[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades
Chương 9
Ngày hôm sau có tiết học bay do giáo sư Hooch. Tân sinh năm nhất đều vô cùng háo hức với buổi học này. Tuy nhiên đối với đám rắn con thì nó lại bình thường.
Sáng sớm cả sân tập mờ sương, có cái không khí lành lạnh của buổi sáng thu.
– Nào mỗi trò hãy đứng bên một cây chổi. Lên!
Cô không gặp bất cứ trở ngại nào, cái chổi ngoan ngoãn bay vào trong tay cô. Nói thật, kiếp trước cô không thích dùng chổi bay cho lắm bởi cô có thể dễ dàng bay bằng phép thuật. Nhìn cái chổi cũ kĩ trong tay mặt cô chảy xuống vài đường hắc tuyến. Lão ong mật ki bo kia đến giờ vẫn giữ khư khư mấy cái chổi quét kho cũ nát này thật hết nói nổi.
– Lên!_ Cô và một số học sinh bay lên trong đó chiếm phần lớn là đám rắn. Draco điều khiển chổi đến, bay song song với cô.
– Ổn chứ? Dia?
– Ừm! Không sao! Trên đây có hơi lạnh. Mình xuống trước đây._ Cô lao vụt xuống với tốc độ chống mặt rồi tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
– Mấy trò kia mau xuống đây! Bây giờ theo hiệu lệnh của ta. Nào một! Hai!…..
Hiệu lệnh chưa dứt thì Neville đã bay vụt lên. Bà Hooch chữa chổi đuổi theo, nhọ ở chỗ vừa lên cao không bao lâu thì chổi của cậu ta lại bị gãy nên hiện tại cậu ta đang trong tình trạng rơi tự do. Không chỉ dừng lại ở đó trong lúc mày lên cậu ta đã vô tình va phải Harry Potter và kéo theo cậu ta rơi cùng. Cô đơ người nhìn chuỗi biến hóa trước mặt, cô thở hắt ra một tiếng sau đó chỉ tay về phía hai người đang rơi kia một dải sáng bay ra bao quanh cả hai giúp họ nhẹ nhàng tiếp đất không một chút thương tổn. Bà Hooch chạy đến xem hai học sinh. Thấy cả hai lông tóc vô thương thì thở phào.
– Trò Snape mời trò theo ta._ Giáo sư Mc Gonagall tiến tới nói. Draco sắc mặt lo lắng nhìn cô, cô chỉ lắc đầu tỏ ý không sao rồi đi cùng giáo sư. Bà Hooch chấn chỉnh lại học sinh tiếp tục dậy học.
________Ta là văn phòng của giáo sư Gonagall______
– Trò Snape có thể nói cho ta biết trò đã dùng phép thuật gì để cứu Potter và Neville không?_ Gonagall nghiêm túc nói. Cô ung dung nghe giáo sư nói rồi bình tĩnh trả lời
– Thưa cô đó là vô trượng ma pháp!
– Đó là một loại phép thuật rất khó và đã thất truyền trò có thể nói cho ta tại sao trò biết dùng không?
– Dạ trong lúc em dạo chơi ở thế giới Muggle đã vô tình tìm được cuốn sách có nói tới phép thuật này nhưng nó chỉ ghi chép một vài phép cơ bản thôi._ Cô bịa đại ra một lí do để nói. Nói dối mà mặt không đỏ, mắt không chớp, tim không đập nhanh , lời nói không khẩn trương gấp gáp mà vô cùng điềm tĩnh khiến một chút nghi kị của Gonagall biến mất ngay lập tức.
– Vậy quyển sách đó đang ở đâu?
– Sau khi em đọc xong nó tự nhiên biến mất em không biết tại sao nữa.
-Được rồi! Nhờ hành động hôm nay của trò, ta sẽ cộng cho nhà Slytherin 100 điểm. Trò có thể ra về.
Cô gật đầu chào giáo sư rồi nhanh chóng ra về. Lúc cô về thì giờ học đã kết thúc lâu rồi, cô vừa bước vào phòng sinh hoạt chung thì đã nhận được ánh mắt của mọi người. Pansy chạy ra ôm chầm lấy cô.
– Dia cậu giỏi thật mới đó đã kiếm được 100 điểm cho nhà rồi!!
Bấy giờ cô mới biết tại sao cả đám rắn đều nhìn cô. Cô cũng chỉ cười không nói gì. Tạm biệt Pansy cô về phòng nghỉ ngơi. Một ngày dài mệt mỏi. Kết quả là tối đó cô không xuất hiện ở sảnh đường làm Draco lo lắng cuống cuồng. Harry trong lòng thập phần không yên muốn đi tìm cô nhưng không thể. Cuối cùng Draco không thể ngồi ăn nữa mà đi về kí túc xá tìm cô bởi cô nàng Pansy nói cô đã về phòng từ chiều. Sau nhiều lần gõ cửa không thấy hồi âm, Tiểu Long đã phá cửa xông vào và thấy cô nằm bẹp trên giường không nhúc nhích. Tiến lại gần, Draco giật mình nhìn gương mặt xanh lét của cô trên giường. Mồ hôi rịn đầy trán, bàn tay ấm áp bây giờ lạnh băng. Draco hốt hoảng bế cô dậy và phát hiện thêm một chuyện nghiêm trọng khác. Cô rất nhẹ, nhẹ đến nỗi tưởng chừng như gió thổi cũng có thể bay mất. Tại sao lại như vậy????? Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa, phải đưa Dia tới bệnh thất trước. Không đắn đo nhiều lập tức bế cô chạy đến bệnh thất, trên đường có gặp thêm Harry, Ron và Harmonie, Harry có hỏi chuyện gì xảy ra thì Draco không trả lời mà trực tiếp bỏ qua. Đến bệnh thất bà Promfey khám xong cho cô liền bảo Draco đi gọi giáo sư Snape đến. Nghe tin cô bệnh giáo sư Snape ngay lập tức đến ngay.
– Con bé có chuyện gì rồi?
– Trò Snape bị cảm lạnh thông thường thôi nhưng do thể trạng sức khỏe quá yếu nên mới bị nặng như vậy. Cụ thể thì sức khỏe kém là do thiếu dinh dưỡng. Giáo sư Snape tôi biết ông bận nhiều việc nhưng hãy dành một chút thời gian quan tâm trò ấy.
– Tôi hiểu rồi!_ Severus gật đầu. Bà Promfey ra ngoài.
– Draco bây giờ con hãy quản lí chế độ ăn uống của con bé. Có gì bất thường thì bảo ta.
– Vâng thưa cha đỡ đầu.
Severus ở thêm một lúc thì bị giáo sư khác gọi đi. Ông ra ngoài chưa bao lâu cánh cửa phòng bệnh lại mở ra.
– Potter mày đến đay làm gì?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!