“Đồ sói háo sắc! Ngươi so với yêu ma còn đáng sợ hơn!” Hà Trì Trì cảnh giác nhìn Lôi Ni Khả đang tiến tới ngày một gần, kêu nhỏ với vẻ uy hiếp: “Ngươi đến gần chút nữa ta sẽ kêu lên, ta nói thật đó, ngươi… đừng cho là ta không dám!” Nàng cũng không muốn gọi mọi người đến để xấu hổ nhưng thực sự không có biện pháp, nàng phải làm vậy. “Cô… đáng giận thật, ta sẽ không thương tổn cô!” Biết nàng sẽ làm thật, Lôi Ni Khả ảo não dừng lại, nơi này không phải chỗ thích hợp, hắn phiền não vuốt tóc, nhu cầu dục vọng cấp bách như lửa nóng cần được thỏa mãn và giải phóng. “Thật không? Ta thực hoài nghi.” Hà Trì Trì cẩn thận nhìn chăm chú tên đàn ông đói khát tựa sư tử này, mỗi một tế bào trên người nàng đều cảm nhận một cách mãnh liệt sự uy hiếp của hắn. Nếu tin lời hắn, nàng thật là ngu ngốc.! Khó trách papa đã cảnh báo nàng, quả nhiên là kinh nghiệm lão luyện! Hà Trì Trì tự trách mình quá sơ ý. Lôi Ni Khả nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn cảnh giác của nàng, đột nhiên mỉm cười. “Ngươi cười cái gì?” Hà Trì Trì chẳng những không thả lỏng mà lại càng khẩn trương. “Ta vốn là đến giải thích với cô.” Lôi Ni Khả nhìn biểu hiện nghi ngờ không đổi của nàng cười, “Thực xin lỗi, ta hiện tại muốn giải thích với cô lời nói của ta vừa rồi thật là không đúng. Chúng ta mới vừa gặp mặt lần đầu tiên, ta thực sự còn chưa hiểu cô, ta không nên tùy ý phê bình tình cảm cha con của cô. Cô có bằng lòng tha thứ cho sự lỡ lời của ta không?” “A…đương nhiên!” Hắn trông rất thành ý, vả lại chính nàng cũng không vừa, cũng đi công kích lại hắn, “Ta cũng có những lời nói không tốt, chúng ta… huề nhau!” Nàng lơ là cảnh giác, đưa bàn tay nhỏ bé ra. Người ta là người lịch sự, vừa rồi là do trí tưởng tượng của nàng phong phú nên mới hù dọa chính mình.