[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades


Chương 5


Cô sau khi rời khỏi nhà đã mua một căn nhà cũng thuộc đường Privet Drive có thể nói Cô chẳng rời khỏi nhà quá xa. Căn nhà của cô là số 9, sau khi sắp xếp đồ đạc gọn gàng cô cầm một hộp sôcôla sang nhà hàng xóm để làm quen. Sau khi bấm chuông một cậu bé chạc tuổi cô mặc một bộ quần áo luộm thuộm, đầu tóc bù xù, đeo một chiếc kính dán băng dính chằng chịt ra mở cửa. Cô khá bất ngờ nhìn cậu bé đó chằm chằm lòng khẽ dâng lên một niềm chua xót. Cô có thể nhìn thấy hình ảnh của bản thân ở kiếp trước trên người cậu bé này. Bị ngược đãi bởi chính những người thân của mình. Đừng hỏi tại sao cô biết, rất đơn giản vừa rồi cô nghe cậu ta vâng dạ với người trong nhà và gọi người ra lệnh cho mình là dì và dượng.
– Ai đấy?_ Một mụ béo bước ra đẩy cậu bé ra và đứng trước mặt cô.
– Chào bác cháu là hàng xóm mới chuyển tới sang đây để làm quen ạ. Đây là một chút quà cháu mong bác nhận cho cháu vui._ Cô nở một nụ cười xã giao giơ ra hộp Socola mình đã chuẩn bị. Mụ ta nhìn thấy hộp socola thì hai mắt sáng lên. Hộp socola đó là hàng số lượng có hạn nhập khẩu từ Pháp, riêng một hộp đã bằng 2 năm tiền lương của chồng bà ta rồi. Bà ta nhận lấy hộp socola rồi niềm nở mời cô vào nhà. Cô vào trong nhà đã thấy một thằng nhóc to béo nhai ngấu nghiến socola mà cô vừa đưa cho mụ béo.
– Cháu ngồi đi! Ta là Petuna còn đây là chồng ta, đằng kia con ta. Cháu cứ thoải mái nhé._ Mụ ta cất giọng nịnh hót. Kết thân được với con bé  nhà giàu này có khi mình cũng được sướng lây ấy chứ. Cô khinh thường ánh mắt nhìn bà ta.
– Dạ nhà cháu vẫn còn chưa sắp xếp xong, có vài đồ cần người bê giúp không biết…._ Cô ra vẻ ngại ngùng nói.
– Để ta bảo thằng Harry sang giúp cháu. Mày còn đứng đó làm gì? Không mau sang giúp tiểu thư đi._ Venorm quát. Harry không cam lòng bước theo cô.
Sang đến nhà cô thấy mọi thứ đều gọn gàng thì khá ngạc nhiên.
– Cậu cần tôi bê đồ gì?_ Harry khó hiểu hỏi. Cô cười nhẹ làm cậu ngơ ngẩn. Đặt tách sữa và một tách trà nóng lên bàn cô bảo cậu ngồi xuống.
– Uống đi rồi cậu giúp tôi bê mấy cái hộp đằng kia lên tầng giúp tôi._ Cô nói mượn người sang bê đồ là thật nha. Hiện tại vô trượng ma pháp của cô mới hồi phục được nửa thôi không thể lãng phí nha. Hơn nữa đây là thế giới Muggle không thể vung đũa phép làm việc được mặc dù người của Bộ Phép Thuật chả làm gì được cô nhưng cô ghét phiền phức  lắm.
Harry uống một hơi hết cốc sữa, cô thong thả uống trà. Nhìn vẻ mặt của Harry chắc rất ít khi được uống sữa đây mà.
– Muốn uống thêm một cốc nữa không?_ Cô nhẹ nhàng hỏi. Nếu Draco ở đây chắc chắn cậu ta sẽ nổi đóa lên khi thấy cô thân thiết với đứa con trai khác. Lần trước Blaise có hôn tay cô theo lễ nghi thôi mà cậu ta đã hùng hổ xông đến lườm Blaise một cái chết người sau đó lôi cô đi. Cô nhớ Tiểu Long của cô quá đi. Harry ngượng ngùng gật đầu. Đây là lần đầu cậu được uông một cốc sữa ngon như vậy. Vị sữa ngọt nhẹ, thanh thanh, sữa còn thơm mùi của hoa oải hương thật sự rất ngon. Cô đứng dậy vào bếp làm thêm một cốc sữa khác mang ra.
– Được rồi. Mau giúp tôi nào._ Sau khi Harry uống nốt cốc sữa thứ hai cô giục. Cậu ta nhanh chóng đứng dậy giúp cô bê đồ. Xong xuôi cô nấu một chút đồ ăn nhẹ cho cả hai.
– À mình quên chưa giới thiệu, mình tên là Dia Snape. Còn cậu?
– Mình tên là Harry! Harry James Potter!
– Mình có nghe qua về cậu. Cậu là một phù thủy khá nổi tiếng.
– Cậu nói tôi là phù thủy?_ Harry mơ hồ hỏi.
– Phải a~ Bộ người nhà cậu không nói gì cho cậu biết sao?
– Tôi thực sự không biết. Mà cậu nói tôi rất nổi tiếng thật không?
– Ừ. Đến sinh nhật năm nay của cậu thì cậu sẽ biết thôi. Cũng muộn rồi cậu mau về đi kẻo lại bị nhốt ở ngoài. Khi nào rảnh tôi sang rủ cậu đi chơi._ Cô vừa nói vừa đưa cho cậu một hộp bánh sang trọng.
– Cậu nói thật sao?_ Harry vui mừng.
– Thật!1000% luôn.
– Cảm ơn._ Harry cảm động. Cô là người đầu tiên muốn làm bạn với cậu. Những đứa trẻ khác đều sợ thằng Dursley mà không chơi với cậu. Nay cuối cùng cậu cũng có một người bạn rồi.

Cứ như vậy một năm trôi qua, vô trượng ma pháp của Dia đã hồi phục hoàn toàn, cũng trong thời gian này cô thường xuyên giúp Harry thoát khỏi những cơn thịnh nộ của dì và dượng. Thỉnh thoảng cô lại mời cậu sang làm khách và đưa cậu đi thăm thú khắp nơi. Nhưng cũng đã đến lúc phải từ biệt rồi bởi ngày mai chính là sinh nhật của Draco- ngày cô hứa sẽ trở về. Viết một tờ giấy nhắn để lại cho Harry cô dùng mạng Flo trở về trang viên Malfoy.

Cô vừa bước ra khỏi ống khói và Nacrissa đã chạy đến ôm chầm lấy cô theo sau bà là Draco và ông Lucius. Sinh nhật năm nay của Tiểu Long được tổ chức vô cùng linh đình bởi năm nay Draco sẽ nhận thư mời nhập học. Cô hơi buồn cười nhìn vẻ mặt kìm nén háo hức của cậu.
_______Tua luôn đến chỗ nhận thư nhập học_______
Một con cú bay tới thả lá thư xuống bàn theo sau là một con chim ưng và nó cũng thả thư xuống bàn. Draco chậm rãi mở lá thư đầu tiên đó là thư mời nhập học của trường Hogwarts còn lá thư còn lại là thư mời của trường Dumstrang. Draco vô cùng tự hào khi được hai trường mời.
– Tiểu Draco con muốn học trường nào?_ Nacrissa hỏi. Draco hơi suy nghĩ một chút.
– Con muốn đi Dumstrang!
– Không được nơi đó quá xa thời tiết lại khắc nghiệt ta không muốn con đến đó. Con nỡ để Dia ở một mình sao?
– Dia sẽ đến đó cùng con.
– Con bé không thể tới đó được. Con quên rồi sao? Con bé rất nhạy cảm với cái lạnh nên tuyệt đối không thể học ở đó!
– Mẹ nuôi à không sao đâu Draco cũng lớn rồi cũng có lựa chọn riêng của mình mà. Con không muốn vì con mà cậu ấy không được học ở ngôi trường mình thích.
– Nhưng mà Dia…..
– Con sẽ học ở Hogwarts. Ở đó có papa của con mà, không sao đâu.
– Severus bận việc suốt ngày làm sao chăm sóc con chu đáo được.
– Được rồi con sẽ học ở Hogwarts.
– Thế mới được chứ!
– Tại sao?_ Cô khó hiểu, không phải cô nói là cậu ta cứ việc học ở ngôi trường mình thích rồi sao? Cậu ta còn miễn cưỡng chọn Hogwarts làm gì?
– Để cái đồ ngốc như cậu ở nơi đó tôi không yên tâm \” nhỡ có thằng nào tán tỉnh cậu thì sao?\”_Tất nhiên vế sau Draco giấu nhẹm đi không nói.
– Cậu nói như thể tôi là trẻ con ấy._ Cô bĩu môi.
– Vậy ở đây cậu lớn hơn ai?_ Draco buồn cười hỏi
– Cậu thì khác gì tôi?
– Tất nhiên là khác rồi. Tôi có trách nhiệm hơn cậu.
– Cậu ám chỉ tôi không có trách nhiệm chứ gì? Cậu dứng lại đó!!!!!!!
Thế là cả hai rượt nhau khắp trang viên đến khi bà Nacrissa ngăn lại mới thôi.

Ad: The end.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN