Dục Vọng Thằng Hề!
Phần 39
Tôi mong rằng tất cả chỉ như một giấc mơ…bước qua khu đèn đỏ ,lúc này tất cả chỉ còn là đống tro tàn…tôi thật sự bất lực…tôi không nhớ gì cả …nếu như thật sự là do tôi …vậy thì tôi đáng chết…tôi không nhớ gì cả…
Linh ôm miệng nhìn cảnh sát đang di chuyển những xác chết ra bên ngoài…nước mắt cô rơi một cách đau thương…
Tại nhà hội đồng,ba người ngồi trên ghế hội đồng xăm hình con quỷ ngay giữa trán …họ mặc vest đen ánh mắt nghiêm nghị nhìn xuống dưới ,bọn họ ba vị hội đồng ba màu tóc khác nhau,người tóc đen,tóc trắng và tóc nâu…
Tuấn cúi đầu trước mặt hội đồng,họ nói trong một căn phòng rộng lớn như một phòng xử án…người tóc nâu nói vang lên
-Chuyện xảy ra ở khu phố đèn đỏ nghe nói là cậu tự vệ ,thế nhưng lý do gì cậu giết cả những cô gái làng chơi
Tuấn cúi đầu vẻ nhận lỗi
-Tôi đã sai thưa hội đồng
Người tóc bạc thở dài : Lão đại cả một đời máu lạnh có tiếng như ông ta chưa ra lệnh sát hết như cậu,con hơn cha liệu nhà có phúc…
Người tóc đen nói lớn : Chính phủ lần này đã theo thoả thuận bỏ qua cho chúng ta nhưng cậu phải chịu trách nhiệm khi tự lệnh sát 158 người tại phố đèn đỏ
-Tôi xin chịu trách nhiệm ,tất cả là do tôi gây ra k liên quan đến bố của tôi
Vị hội đồng tóc nâu cười phá lên “ Con trai ,trên đời này làm gì cũng cần có luật,con biết khi tự sát con sẽ phải chịu hình phạt gì không”
-Con biết
-Đây coi như là lần cảnh cáo,bắt đầu lệnh phạt đi…cậu có thể cho tôi biết lý do khác khiến cậu kích động chúng tôi sẽ xem xét,có liên quan đến cô gái cậu sắp cưới không?
-Không liên quan đến cô ấy là tôi tự bộc phát ra lệnh sát khi đó…
-Mạnh mẽ lắm chàng trai ,vậy hãy nhận hình phạt thích đáng dành cho cậu…
Người vào cởi áo của Tuấn…họ kẹp các ngon tay của anh ta và tai rồi dòng nguồn điện…
Vị hội đồng tóc trắng nói giọng đanh thép “ Bắt đầu đi”…
Công tắc bật lên nguồn điện vào người Tuấn…anh ta bị luồng điện giật đến lung lay người …Tuấn ngã quỵ,máu trong miệng ộc ra…
Tại nhà dạ quỷ…
Lão đại ngồi lặng yên k nói câu nào khi biết con trai đang ở chỗ hội đồng,cô Mai khóc cầu xin
-Thằng bé đã khổ từ nhỏ rồi,xin hãy cứu con anh đi,tại sao anh k nói gì,tại sao anh lại ngồi một chỗ vậy
-Lúc này chẳng ai cứu được nó ngoài chính nó cả,nó phải trả giá cho việc tàn sát của bản thân nó…
-Tất cả là tại cô ta …cô ta đã làm khổ con em
-Chưa biết chuyện xảy ra thế nào em đã đổ cho cô gái ấy…đừng làm lớn chuyện nữa
Phu nhân Naomi định bước vào cửa nghe vậy mỉm cười liền nói với con trai “ Con có biết hình phạt hội đồng dành cho con cháu gia tộc dạ quỷ là gì không”
-Con còn sợ mấy ông ý chả bao giờ nói chuyện
-Là rất đau đớn,đau đến xé lòng,lần này nó trở về cũng chưa chắc đã sống xót…
Hình ảnh Linh đứng trên cây cầu nhìn xuống dòng sống chảy xiết ,mái tóc khẽ bay…còn Tuấn bị phạt đau đớn thấu tâm can …cả hai đều đang phải trải qua một giây phút kinh khủng trong đời…
Linh nhớ lại lời mẹ Tuấn nói “ Vì cô mà 158 người đã chết”…
Linh bước chân nhìn xung quanh “ Mình chẳng còn ai cả,bố mẹ và chị có lẽ đang chờ mình”…
Linh bật khóc rồi nhẩy xuống bên dưới….cô đã gieo mình xuống dưới sông …
Tuấn sau khi chịu xong hình phạt,tự tay vị hội đồng tóc nâu xuống lấy áo khoác vào người Tuấn “ về nghỉ ngơi đi hãy nhớ lấy bài học này,con trai”…
Tuấn vẫn cúi đầu,người anh ta tím tái…chân tay co rút…Vũ vào đỡ ra ngay lập tức bác sỹ chờ sẵn bên ngoài cấp cứu cho Tuấn …anh ta với tay hỏi Vũ “ Liên hệ được với cô ta chưa”
-Dạ chưa
-Tìm cô ta về đây ngay lập tức
-Lúc này cậu đang quan trọng hơn đấy đừng nói nữa…
Sau khi các bác sỹ vuốt các mạch máu rồi tiêm cho Tuấn để tuần hoàn lại mạch máu…Tuấn mắt trợn ngược vì mạch máu đang biến chuyển…anh ta nắm chặt tay …
Vũ giữ tay Tuấn: cố lên sắp qua rồi…cố lên nào…
Xe đưa Tuấn về đến cửa dạ quỷ,lão đại và cô Mai đứng chờ sẵn …bà đi ra khóc lớn rồi đỡ con trai khi tay anh ta vẫn đang truyền được đưa từ cáng xuống…
-Con của mẹ,con sao rồi…
Tuấn hất tay cô Mai
-Mẹ đã nói gì với cô ta…
-Lúc này con còn nghĩ đến nó được sao
-Con hỏi mẹ đã nói gì
-Vì nó mà 158 người chết mẹ đã nói vậy đấy k đúng sao?
-Vì nó…mẹ nói ra câu đó mẹ có suy nghĩ kĩ trước khi noi không
-Nếu k phải vì cứu nó thì con có làm vậy k
-Nếu k phải con giết tên da đen đó trc thì cô ấy có bị bắt đi không,sao mẹ lại có thể nói như thế được…
-Mẹ k biết nhưng thầy bói đã nói rồi nó là sao xấu đối với con,sẽ sát con,nhà nó k có gì tốt
-Nếu nhà đó k tốt thì đứa trẻ đó mẹ nên vứt ra đường …
-Con…con rốt cuộc vì sao lại lấy nó
Tuấn k trả lời anh ta đi tập tễnh bước vào trong nhà…Vũ gọi điện lại…
-Cậu hai không ổn rồi…cô Linh nhảy cầu tự sát rồi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!