Đừng Khóc Nhé Em - Phần 42
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
237


Đừng Khóc Nhé Em


Phần 42


Thái k thể nào thay đổi được số phận của Hạnh,khi anh ta trở về tất cả đã quá muộn,anh ta tự trách mình…
Sư thầy nói với Hạnh bên ngoài sân
-Con nên sống an nhiên,lạc quan hơn vì con đang là một mẹ bầu,cần thư thái hơn để em bé cũng được hướng tích cực,ta đã dậy con ra sao con lại quên rồi…
-Con là đứa đáng ghê tởm sư thầy ạ,con k nghĩ cuộc đời con lại bi đát đến mức này…
-Đến mức nào con là người rõ nhất,ai cũng có biến cố cuộc đời vậy mới gọi là cuộc sống,con đừng chỉ vì quá khứ mà làm ảnh hưởng đến tương lai,con đã sai lầm một lần trong hôn nhân rồi đừng để sai lầm nối tiếp sai lầm,hạnh phúc có hay không do con lựa chọn ,do con nắm giữ.
-Con thật sự cảm thấy k xứng đáng với anh ấy thầy ạ…
-Có xứng đáng không thì hành động của cậu ta chính là câu trả lời…
Nói xong sư thầy nhìn về phía Thái khi anh ta đang lưỡng lự bước tới gần Hạnh…
Tổ chức Hồng Hoa Hội tại Pháp xảy ra chuyện
Có kẻ làm phản ,hắn bước vào nhà thờ nhìn cha nuôi của Thái cũng là người đứng đầu tổ chức…hắn cùng đồng bọn sát hại bất ngờ cận vệ của ông ta …máu chảy dọc từ cửa cho tới vào lễ đường…
-Ông còn gì để nói nữa k lão già,ông coi thường tôi trong khi tôi là con ruột của ông…
-Ta chưa từng chấp nhận ngươi làm con ruột,chưa từng thừa nhận
Hắn cầm súng dí vào đầu ông ta…
-Tại sao,tại sao ông luôn hắt hủi tôi…tại sao
-Nếu mang thực sự trong mình dòng máu của ta ngươi sẽ k ngu ngốc mà ra tay với ta …
Nói xong bên trên lầu các tay súng người của ông ta đứng đầy bên trên…
-Đúng là con cáo già ,ông thực sự là một con quỷ,ông cố tình giăng bẫy tôi
-Và nếu thực sự đây là cái bẫy thì ngươi đã sập bẫy đồng nghĩa vs sự ngu xuẩn của ngươi…
Kẻ phản bội cười cợt rồi rút lại súng dí vào đầu hắn vs vẻ muốn tự sát
-Tôi làm gì cũng bị ông coi thường,ông khinh tôi,khinh mẹ tôi…ông nói bà chỉ là gái làng chơi để ông qua đường…ông là kẻ khốn nạn…
Nói xong hắn tự cầm súng bóp cò tự kết liễu ngay trước mặt ông ta,ông ta lạnh lùng bước tới vuốt mắt cho hắn rồi khẽ nói
“ Nếu có kiếp sau ta hứa sẽ làm cha của con,ngủ ngon”
Trợ lý của ông ta đưa cho ông ta chiếc khăn tay để lau máu trên tay…
-Đúng như dự đoán hắn sẽ tạo phản,tại sao ngài k xử lý sớm để hắn suýt làm hại tính mạng của ngài vậy…
-chôn cất nó thật cẩn thận và trang trọng,dù sao nó cũng là con trai của ta,nó biết ta là cha nó còn ta luôn phải thể hiện rằng nó k phải là con của ta…nó ngu ngốc k chịu hiểu cho nỗi lòng của ta…
Ông ta đứng dậy đi lầm lũi về phía bóng tối…
Tại Việt Nam
Trên chiếc xe sang lướt vội trên đường ,mưa rơi rả rích …cả Thái và Hạnh trên xe đều k ai nói vs ai câu nào…
Thấy Hạnh nhắm mắt ngủ ngon lành ở ghế tay ôm chiếc bụng bầu,Thái nhìn chiếc bụng rồi khẽ cười nhẹ…anh ta tạt xe vào lề đường rồi chạm tay vào bụng Hạnh,thấy em bé đạp Thái bật cười nụ cười hạnh phúc…
Hạnh đang ngủ thì điện thoại của cô reo lên…cô nghe máy
-Alo
-Anh đây,hôm nay anh đón con về ở bên này luôn ,anh hỏi em có nuôi được con không để anh đưa nó về nuôi,em đi suốt như vậy con cái bỏ bê làm sao được
-Tôi vẫn về vs con bình thường đừng có mà nói như vậy…
-Tôi hỏi cô rất nhiều lần là có chăm được con nếu không thì để tôi…
-Con đang sống vs ông bà rất tốt ,tốt hơn khi ở vs cả tôi và anh,thế nên anh bớt dậy tôi phải làm gì đi,tập trung cho gia đình của anh đi…
-Vợ tôi và tôi đã chia tay hiện tôi tự do,nếu em muốn quay lại tôi chấp nhận…
-Đừng có mơ …tránh xa tôi và con tôi ra …nếu còn có liêm sỉ…
Hạnh cúp máy thấy Thái đang ngồi nhìn chằm chằm…
-Hắn về đón con à em…
-Vâng ,anh ta đang ở đó …
-Rồi sao nữa
-chỉ nói vậy thôi ạ…
Thái quay đi k hỏi thêm câu gì rồi chở Hạnh tới một cánh đồng trồng toàn hoa cải…
Cả hai xuống xe đi dạo một vòng,Thái nắm lấy tay Hạnh rồi nói khẽ
-Mình làm hoà đi,anh k phải vì chuyện đó mà xa lánh lạnh nhạt vs em,anh có nỗi khổ tâm riêng của mình…giờ anh đã nghĩ thông rồi …
-Con sắp được sinh ra rồi,chúng ta k thể kết hôn được thật sao?
-Anh k thể kết hôn lúc này,nhưng anh hứa anh sẽ luôn ở bên em cho tới hơi thở cuối cùng…
Thái dang tay ôm Hạnh vào lòng,Hạnh bật khóc trong lòng Thái như giải toả những ấm ức bao lâu nay…
-Em đói lắm rồi chúng ta về nhà thôi anh
-Em có muốn đón con lên ở cùng k?
-Con bé sẽ k ở đâu,em chờ con lớn thêm chút nữa sẽ hỏi con cho tiện,lần trước em có ngỏ ý nhưng con bé nói ở quê có bạn bè quen rồi lên đây con bé khó hoà nhập…
-Anh rất thoải mái trong việc này nên nếu em muốn có thể đón con lên bất cứ lúc nào nhé…
-Dạ vâng…
-Giờ về thôi nào,à anh bảo nếu con gái ở nhà gọi là Vịt con trai gọi là Cò
-Anh muốn đặt sao cũng được mà…
Cả hai nắm tay nhau đi về hướng hoàng hôn
Tại quê nhà Hùng đang nhồi vào đầu con gái
-Con có muốn mẹ vs bố quay về với nhau k?
-Dạ có ạ
-Vậy con phải làm theo lời bố ,chú Thái đó lắm tiền nên mẹ con sẽ k bỏ đâu nên giờ chỉ còn cách này…
Hùng nói gì đó vào tai con gái như bàn mưu tính kế…
Còn tại nhà Thái cô bạn thân tên Linh tới nhà gặp Hạnh…vừa thấy Thái bước vào vẻ lịch lãm lại ở căn nhà to lớn cô ta đã như sét đánh và trong đầu nẩy suy nghĩ muốn cướp chồng của bạn…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN