Đừng Khóc Nhé Em - Phần 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
285


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 32


Người ta nói nhân duyên là thứ gì đó rất khó nói…thật sự thì ngay lúc này đây Hạnh cảm giác cô đang đi vào con đường khó có lối thoát…
-Em về nhà sao k nói vs anh 1 tiếng
-Tôi nghĩ là giữa tôi và anh đã chấm dứt rồi,chúng ta chẳng còn gì để nói cả
Thái tóm tay Hạnh khi cô đi lướt qua,cô giật ra
-Đủ rồi anh đừng khiến tôi trở thành một thứ đồ chơi để anh thích vứt thì vứt,thích đối xử thì thế nào cũng được…
-Em giận à
-Anh…anh đi cùng cô gái khác ngay trước mặt tôi,rồi sau đó anh lại tìm đến tôi để làm gì…để cười nhạo tôi hay thế nào vậy?
-Chính em nói rằng chúng ta k là gì cả thế nên việc tôi có làm gì cũng không quan trọng,vậy tại sao em lại tức giận…
-Dù là vậy nhưng ngay trước mặt tôi anh như vậy thì anh coi thường tôi quá rồi…
Đúng lúc Hạnh đang gay gắt thì mẹ của Hạnh và anh trai vừa đi về đến cổng làng,thấy cả hai đang nói chuyện,mẹ Hạnh đon đả mời Thái
-Chào cậu
-À vâng chào cô…
-Cậu tới chơi còn k mời vào nhà ,con để khách đứng ở đây làm gì…
Anh trai Hạnh từng gặp Thái nên vẫn sợ sệt nói ấp úng
-Phải rồi mời khách vào nhà đi chứ ai lại đứng ngã ba ngã tư thế này…
Mẹ của Hùng cũng đúng lúc đó đi qua thấy Thái bà ta nhận ra ngay người đàn ông đưa Hạnh vào cấp cứu khi trước,bà ta liền tơn hớt với con trai.
-con à đúng là chúng nó rồi ,đúng là nó …
-Mẹ đang nói cái gì vậy
-Con Hạnh nó đưa 1 thằng về ra mắt ,con biết thằng đó là ai không,chính là cái thằng đưa nó vào bệnh viện vì đợt nó ngất đấy,ghê gớm thật hoá ra chúng nó quen nhau trước khi ly hôn con đấy…con này nó k phải dạng vừa,mẹ bảo mà mày còn cứ bênh…
-Bây giờ mẹ cứ chụp ảnh lại gửi cho con,con sẽ có cách trị bọn nó…
Hùng cúp máy anh ta cười thầm
“ Tôi sẽ khiến cho cô phải hối hận Hạnh ạ”
Nhà Hạnh làm cơm linh đình đãi Thái,bên ngoài Thái vui vẻ ngồi uống nước chè với bố Hạnh…còn Hạnh thấy con gái có vẻ mặt k vui khi thấy cô đưa Thái về ,cô liền hỏi
-Con có điều gì không vui à con,có gì con cứ nói với mẹ chứ đừng để trong lòng nhé…
-Con đúng là k vui mẹ ạ
-Vì con k thích chú Thái bạn mẹ
-Không,không đâu con quý chú ấy,chú là người rất tốt con biết ạ,chỉ là chú ý hoàn hảo như vậy thì mẹ sẽ k bao giờ nghĩ tới chuyện quay lại với bố nữa phải không ạ?
Lời nói của con trẻ khiến Hạnh ngay lúc này cảm thấy giật mình…
-Con nghĩ mẹ và bố có thể quay lại
-Không được hả mẹ…biết đâu có ngày nào đó mẹ sẽ suy nghĩ lại…
-Bố con đã có gia đình mới còn mẹ ,mẹ chưa nghĩ sẽ đi xa vs chú Thái,hiện tại chỉ là bạn thôi con ạ…
-Bố quên hẳn con rồi đúng không mẹ…con nhiều lúc nghĩ hay là do bố k yêu mẹ nên bố ghét con…
-Đừng nghĩ vậy,bố và mẹ đã từng bỏ qua tất cả để có thể đến với nhau,thế nhưng duyên phận đã hết mẹ chỉ có thể chấp nhận chứ k thể làm gì khác…
-Con hiểu rồi vậy mẹ cứ tiến tới với chú Thái đi ạ,con tin là mẹ tốt chú ấy cũng tốt như vậy mẹ sẽ hạnh phúc…
-Mẹ hạnh phúc thôi chưa đủ,mẹ muốn con hạnh phúc…
Chị gái Hạnh ở bên ngoài kêu lên
-Ôi dời…đây …đây phải là em không
Chị gái Hạnh dơ bảng tin trên báo nói về “ chủ tịch thành phố Hà Nội”
Cô dơ cho mọi người xem,Thái biết k thể giấu nên đành nói rõ
-Em hiện tại k còn là trưởng khoa ở bệnh viện nữa,hiện tại em đang đương nhiệm chức chủ tịch thành phố Hà Nội…
-Dã man
Nghe tới đó cả nhà Hạnh đều lặng yên,chắc mọi người đều có chung suy nghĩ rằng “ Thái đến với Hạnh chỉ là thích nhất thời”
Bố Hạnh liền nói thẳng
-Cậu chức cao như vậy,lại còn trẻ tuổi chưa vợ con gì thì con gái tôi k thể xứng tầm với cậu
-Cháu chưa hề có ý nghĩ khoảng cách gì thưa chú,cháu thật lòng với Hạnh k hề có suy nghĩ vui chơi bởi vì vs cương vị như cháu đàn bà hơn Hạnh rất nhiều chỉ là cháu có thích hay không nhưng trong lòng cháu chỉ có Hạnh
Lời nói khẳng khái của Thái khiến ai nấy trong nhà cũng đang mừng thầm cho Hạnh,Hạnh đứng ở góc phòng mỉm cười nhẹ,cô buồn cười vì vẻ mặt nghiêm trọng căng thẳng của Thái…
Mẹ Hạnh liền xua tay
-Gớm kiếm dc chàng rể như Thái đây thì quá tốt luôn rồi
Bố Hạnh gay gắt
-Mới chỉ là bạn,rể ở đâu mà rể mà bà cứ nhận vơ.Nói thật vs cậu Thái này sao k làm trưởng khoa đỡ lo nghĩ,làm chủ tịch có uy quyền nhưng đau đầu lắm việc lắm ấy…
-Cháu có mục tiêu của mình ạ…cháu còn muốn vươn xa hơn thế nữa…
Đêm hôm đó Hạnh ngồi bên bờ ao,trăng sáng vằng vặc chiếu rọi xuống mặt nước,cô ngồi cầm vài quả sung non chấm muối rồi đưa lên miệng…
Thái đi ra ngồi cạnh
-Anh k ngủ được
-Sao vậy?
-K nằm cạnh em anh k ngủ dc
Nói xong Thái cầm quả sung chấm muối rồi ăn và nói
-Cây sung này vẫn thế nhỉ,sai quả thật…
Hạnh khựng lại
-Anh thấy nó khi nào mà bảo vẫn thế…
-À anh nhớ ra cây sung nhà bác anh nói nhầm thôi,ở đây ngủ sớm thật đấy 8h đi ngủ hết r
-Mai ai cũng dậy sớm mà,anh cũng sắp có con rồi tập ngủ sớm dậy sớm là vừa
-Em có rồi à…ôi thật á …
Thái nhảy lên mừng rỡ như đứa trẻ ôm lấy Hạnh giữ chặt cô…anh ta k hiểu rằng Hạnh đang nói đến Thục Anh…
Bên này Hùng gọi điện về cho bạn anh ta làm toà án
-Tôi muốn kiện vợ cũ tội ngoại tình trước khi ly hôn và muốn giành quyền nuôi con có được không?
-Nếu có đủ bằng chứng thì toà sẽ triệu tập xử lại…
Hùng mỉm cười ,hắn đang tìm cách phá cuộc sống của Hạnh bằng mọi giá…bắt đầu bằng việc giành lại quyền nuôi con…

Yêu thích: 2.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN