Dục Vọng Thằng Hề!
Phần 33
Mình còn cảm thấy ghét bản thân mình,đồ đạc mất sạch,mà đứa nào lấy đồ cũng ác thật,lấy của đứa nào sang sang một tí còn mình nghèo rách ra cũng lấy…
Linh đang lầm bầm rồi ngồi thu lu ở sân bay,bụng thì đói…tự dưng Linh cảm thấy tủi thân
-Mẹ ơi,ước gì con còn có mẹ…
Chỉ vài phút sau,Tuấn tới sân bay,anh ta nhắm mắt ngồi trên xe cố bình tĩnh…
-Vào đưa cô ta ra đây,tôi gặp cô ta lúc này sẽ không được bình tĩnh đâu.
-Tôi hiểu có gì từ từ rồi nói nhé
Linh lò dò đi ra cùng Vũ…Vũ thở dài
-Cô đã đăng kí kết hôn rồi thì có chạy cũng sao thoát được,còn cu Bo cô k nghĩ cho thằng bé sao?
-Tôi nghĩ anh ta sớm muộn sẽ chấp nhận thằng bé nên tôi…nên tôi…
-Cô lại k biết tính cậu ấy rồi,lần này chỉ mong cô hãy khéo léo để vượt qua dc chuyện này
-Anh ta nói sẽ làm gì tôi à,anh nói làm tôi run đấy
-Cô lên xe đi
-Ơ anh k lên à
-Cậu Ấy sẽ lái xe tôi đi xe sau…
-Ơ…tôi
Vũ mở cửa xe ,tôi vừa lên xe thì thấy Tuấn đang nhắm mắt,anh ta bỏ chiếc kính cận ra rồi nhìn vào tôi,tôi xua tay
-Hôm nay mới thấy anh đeo kính…( lảng)
-Em đi đâu vậy
-Tôi,tôi ra sân bay nhìn máy bay cho đỡ buồn
Tuấn đổi sắc mặt khiến Linh sợ…anh ta với dây bảo hiểm gài cho Linh …tạch…cô nhắm chặt mắt…chiếc xe lao đi rất nhanh Linh nắm dây bảo hiểm rồi k dám nhìn phía trước…” Anh đi chậm thôi,tai nạn bây giờ,rồi ảnh hưởng người vô tội”…
-Ảnh hưởng người vô tội…
Tuấn phóng xe về ngay cửa phủ dạ quỷ,cu bo được dẫn ra cửa đứng sẵn…vừa xuống xe Tuấn kéo tay thằng bé rồi nói lớn “ Cút,mau cút ra khỏi nhà tao”
Cu bo bật khóc Linh chạy xuống ôm thằng bé
-Anh sao lại làm vậy,nó là con anh mà
-Tôi đã nói gì,cô quên à,hãy đưa nó cút k có cưới xin gì nữa…
Cô Mai vội vã chạy ra “ Kìa con ,thằng bé đang bị bệnh mà,nhiễm khuẩn máu đó con”
Linh vội vã nhìn cô Mai
-Nhiễm khuẩn máu ạ
-Phải nó cần thay đổi máu,lại nhóm máu Ab- hiếm chỉ có bố nó mới có thể cho máu
-Anh còn chờ gì mà k cho thằng bé máu
-Nó là cái gì mà tôi phải cho máu,vì cô nên ngày chết của nó gần hơn rồi
-Tôi xin anh…
Tuấn bỏ vào trong nhà…Cô Mai nhìn Linh
-Nếu cô đã chấp nhận làm vợ nó,đã đăng kí kết hôn rồi vậy sao cô k chấp nhận sự thật này,cô k vì cu bo thì vì ai,ở đây có luật riêng,nếu nó k chấp nhận cu bo thì thằng bé k là gì cả
-Anh ta đã làm thủ tục hôm đăng kí r mà
-Nó chưa kí…có lẽ nó chờ sau hôn lễ nhưng cô đã lật kèo ,cô còn chờ gì nữa chỉ có nó cứu được cu bo…
Linh hôn lên trán cu bo “ Dì k để con khổ đâu,dì sẽ cho con có danh phận,sẽ để con chữa bệnh”
Chạy theo Tuấn,ánh mắt Linh vẻ rất quyết tâm…đến trước cửa bảo vệ ngăn k cho Linh vào…Vũ hẩy tay …bảo vệ liền lùi lại,Linh quay lại cúi đầu cám ơn Vũ…
Linh mở thẳng cửa đi vào trong thấy Tuấn đang thay đồ…cô nói run rẩy phía sau
-Khi nào anh có thể cho thằng bé máu vậy
Tuấn quay lại nhìn Linh lầm lỳ
-Cút…tôi mất cảm hứng với cô rồi
-Tôi k cần anh có cảm hứng với tôi,anh có cảm hứng với cu bo là được rồi
-con nhỏ ngu ngốc
Tuấn quay đi Linh kéo tay
-Anh trả lời tôi đi ,bao giờ a cứu
Kéo mạnh tay khiến Tuấn ngã nhào lên Linh…cả hai nằm dưới đất,Linh nhăn mặt vì đau lưng và mông …
Tôi chợt thấy Tuấn nằm trên anh ta đang nhìn tôi chằm chằm,tôi xoay người thì anh ta cầm tay tôi xoay lại…
-Anh đứng dậy đi
Tuấn kéo tay xuống tụt khoá quần dương vật của anh ta cương lên…cọ sát vào quần của Linh…Linh cảm nhận rõ rệt cô sợ đến đỏ mặt tái đi…
-Tôi là kẻ bệnh hoạn đúng như cô nói
Linh hai tay ôm lên miệng bật khóc,hắn …hắn đúng là thằng hề bệnh hoạn…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!