Đừng Khóc Nhé Em
Phần 34
Tiếng sấm chớp bên ngoài loé lên,ánh mắt sợ hãi của Hạnh rõ rệt nhưng tay chân cô bủn rủn không thể di chuyển,còn gã quản lý lộ rõ là một con yêu râu xanh…
Thấy tiếng mưa gió,mẹ của Hạnh ở quê đi ra đóng cửa sổ bà chợt nhớ ngày còn nhỏ khi hạnh 10 tuổi bị một gã thợ xây gần nhà làm nhục…cũng vào đêm mưa gió …bà nhớ mãi con gái khi đó nằm đó sợ hãi run rẩy k mảnh áo che thân…bà bật khóc khi nghĩ lại cuộc đời Hạnh…bố Hạnh đi ra an ủi
-Bà sao thế,sao khóc lớn thế
-Tôi thương con ông ạ,cứ nghĩ lúc nhỏ con mình bị làm nhục tôi lại buồn lắm ,cũng chính vì quá sợ hãi nên nó mới quên đi kí ức đó,tôi sợ nó nhớ lại thì sẽ sao đây…
-Con đã lớn rồi nếu có nhớ lại thì cũng k sao đâu mà,sẽ khóc một chút thôi ,chuyện đó chỉ có tôi vs bà biết ngoài ra k ai biết k sao đâu…
-Tôi sợ lắm,sợ ngày con mình nó biết nó sẽ tổn thương lắm
-Nó lấy chồng có con rồi có sao đâu mà,k ai nghĩ tới đâu
-Thương con từ nhỏ đã khổ ông ạ
-Ông trời sẽ cho con được hạnh phúc,con mình tốt bụng hiền lành,tôi tin là như vậy…
Tại nhà hàng…
Hạnh tay chân đột nhiên bủn rủn cô cứ nhớ mang máng cũng đêm mưa này có người đàn ông mặc bộ đồ màu đen tóm lấy tay cô…đột nhiên gã quản lý tóm tay Hạnh
-SAo rồi em thấy anh thế nào,chúng ta vui vẻ một chút đã nhỉ…
Nụ cười của gã quản lý khiến Hạnh nhớ lại nụ cười của gã thợ xây năm xưa…cô hét lên
-Cút đi…cút…
Gã quản lý giật mình liền kéo quần lên
-Anh đùa thôi mà làm gì căng thẳng thế…anh về trước đây xong đóng cửa hàng nhé…
Hắn lập tức rời đi nhưng còn Hạnh…cô lảo đảo ngã quỵ rồi ôm đầu,hình ảnh người đàn ông cầm tay cô cười nói “ Cháu gái yêu ra chú bảo,chú cho kẹo này”…
Hạnh gồng đỏ mặt,nước mắt lã chã rơi…cô đã nhớ lại mình bị cưỡng hiếp…Hạnh rên rỉ từng hồi trong góc nhà hàng…
Thái gọi cho Hạnh khi đứng bên ngoài nhà hàng…anh ta k thấy Hạnh nghe máy liền mở cửa nhà hàng đi vào…
-Hạnh ơi…
Thái k thấy ai hồi đáp anh ta soi đèn điện thoại thấy có tiếng rên rỉ bên trong góc phòng…Thái bước tới gần,cơn mưa lớn đổ xuống thấy Hạnh ngồi run lẩy bẩy ở góc bếp…Thái bước lại gần rồi ngồi xuống,anh ta thấy Hạnh đang rất run
-Anh tới rồi…
-Tôi k ăn kẹo đâu,tôi muốn về nhà,tôi k ăn kẹo đâu
-Có chuyện gì vậy em,nói cho anh xem nào…
-Đừng kéo quần tôi,đừng cút đi…anh Sâu ơi…anh sâu cứu em với…
Thái sững người vội với tay ôm lấy Hạnh
-Anh đây ,anh ở đây mà …anh đang ở bên em mà …
Hạnh ngất lịm trên tay Thái…gương mặt tái nhợt …Thái vội vã bế cô sang phía bên bệnh viện ngay đối diện…
Thấy Thái mọi người đều ngạc nhiên khi thấy chủ tịch thành phố lại quay về đây…Thái gọi lớn
-Cấp cứu…gấp…
Đột nhiên k thấy tim Hạnh đập…Thái liền nhẩy lên cô dùng tay ấn vào ngực…
“ Nào …em làm sao vậy …anh đây rồi đừng làm anh sợ…Hạnh…anh đây mà anh sâu của em đây mà”
Vừa dùng tay ấn lồng ngực,nước mắt của Thái khẽ rơi xuống ,mọi người chứng kiến bác sỹ Thái đang cấp cứu rất căng thẳng…
“ Anh ở đây với em rồi Hạnh…mở mắt ra nhìn anh đi …chúng ta mới gặp lại anh k cho phép em rời anh lần nữa”
Nhịp tim vẫn tít ngang …Thục Anh biết chuyện liền chạy tới chứng kiến …cô ta thấy Thái đang rơi nước mắt…người đàn ông ấy đang khóc…người đàn ông có tiền ,có quyền chỉ không thể có trái tim người anh ta yêu…
Tại sài gòn…
Hùng đưa vợ vào cấp cứu như thật,anh ta nghĩ cô ấy đã chết nhưng bác sỹ nói
-Cô ấy bị chết não ,tôi rất tiếc
Mẹ Yến khóc lớn ngất lịm
-Con tôi,k ai đó trả con cho tôi đi ,con tôi đang khoẻ mạnh sao lại chết não được…
Hùng giả vờ anh ta ôm mặt khóc nức nở đi vào phòng của Yến,anh ta ghé tai Yến nói “ Sao mày k chết luôn đi,mày sống kiểu này lại vướng chân tao rồi”…
Lời nói của hắn vừa dứt bàn tay Yến khẽ rung chuyển…
Hắn trở về nhà tìm tài sản của Yến nhưng k tìm được gì,hắn như phát điên
“ Chết tiệt,con khốn này rõ ràng nó có 20 tỉ trong tài khoản mà giờ k có đồng nào là sao,nó rốt cuộc đã để tiền đi đâu,con khốn”…
Bố mẹ Yến suy sụp đau khổ vì con gái họ nói vs nhau
-Bà này,con mình thế này rồi thì thằng Hùng nó bỏ thôi ,đưa con về nhà mình thôi
-Sự việc quá nhanh tôi mới hôm qua còn nói chuyện với con mà giờ con đã thế này…con ơi …
Yến thì giờ nằm thực vật còn Hạnh lại đang ngừng tim…cơn giông đêm nay thật sự quá lớn…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!