Đừng Khóc Nhé Em - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
229


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 21


Cô từng nghĩ sau khi kết thúc hôn nhân với Hùng thì trái tim mình cũng đã chế.t mọi cánh cửa khép lại…thế nhưng dường như ông trời đang trêu đùa cô một lần nữa,đưa đến bên cô một người quá hoàn hảo…
Hạnh khẽ gạt tay Thái sang bên
-Tôi biết anh đang muốn gì nhưng chuyện đó ở thời nay thật sự không quan trọng…
-Đúng,quan trọng là tình cảm,tình cảm của anh dành cho Hạnh trước hay sau này vẫn vậy…anh không phải là kẻ có thể nói lời hoa mỹ,anh chỉ biết dành cả tấm chân tình này đến em…
Thái khẽ nâng bàn tay của Hạnh lên môi anh ta rồi thơm nhẹ lên bàn tay…nụ hôn lịch lãm của Thái khiến cho lúc này mọi thứ như dừng lại…ánh mắt chân thành cùng nụ cười của người đàn ông tài giỏi này khiến Hạnh thấy ngại…cô rụt tay lại…
-Chúng ta ăn thôi kẻo nguội
Nhìn Hạnh lúng túng xiên đồ ăn ,cô với ly rượu trên bàn tu hết khiến Thái phì cười
-Rượu này say đấy
-Ở quê nhà em bán rượu nên nhà em thi thoảng cả nhà vẫn ngồi uống rượu cùng nhau,thử rượu mới…
-Vậy à ,vui nhỉ…
-Vâng nói chung bố mẹ em cũng luôn tổ chức những ngày lễ làm cơm to để đợi con cháu về ăn cùng…
Thái mỉm cười khẽ…
Trời đổ cơn mưa…Hùng liên tục gọi cho Hạnh nhưng số của cô vẫn thuê bao,anh ta nghiến răng
“Cô ta tắt máy cả ngày nay hay là đổi số vậy ,m…ẹ ki ếp…”
Hạnh say mềm người,miệng cười lớn rồi nói với Thái khi lên ô tô…
-Điều vui nhất trong đời em suốt 30 năm qua là đã được tự do,từ nay sẽ k còn vì hắn mà đau khổ,k phải chờ đợi nữa,tự do rồi…vui thật
-Vui thật không…
Hạnh bật khóc
-Em hứa sẽ khóc nốt hôm nay thôi,chỉ nốt hôm nay thôi vì kẻ k xứng đáng đó …
-Đã k xứng đáng thì cho qua đi…
Thái khẽ ôm lấy Hạnh,cô khóc trong lòng Thái cảm giác như mọi uất ức bao năm qua đã tan biến…
Đưa Hạnh về nhà,cô ngủ ngon trên giường trong căn phòng rộng lớn của Thái,căn phòng hoàn toàn làm bằng kính và vòng quanh phòng xung quanh là thuỷ cung ,các chú cá bên ngoài kính bơi tung tăng…Thái mỉm cười khẽ chạm vào má Hạnh nói khẽ
“ Ai cũng nói rằng thời gian sẽ xoá đi những vết thương…nhưng có ai chứng minh được cả đời này không vấn vương “…
Thái khẽ hôn lên trán Hạnh rồi bật nhạc du dương và rót ly rượu vang ngắm nhìn cô cả đêm…
Hùng chờ cả đêm cuối cùng Hạnh k về ,anh ta thấy mọi người ở khu trọ nhìn anh ta như sinh vật lạ
-Cho hỏi Hạnh còn ở đây không?
-còn anh
Thấy người thanh niên đó nhìn chằm chằm
-Cậu nhìn gì,tôi đến tìm vợ tôi mà
-Tôi tưởng anh có vợ rồi thì phải biết điều chứ ,anh tìm chị Hạnh làm gì,hôm nọ ầm xóm lên anh quên à,thấy cô chủ xóm nói anh theo người khác rồi bỏ vợ thế mà lúc cả hai đánh nhau lại bênh bồ chằm chặp làm cả xóm nghĩ chị Hạnh lăng nhăng…anh ạ làm đàn ông mình phải rõ ràng tí …
Hùng tự thấy xấu hổ anh ta vội vã rời đi…
Sáng hôm đó Hạnh lờ đờ mở mắt,thấy trước mặt cô cả con cá mập đang ở trên đầu,cô bật dậy hét lên…đúng lúc đó có một người phụ nữ đi vào…
-Chào cháu,dậy rồi sao
Hạnh thấy người cô k mặc gì
-sao …sao tôi lại thế này…
Cô ôm đầu
-Cháu bình tĩnh nào,đêm qua cháu nôn nên cô vào thay đồ cho cháu,nhưng mặc đồ cho cháu khó nên cô để vậy cho cháu ngủ thoải mái
Hạnh thấy đang nằm trong thuỷ cung cô ngạc nhiên khi thấy quá đẹp…
-Đây là…
-Là nhà cậu Thái bạn trai của cháu
-Bạn trai ạ,có hiểu lầm gì đó rồi ạ
Thái đi vào người phụ nữ vs gương mặt phúc hậu liền đi ra cười mỉm…
-Em lật kèo lần nữa à,em nên nhớ anh trai em anh chưa đưa hắn về vì sợ e lật kèo đấy
-Không,tôi k lật kèo đâu,anh giúp anh ấy với …
Thái kéo chăn ra Hạnh ôm ngực
-Che làm gì
-Anh làm cái trò gì vậy…
-Dậy đi tôi tắm cho em…
-Sao ạ…em tự tắm được anh bị làm sao vậy…
-Tôi muốn vậy trong thoả thuận của chúng ta là có chuyện nam nữ
-Nhưng em có thể tự tắm…
Thái chẳng nói gì thêm bước vào nhà tắm
-Em càng kéo dài thời gian thì anh em sẽ càng lâu về nhà…
Hạnh ngần ngại rồi nhận ra Thái đúng là kẻ bệnh hoạn…cô k còn lựa chọn…
Bước ra khỏi giường với thân thể trắng nõn tiến vào nhà tắm,bồn tắm nhìn thẳng ra mặt nước…Thái khẽ xả nước vào người cô rồi gội đầu cho cô massage nhẹ nhàng…
-Anh có thấy mình rất bệnh h oạ n không?
-Còn nhiều điều chúng ta sẽ làm cùng nhau ,sẽ ở bên nhau đến khi mái tóc chúng ta bạc đi nhỉ…
Thái khẽ vòng gương mặt lên đối diện Hạnh…anh ta khẽ nâng môi cô lên rồi hôn thật chặt…Hạnh giằng ra nhưng bị ghì tay…
Cô cảm nhận được mùi hương từ người anh ta,thật sự rất thơm…
Bên ngoài cửa nhà Thái,Thục Anh tới cùng mấy người cùng cơ quan…cô ta đổi sắc mặt khi thấy có đôi guốc bên cửa…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN