Đừng Khóc Nhé Em - Phần 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
229


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 20


Chị cứ ngỡ rằng bản thân chị là một người đàn bà đã từng đổ vỡ trong hôn nhân thì chị đã là một người phụ nữ kém cỏi…trái tim chị khoá chặt nên khi nghe lời đề nghị của Thái chị thản nhiên nói…
-Tôi hỏi thật anh ,anh và tôi chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa hay có từng thấy nhau ở đâu đó chưa?
-Điều đó có quan trọng không?
-Tôi để ý anh đã giúp đỡ tôi và gia đình tôi rất nhiều ,điều gì khiến anh làm như vậy,tôi từng nói với anh rằng với những người phụ nữ bên cạnh anh thì tôi so với họ chẳng là gì cả…nhưng anh vẫn luôn xuất hiện mỗi khi tôi cần,mục đích thật sự của anh là gì?
-Có những chuyện không thể nói một lời là có thể hết chuyện,tôi chỉ biết rằng tôi luôn muốn ở bên em…
Hạnh bật khóc trước mặt Thái,cô khóc có lẽ bởi vì cuộc sống đã dồn nén cô đến bước đường cùng quá nhiều lần,hết chuyện này tới chuyện khác ập tới,vậy mà giờ đây lại có người dang tay nói muốn bao bọc cô…lúc này thật sự cô vỡ oà khi cảm thấy phía cuối con đường cuối cùng cũng có ánh sáng…
Thục Anh nói chuyện với bố cô ta về ý định của mình…
-Người bố giới thiệu cho con có vẻ như con và anh ta không hợp nhau đâu ạ
-Bố chẳng hiểu mẫu người của con là kiểu gì nữa …
-Bố thừa biết tại sao con k thể yêu bác sỹ Thái
Bố Thục Anh đập tay xuống bàn
-Con quá ngây thơ với nó,con biết bác sỹ Thái nó bao nhiêu tuổi mà đã đứng ở vị trí đó k?
-Bởi vì anh ấy giỏi
-Người giỏi thiếu gì nếu không có chống lưng hoặc chạy cửa liệu tuổi nó đã làm được trưởng khoa chưa,bố biết mối quan hệ của cậu ta,cậu ta không phải con người đơn giản đâu,thế nên con nên bỏ suy nghĩ đó đi,đàn ông trên đời thiếu gì?
-Sao bố lại k thích người tài giỏi k lẽ bố muốn con lấy người kém cỏi
-Con biết nó đang ở căn nhà 600 m,nó mua cả quả đồi để xây nhà,tuổi nó con nghĩ sao có thể có nhiều tiền sớm như vậy được…nó k phải dạng vừa đâu,bố k thích con dây phải người phức tạp…
-Kệ ,con muốn chinh phục những thứ khó
-Nó có bạn gái hay người yêu rồi thì sao ,nó làm gì có chuyện k có
-Có cũng k dc phép qua mặt con,con k thua kém bất cứ ai ,con k sợ
-Con bé này nói ngang lắm
Mẹ Thục Anh đi ra cau mày
-Ông này,vị bác sỹ trưởng khoa đó giỏi như vậy ông phải tác thành cho con chứ
-Lại cả bà nữa
-Tôi chẳng biết phức tạp ra sao nhưng tôi nghĩ những người giỏi thì con chúng ta sẽ co điểm dựa vững chắc…
-Bà k hiểu đâu,cậu ta thật sự có gì đó tôi cảm thấy không yên tâm hơn nữa cậu ta hoàn toàn k thích con gái mình…
-Ông phải tác động chứ…hnao mời cậu ta tới nhà ăn như vậy dễ nói chuyện hơn…
-Cái này
-Nghe tôi đi …chúng ta làm vì con mình …
Tại Vùng Quê…
Mẹ Hung đi thịt gà mải mướt nấu nướng dưới bếp còn Yến ngồi trên nhà bấm điện thoại…Hùng đi ra hỏi
-Em k xuống đỡ mẹ à
-Bà bảo cứ lên đi mọi chuyện để bà lo thì em mới lên chứ,với cả móng tay của em mới làm sờ vào cái gì cũng khó làm a xem móng dài thế này mà…
Hùng chán quay đi xuống bếp,anh ta bê mâm cơm thì mẹ anh ta nói
-Nó là con nhà giàu làm sao được,để mẹ làm k sao hết ,đừng để nó thấy áp lực từ hôm gặp mẹ buổi đầu tiên
-Kệ chứ làm cho quen
-Thôi bê lên đi con
Lên đến nơi vừa vào mâm Yến chê nhìn gà có vẻ dai
-Gà này gà đẻ hả mẹ nhìn có vẻ dai
-Ừ gà mái nhưng ăn ngọt con ạ,con ăn đi
Bà ta gắp vào bát Yến cô ta gạt
-Thôi mẹ ăn đi con k ăn gà đẻ lắm mỡ béo lắm,mà tay mẹ nhiều mỡ thế kia mẹ k rửa ạ đã cầm vào đũa
Bà ta vội lau vào áo
-À mẹ chặt gà mới lau qua
-Sao mẹ lại lau tay vào áo khiếp thật
Cô ta cau mày,Hùng buông mạnh đũa xuống mâm
-Tóm lại em có ăn k,k ăn thì thôi đừng bĩu môi dè bỉu,anh xuất thân từ đây nhà quê thế đấy
Mẹ Hùng tóm tay con trai “ Thôi con”
-Em có chê gì đâu anh nói vậy oan cho em
-Anh nói rồi anh k hoàn hảo đâu nên sẽ có ngày em hối hận ,giờ em còn trẻ kết thúc chưa muộn
-Trời ơi em k có ý đó mà,mẹ ơi con k có ý gì cả,con ăn gà ạ dạo này con hơi gầy ăn gà béo chút cũng không sao?
Yến răm rắp nghe lời Hùng,còn anh ta thật sự cảm thấy chán Yến và đầu chỉ nghĩ đến Hạnh…
Hôm sau trên toà gọi cho Hạnh nói Hùng nói muốn rút đơn ly hôn…cô tức giận gọi cho Hùng
-Anh tại sao lại muốn rút đơn,thằng khốn nạn những gì anh gây ra cho tôi chẳng lẽ còn chưa đủ…
-Thật sự anh đã suy nghĩ lại về chuyện này thế nên chúng ta gặp nhau đi,em cho a cái hẹn đi…vào nhà nghỉ tâm sự cho dễ nói nhé…
-Cút…cút khỏi đời tôi…
Hạnh dập máy mà bất lực,cô gọi cho Thái…
-Hắn k muốn ly hôn và đang rút đơn ly hôn,như tôi nói vs anh hôm qua khi nào ly hôn xong tôi sẽ chính thức tới bên anh,vậy tôi cần ly hôn sớm
-Chiều nay em sẽ nhận được kết quả ly hôn xong
-Là sao ạ
Thái dập máy…
Đúng đến chiều Hạnh nhận được toà án gọi
-Đã có đủ bằng chứng là chồng cô ngoại tình thế nên chúng tôi sẽ xử đơn phương mà k cần có mặt của chồng cô…toà đã ra quyết định bé Thỏ thuộc quyền nuôi dưỡng của cô,tài sản sau hôn nhân k có nên k có gì dây dưa thêm…tôi thông báo để cô biết đến lấy kết quả
-Dạ vâng cám ơn chị ạ…
Hùng cũng nhận được kết quả như vậy anh ta nghiến răng nói
-Tôi k đồng ý sao đã xử được các người ăn tiền của ai mà tự ý vậy hả
-Có bằng chứng là anh ngoại tình rõ ràng nên toà đã xử công bằng đúng người đúng luật…tôi thông báo để anh biết
Hùng đập điện thoại giữa sân
-Mẹ k.iếp
Yến lo lắng chạy ra
-Có chuyện gì thế anh
Hùng nắm chặt tay hừng hực nhìn xuống dưới đất…
Tối hôm đó lái xe của Thái là cô ý tá tới đón Hạnh…
Thấy cô gái quá đẹp Hạnh ấp úng
-Tôi cứ nghĩ cô là bạn gái của anh ấy
-À không đó là sếp thôi cô đừng hiểu lầm,tôi có người yêu rồi…
-Vì cô rất đẹp nên tôi …
-Hạnh cũng đẹp mà,tôi tên Thư
-Vâng rất vui được biết Thư…
Thư đưa Hạnh đi làm tóc,cả hai làm cùng nhau ,cùng nhau đi mua váy,Hạnh như được lột xác khác hẳn với vẻ quê mùa như mọi khi,cô như một viên ngọc mới được mài sáng,trong chiếc váy hai dây trắng bồng bềnh,cô nhìn mình trong gương rồi thẫn thờ,Thư đến bên tai nói khẽ
-Thấy chưa Hạnh xinh cực luôn
-Tôi chưa bao giờ mặc thế này
-Vai đẹp da trắng vậy mà sao k mặc,phí của đi thôi sếp của tôi đang chờ…
Tới một nhà hàng tận tầng 72 ở trung tâm thành phố…vừa mở cửa nhà hàng ra thấy Thái đang đánh piano bên cạnh là một ca sỹ…anh ta đánh piano rất say xưa,vẫn đeo kính cận,mặc chiếc áo sơ mi trắng quần tây lịch thiệp…từng ngón tay thon dài lướt trên phím đàn…bản nhạc du dương cùng giọng hát đầy truyền cảm của người ca sỹ bên cạnh…
“ Chúng ta tựa như những cánh hoa tang thương lướt vội qua đời nhau,nếu như sau này có gặp lại nhau liệu em còn nhớ hay đã quên kí ức mà cả hai từng có,dù kí ức đó là xấu hay đẹp thì tôi nguyện một mình cất giấu nó vào tim này,hằng ngày gặm nhấm nó mỗi khi nghĩ về em”…
Hạnh đứng ngẩn người khi thấy mọi người vỗ tay cô mới hết ngẩn ngơ…Cô được mời ra bàn đặt trước gần sân khấu…
Thái đi xuống cầm bó hoa đặt sẵn trên bàn,bó hoa hồng to biểu tượng cho tình yêu…cùng nụ cười đầy vẻ lịch lãm của Thái
-Tặng em chúc mừng ngày em tự do
-Vâng,cám ơn anh
Hạnh e thẹn nhận lấy bó hoa…
-Đồ ăn anh gọi sẵn rồi chờ thêm chút em ngồi đây bên cạnh anh…
Hạnh vừa ngồi Thái khẽ quàng vai cô,Hạnh cảm thấy rất xấu hổ định rụt thì thái đặt tay vào đùi Hạnh còn miệng nói bên tay cô…
-Làm quen dần thì đêm mới k bỡ ngỡ …
Lời nói của Thái khiến Hạnh vừa sợ vừa ngại hai má đỏ ửng…
Còn Hùng nói dối Yến sang nhà bạn xem đá bóng thật ra anh ta phi thẳng xe lên phòng trọ của Hạnh và ngồi ngoài cửa chờ…ánh mắt anh ta như phát điên lúc này…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN