Đừng Khóc Nhé Em
Phần 27
Thái độ của cả hai nói chuyện với nhau khá căng thẳng…Thái cố kiềm chế đứng dậy trước…
Cô Tâm liền nói
-Cậu chưa ăn mà
-Tôi no rồi …
Cô Tâm liền đi tới gần Hạnh rồi khuyên bảo
-Cô bảo này,đàn ông họ k thích nói chuyện sẵng giọng với họ như vậy,đây là cô quý cháu nên cô khuyên cháu thôi,đàn bà mình phải khéo…
-Cháu muốn chán nhau càng sớm càng tốt cô ạ
-Lý do gì khiến cháu muốn cậu Thái chán ghét cháu,tại sao k phải là yêu thương mà lại là chán ghét…
-Vì cháu và anh ấy là hai thế giới…anh ấy đối vs cháu cũng chỉ là vui đùa thế nên kết thúc sớm hôm nào tốt hôm đó…
Tại hồ bơi
Thái bơi như kẻ điên không biết bao nhiêu vòng,anh ta cứ suy nghĩ đến lời Hạnh nói thì lại càng điên hơn…
Sài gòn hoa lệ…
Hùng nâng ly rượu lên nhấp lên môi thì Yến chạy vào nói
-Bố đến tìm anh
-Vậy à
Hùng vừa ra khỏi cửa bố Yến tát bốp vào mặt Hùng
-Thằng ăn hại mày bán mất mảnh đất mà nó đã được khách cọc cho bên khác,mày định làm sụp đổ công ty này đúng không?
-Bố bình tĩnh,bên nào trả cao hơn thì con chốt bên đó,bên kia cứ cọc mãi chứ chưa hề trả hết được số tiền như đã hẹn …
-Thế nên mày bất chấp quy luật bán cho người khác để sau này trong giới bất động sản nói tao là kẻ tham lam,là kẻ bất tín…
-Con chỉ muốn đưa những gì tốt nhất đến cho cơ ngơi này thôi
-Tao k cần,làm được thì làm còn k thì biến…
Yến liền xoa dịu
-Thôi bố,anh ấy cũng chỉ vì công ty thôi …
-Tao cần một đứa có chữ tín,nếu ngay cả việc này mà nó k có uy tín thì chuyện hôn nhân của con và nó bố k thể tin sẽ kéo dài được…nó là kẻ tráo trở bất cứ lúc nào…
Ông ta rời đi,Yến quay lại nhìn chồng thì thấy Hùng vẫn mỉm cười rất tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra,nụ cười rất đáng sợ…
Anh ta đi vào phòng làm việc,người tìm hiểu về Thái tới nói cho Hùng…
-Hắn từ năm 15 tuổi đã định cư bên Pháp cùng cha mẹ ,cha mẹ hắn cũng chỉ bình thường cả hai đều là thợ may…
-Vậy điều gì khiến nó giàu có sở hữu cơ ngơi đồ sộ như hiện tại…nó mới 37 tuổi k thể giàu có nhanh như vậy được,cha mẹ nó cũng chỉ ở mức khá giả…
-Đấy mới là mấu chốt,hắn 27 tuổi đã có bằng thạc sỹ y khoa,34 tuổi là tiến sỹ,mặc dù ở nước ngoài đang làm việc rất tốt nhưng hắn lại chọn về định cư hẳn tại Việt Nam…thật sự gã này có gì đó rất lập dị…
-Hạnh ơi là Hạnh,cô rốt cuộc đang ở cạnh kẻ thế nào vậy,lựa chọn của cô luôn luôn là sai lầm,ngu ngốc…
Tối hôm đó sau khi Thái bơi từ bể lên,có hai người mặc áo đen đứng bên ngoài chờ sẵn…Thái mặc bộ vest đen đứng trước gương thắt cà vạt ánh mắt rất lạnh…
Hạnh đang ngồi đan khăn cho con gái thấy Thái đi qua cô định hỏi rồi lại chẳng dám…anh ta cứ lừ lừ đi qua cô…đến cửa Thái nói
-Tôi về muộn cứ ngủ trước đi
-Vâng…
Nói xong anh ta rời đi …Hạnh thở dài đi gấp gọn đồ mà Thái vừa thay bỏ vào giỏ đồ…nhìn những chiếc đồng hồ cùng những chiếc nhẫn phụ kiện đắt đỏ cô tự nhủ “ Anh ta làm gì mà giàu đến vậy,làm bác sỹ đâu thể giàu thế này hay do là con nhà giàu sẵn nhỉ,đúng là sinh ra đã ở vạch đích”…
Tới một nhà thờ …
Cánh cửa mở ra,những con dơi bay lên…phía trên bục của cha xứ,một người mặc bộ đồ cha xứ đứng chắp tay lưng rồi nhìn lên trần nhà…
-Tới rồi sao
-Đệ tử đã tới thưa ngài…
-Chuyện cậu chuẩn bị lên làm chủ tịch tiến triển tốt chứ
-Vẫn đang trong tầm ngắm rất tốt thưa ngài
Thái cúi đầu trước người kia…
-Cậu k hỏi tại sao ta lại gặp cậu hay sao?
-Tôi đang chờ câu hỏi từ ngài?
-Tổ chức muốn cậu nhanh chóng kết hôn với con gái của tập đoàn K ,họ sẽ là bước đệm tốt cho con đường công danh của cậu…
-Tôi chưa nghĩ đến chuyện đó,con đường công danh tôi sẽ tự mình đạt lấy mà k cần nhờ ai
-Ha ha ha khá lắm đúng là đứa trẻ ngoan mà ta vẫn tin tưởng bao năm qua,cô gái tên Hạnh đó có gì khác với những cô gái qua đời cậu sao?
-Thưa ngài k có gì khác,chỉ là qua đường thôi…
Người đàn ông tóc bạc đó đi tới bên tai Thái nói
-Khi sự nghiệp chưa xong thì đàn bà chỉ làm vướng chân ,hãy coi đàn bà là một thứ gì đó giải sầu con trai ạ…
Thái cúi đầu tay run bần bật khi nghe thấy người đàn ông đó nói…
Chiếc xe của Thái về đến cửa,Thái vẫn ngồi trầm ngâm trên xe
-Sếp,khi nãy Ông Đại nói gì mà sếp suy nghĩ căng thẳng vậy…
-Ông ấy biết có sự hiện diện của Hạnh bên cạnh tôi rồi,cũng biết cô ấy có khác biệt,bao năm qua vỏ bọc hết cô này đến cô khác của tôi cũng k qua nổi mắt ông ta…điên thật…
-Ngài ấy cũng chỉ muốn nghĩ cho sếp thôi…
Thái nhớ lại năm cậu 22 tuổi đang là sinh viên thực tập Y tại đại học KL Pháp…
Đêm đó có người sinh nhật nên cả đội kéo đi để mình Thái trực …đúng lúc có người đàn ông người đ.ầy má.u m.e chạy vào ôm bụng…ông ta nói với Thái…
-K dc báo cảnh sát…tôi sẽ g.i.ết cậu nếu cậu báo…
Thái ngay lập tức đưa ông ta vào phòng cấp cứu mà k hề sợ hãi,trực tiếp mổ lấy viên đạn và cứu sống người đàn ông kì lạ này…
Đến khi ông ta tỉnh lại liền bật dậy định rút ống ở tay ra thì thấy Thái nằm ngủ ngay cạnh bên…ông ta khẽ xoa đầu Thái rồi rời đi…
Thái đi thực tập bị chèn ép,bị ăn cắp mất bài tập thuyết trình mà cậu bao năm gây dựng,bị chúng đánh hội đồng ngay sau cửa viện chỉ vì chúng là con cháu của giám đốc bệnh viện,của trưởng phòng y tế…chúng coi cậu như cọng rác…
Ném tập bản thảo về phía Thái khi cậu đang nằm dưới nền đầy m.á.u m.e ,trời đổ cơn mưa
“ Tao lấy đấy thì làm sao hả thằng con h.oang ,nghe nói mày được nhận nuôi hả,đùa sao lại chẳng ai yêu thương mày vậy,thương thật”
Chúng từng tên dẫm lên m.ặt Thái…Thái nằm dưới nền cố với lấy những tờ bản thảo do chính cậu ngày đêm viết…một chiếc ô đi tới che cho cậu,người đàn ông mà cậu cứu ngày đó đi tới với nụ cười
“ Ta đến rồi con trai”…
Thái uống rất nhiều rượu rồi mở cửa phòng,Hạnh đang ngủ rất say,anh ta kéo áo cô
“ Cô phải sinh con cho tôi,bắt buộc phải có”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!