Dục Vọng Thằng Hề! - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1720


Dục Vọng Thằng Hề!


Phần 10


Ánh mắt của chồng tôi ngay lúc này,tôi cảm giác anh ấy đang lúng túng …
-Em nói vậy là ý gì,nhà này k của em thì của ai,anh sao có thể dùng son được
Dung bật cười lớn cô xua tay
-Em đùa mà,trông anh căng thẳng chưa kìa
-Thì em nói vậy a phải căng thẳng là đúng rồi ,làm a giật mình
-Vâng anh ăn đi
Trên bàn điện thoại của Dung reo lên bên kia người gọi là Yến
-Về chưa gặp nhau đi
-Về rồi tao đang đi ăn vs chồng mai rồi đi
-Vậy à,tình cảm ghê nhờ tao thì đang cô đơn đây
-Trời mày cô đơn thì tao bảo anh Thành xem có ông nào ở cơ quan giới thiệu cho mày nhé,cơ quan lão ấy đầy
-Được đấy nhờ anh Thành cho tao nhé
-Ok có gì mai gặp
Thành cười nhẹ
-Ai vậy em?
-Cái Yến bạn em anh ạ,chắc định rủ em đi cafe
-Vậy sao lại nhắc gì đến tên anh đấy?
-À trêu vì nó đang kêu cô đơn nên em mới bảo để nhờ anh mai mối
-À ra vậy ( Thành ánh mắt đầy lo lắng)
Tại Đà Nẵng
Mẹ của Dung đến trước mặt Phạm Xuân Trường và Cô Mai…Cô Mai ngạc nhiên
-Anh à chuyện này?
-anh muốn em nhìn lại cho kĩ xem có phải người đàn bà này không?
Cô Mai nhìn mẹ của Dung rồi lắc đầu
-Hôm đó có thể em quá kích động nên nhầm lẫn không phải đâu anh
-Chắc chắn rồi chứ
-Vâng,anh để em nói chuyện với cô ấy một lúc được không,ít nhất phải xin lỗi một câu
-K cần thiết
-Em là người sai mà anh,giờ còn bắt ngta vào tận đây
-Ừm vậy em nói chuyện đi
Phạm Xuân Trường đi ra khỏi căn phòng và đóng cửa lại…Cô Mai đưa cho mẹ Dung ly nước
-Cô uống đi
-Không,tôi k khát,nếu k còn chuyện gì nữa tôi đi dc k?
-Cô cần gì vội…người phụ nữ dắt con trai tôi đi chính là cô,gương mặt cô dù có đến chết tôi vẫn không thể quên được…
Tay mẹ của Dung run lên…bà ta lùi lại…
-Cô vừa xác nhận không phải rồi mà
-Nếu tôi nói chính là cô thì chắc chắn cô sẽ chết,cô biết ông ta là ai không,ông ta là trùm xã hội đen,một kẻ máu lạnh đến mức chính tôi còn ghê sợ ông ta nhưng chẳng thể nào rời khỏi ông ấy…tôi cho cô một cơ hội cuối cùng,chuyện này sẽ chỉ có tôi và cô biết tôi hứa…tôi chỉ muốn hỏi cô rằng…con của tôi cô đã đưa đi đâu,thằng bé còn sống hay đã chết???
Thằng bé…tôi không biết thằng bé nào cả…tôi thề đấy…chị nhìn lầm rồi …
-Cô vẫn cố chấp nhỉ,cô có muốn các con cô phải xa cô không,chỉ cần tôi nói thì nhất định cô sẽ chết,cô k chỉ chết mà chồng con cô nữa,tin tôi đi tôi đang rất nhân từ với cô rồi,nói đi con của tôi đâu…
-Tôi không biết gì cả,tôi không biết đâu
-Được …là do cô tự chuốc lấy,chồng con cô sẽ phải trả giá ,cô sẽ phải chịu nỗi đau mất con giống như tôi vậy???
Mẹ Dung tóm lấy tay cô Mai ,bà ta bật khóc rồi quỳ xuống chân cô Mai
-Tôi xin cô,các con tôi không có tội,tôi không giết con cô
Cô Mai tóm vai rồi ánh mắt như mừng rỡ
-Vậy…vậy thằng bé ở đâu,thằng bé còn sống
-Tôi có thể đưa cô đến chỗ đó ,cô phải hứa tha lỗi cho tôi
-Đi nào…còn chờ gì nữa cô mau nhanh lên…
Đến bờ biển nơi có mỏm đá mà khi xưa mẹ Dung vứt bỏ lại con của cô Mai…sóng vẫn đánh vào bờ như ngày đó,chỉ là giờ đây nơi này là một bãi tắm đẹp đẽ chứ không phải bãi hoang như ngày xưa…mẹ Dung quỳ xuống chân cô Mai rồi khóc lớn
-Tôi đã để con của cô tại nơi này 27 năm trước ,tôi xin lỗi chỉ vì ngày đó tôi nghèo k dc nhà người yêu đồng ý nên tôi đã làm liều theo người ta sai bảo,đồng tiền đã làm mờ con mắt của tôi ,họ sai tôi giết thằng bé nhưng tôi k làm được…
-Cô bỏ con tôi ở lại nơi này 27 năm trước rồi nói k giết,cô bỏ nó ở lại đây một mình,đứa trẻ ba tuổi nó sẽ thế nào khi ở đây hả…
Cô Mai bật khóc nhìn ra biển rồi gọi “ Con ơi,con à …con ơi…mẹ đến rồi đây,con ơi…!!!”
Mẹ Dung quỳ sụp đầu dưới chân cô Mai…đó sẽ là một nỗi lầm lớn k thể xoá nhoà …
Tại nhà của Dung và Thành…sau khi Dung lên giường đi ngủ…Thành cởi bỏ đồ ra và nhìn dương vật của anh ta…nó không cương lên làm anh ta tức phát điên
-Mẹ kiếp sao lúc cần mày không lên …
Anh ta đấm tay vào tủ rồi đi ra giường sờ xoạng người Dung,tay anh ta bóp vào ngực Dung như để lấy cảm hứng…Dung quay lại nhìn Thành
-Sao anh còn chưa ngủ
-À ừ anh ngủ luôn đây
-Ngủ sớm đi nay em cũng mệt rồi ,đang đau hết đầu đây này
-Ừ vậy…vậy em ngủ sớm đi…
Thành nằm thổi phù nhẹ nhõm vì vừa căng thẳng anh ta suy nghĩ “ Ở bên vợ mình không thể còn ở bên Yến mình có cảm giác khác hẳn ,thằng nhỏ của mình lên được,rốt cuộc là tại sao”…
Vừa nghĩ đến Yến thì máy anh ta nổi lên tin nhắn…Thành mở máy nhìn tin của Yến “ Em đang ở trước cửa nhà anh”
Anh ta vội bật dậy thấy Dung đã ngủ say liền nhắn tin lại cho Yến “ em điên à”
“ Em đứng đây cho đến khi nào anh ra thì thôi”
Thành vội dậy mở cửa phòng rồi khẽ đóng lại đi xuống dưới,chị giúp việc bật điện lên khiến anh ta giật mình “ Ôi giật mình”
-Cậu Thành lấy gì để tôi lấy cho
-K cần chị đi nghỉ đi,à chuyện hôm nọ chị làm tốt lắm,ở nhà này cái gì cần giữ thì nên giữ chắc c hiểu ý tôi
Cô giúp việc mặt buồn bã không nói câu gì quay vào bếp lấy chai nước rồi lặng lẽ trở về phòng…
Thành vừa ra mở cửa thấy Yến nước mắt giàn giụa mặc chiếc váy hai dây đồ ngủ mỏng tang…thấy Thành cô ta ôm chầm lấy cổ
-Em nhớ anh,đang đêm em phải bắt taxi đến đây,anh đừng đuổi em về có được không
Thành mủi lòng vuốt nhẹ tóc cô ta
-Điên à sao anh đuổi em làm gì …vào đi
Thành ngắt kết nối hết tất cả camera trong nhà …anh ta tắt hết đèn chỉ còn ánh đèn từ ngoài sân hắt vào căn nhà rộng lớn…
Vừa vào khu phòng khách Thành ôm chầm lấy Yến anh ta mút môi cô ta thật chặt…tay anh ta móc vào quần lót Yến rồi xoa xoa …Yến đập tay vào vai Thành
-Ưm…ưm…anh …sao ( Thành đá lưỡi mút môi cô ta vẻ nhớp nháp)
-Anh cũng đang nghĩ đến em…
Yến cúi xuống kéo tụt quần Thành ra,cô ta cầm dương vật anh ta mút liên tục đến nỗi nước dãi cô ta chảy ra hai bên mép…Thành ngửa cổ lên thở mạnh…mặt anh ta đang hưng phấn…
Chị giúp việc nấp sau cửa đứng nhìn tất cả và sợ quá đến nỗi ôm miệng…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN