Đừng Khóc Nhé Em - Phần 29
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
316


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 29


Ngay từ đầu Hạnh đã có suy nghĩ rằng dù có thế nào đi nữa thì cô vẫn giữ vững tâm thế,cô vẫn biết rằng Thái là kẻ chơi bời với mình,biết rằng Thái và cô là ở hai thế giới…hai hướng khác nhau thì dù có đón nhận điều gì ,chia tay hay ở lại cô vẫn cố gắng giữ chặt tâm mình…
Hạnh nhận được tin nhắn của cô bạn cùng quê
“ Nay sinh nhật con trai tao,qua nhà tao tí đi”
Cô vội vã rời khỏi nhà tới nhà cô bạn,cô bạn ở quê cũng làm mẹ đơn thân và hiện đang làm một nhân viên ngân hàng trên thành phố…
-Này sao ủ rũ thế,con thỏ lại sao à
-À không,con bé vẫn ăn học tốt,tao cũng mong nhanh chóng ổn định để có thể đón con lên thành phố sống như hai mẹ con m vậy…
-Ui dào mới đầu cũng sẽ khó khăn nhưng cứ từ từ sẽ được…
-Mày giỏi thật đấy mua căn chung cư như này cũng ối tiền,có phải trả góp không?
-Không,lão bồ tao mua cho đấy
-Thật á,giàu nhỉ thế thì nhất mày rồi…
-Tiếc là ông ấy có vợ rồi,cho tao thế này đáng là gì?
-Mày dây phải người có vợ thì nên chia tay sớm đi,như vậy không tốt đâu…
-Chia tay sớm kiểu gì được,đâm sâu quá rồi,giờ bỏ lão khéo lão cho n.gười g.iết tao cũng nên ấy,k thể dứt ra…
-Phải có cách nào đó chứ,nếu vợ họ phát hiện thì sao?
-Thì cũng như mày đến lúc phát hiện lão Hùng đấy cũng làm gì được nó đâu,đàn ông nó k lăng nhăng đứa này cũng sẽ đứa khác,thế nên cách tốt nhất là im lặng tự bảo vệ chính mình,gom tiền găm vào bản thân thôi…
Lời nói của cô bạn tên Quỳnh khiến Hạnh ngồi thẫn thờ suy nghĩ…
Tại nhà của Hùng…
Yến cô vợ của anh ta đang cầm tờ giấy đăng kí kết hôn cười nhẹ…cuối cùng cô ta cũng được là vợ chính thức của Hùng,chợt cô ta đau bụng mỗi lúc một dữ dội…bên dưới m.áu chảy xuống chân khiến cô ta hoảng…
-Anh Hùng…anh Hùng ơi k ổn rồi
Hùng chạy vào với ánh mắt như không có chuyện gì xảy ra…
-Sao vậy em yêu…
-Em k ổn rồi
Nói xong Yến hoa mắt chóng mặt rồi ngất đi,tờ giấy đăng kí kết hôn rơi xuống nền có vũng m.áu…
Trong cuộc nói chuyện với Thái,bố Thục Anh nhận rõ Thái k hề có tình cảm gì với Thục Anh…ông ta nhắn nhủ câu cuối vs Thái
-Nếu đã k là gì của nhau thì cậu hãy giúp tôi phũ phàng một chút,gạt bỏ nó qua một bên để nó bớt suy nghĩ về chuyện yêu đơn phương này đi…
-cháu coi Thục Anh thật sự như em gái ,trong khoa con bé cũng là bác sỹ nhỏ tuổi nhất thế nên cháu luôn nghĩ đó là em út…cháu cũng luôn chiều Thục Anh quá nên có lẽ con bé có chút suy nghĩ lệch lạc về vấn đề tình cảm…
Thục Anh thấy bố nói chuyện như vậy với Thái cô ta lại nghĩ rằng Thái có vẻ ngoan ngoãn đúng như ý cô ta sắp xếp
-Mẹ thấy chàng rể tương lai của mẹ thế nào?
-Quá ổn rồi con ạ,bảo sao con của mẹ dành bằng được,trẻ tuổi tài giỏi thì sẽ là điểm tựa vững chắc cho con sau này…mẹ tin là như vậy…
-Mẹ yên tâm con sẽ đưa chàng rể này về bên mẹ …làm con rể ngoan của mẹ…
Hạnh trở về nhà,cô bước chân xuống xe buýt đúng lúc Thái đang lái xe về…thấy xe Thái vụt qua Hạnh lại ngập ngừng không muốn bước tiếp về phía trước…Thái nhìn qua gương anh ta thấy Hạnh liền lùi xe lại…
-Em đi đâu vậy?
-Em đi sang nhà bạn
-Lên xe đi
Hạnh lặng lẽ bước lên xe với gương mặt không mấy vui vẻ…Thái đặt tay lên đùi cô ,Hạnh đột nhiên rụt cả người lại,anh ta nhận ra Hạnh đang có vấn đề…
-Em sao thế,có gì khó chịu với anh à,hôm nay anh bảo về sớm nhưng có việc đột xuất ở cơ quan …
-Anh đừng nói dối nữa được không?
Hạnh quay sang nhìn Thái
-Anh k hiểu ý em
-Chúng ta không là gì của nhau,thà anh nói rằng anh đi với bạn gái anh thì em sẽ cảm thấy thoải mái hơn là anh nói anh đi làm…em k phải vợ anh cũng k phải người yêu anh nên anh cứ nói thật và đừng nói dối…
-Em đang giận,lúc khác chúng ta nói chuyện
-Em k giận,tại sao em phải giận
-Ok được rồi…được rồi em không giận…ok
Thái nhấn ga xe vòng đi,anh ta đưa Hạnh tới phố đi bộ…Thái cũng biết Hạnh đang biết là anh ta không đi làm…
-Tới đây làm gì ạ
-Em cứ xuống đi…
Tới bên bờ hồ Thái đưa Hạnh tới chỗ người vẽ tranh rồi quàng vai cô và nói với người vẽ
-Vẽ giúp vợ chồng tôi bức tranh
Anh ta mỉm cười tươi ôm Hạnh trước sự ngỡ ngàng của cô…Hạnh chợt nhận ra người đàn ông này thật sự rất kì lạ,giàu có và điềm đạm hơn thế nữa lại luôn luôn nhường nhịn yêu chiều cô hết mực dù biết cô đang nổi cáu nhưng lại nhẫn nhịn và nắm chặt tay cô nở nụ cười tươi k buông…
Thục Anh được đà lấn tới ,cô ta tới nhà Thái rồi mang một chiếc bánh tới và nói vs cô Tâm
“ Anh Thái nói tôi tới,chị k tin thì cứ gọi điện”
Cô Tâm gọi cho Thái không được còn Thục Anh cô ta đi thay hẳn váy ngủ đứng giữa nhà Thái…cô Tâm lo lắng khi Thái vs Hạnh sắp quay về nhà…

Yêu thích: 3.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN