nào với cái kết đẫm nước mắt này nhỉ?Mong các bạn cảm thấy thích thú với nó nhưng hãy dẹp bộ chuyện tình cảm này qua một bên và hãy đón chờ bộ chuyện mới “Hành tinh chết”.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!