Đừng Làm Thế - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1610


Đừng Làm Thế


Phần 16


Minh rít điếu thuốc lá một hơi thật sâu…những tên còn lại đi tới bọn chúng đều đầu trọc…chúng nói luôn mục đích

-chúng tôi cần cô Phương nên làm ơn hợp tác…

Minh bật cười nhẹ …

-Chúng mày là ai…

Minh vừa nói dứt câu thì tên kia tay cầm con kiếm nhật đâm thẳng vào bụng Minh…Minh tóm lấy kiếm rồi rút dần ra khỏi bụng mình…

-chúng tôi rất lấy làm tiếc…

Bọn chúng ùa ra phía xe của Minh…Minh giật lấy thanh kiếm nhật đứng trước mũi xe…

-tránh xa chiếc xe của tao ra …

Vài tên lao vào Minh chém điên cuồng ,bọn chúng quá đông,Minh chém được một tên thì lại có tên chém vào Minh…bọn chúng dồn ra chiếc xe…Minh cố chạy đuổi theo chém những tên chạm vào cánh cửa xe…

Tôi nghe thấy tiếng bộp mạnh vào xe rồi như có ai đó rất đông đang ở xung quanh…tôi cảm nhận được những bước chân…những tiếng hét xung quanh…tôi run bần bật lo lắng khi Minh đang ở bên ngoài…tiếng gõ cửa xe ” cô Phương xin ra ngoài anh Minh đang bị thương nặng”

-anh Minh bị sao,khoan đã anh là ai…

-chúng tôi theo lệnh thiên chủ đến đón cô về với người…

Tên đó vừa nói dứt câu thì Minh người đầy máu đâm phập vào bụng tên vừa nói rồi quát vào trong xe ” không được mở cửa xe”…

Cuộc hỗn chiến giữa ngã tư đường khiến người dân bỏ chạy…Minh ngã gục trên đường tay chống thanh kiếm nhật xuống đất,anh ta cúi đầu máu chảy ròng…tên đầu trọc cầm đầu thở dài

-Thật sự can đảm ,1 chọi 20 ,lòng dũng cảm của mày thật sự khiến chúng tao đáng nể đấy,không có nhiều thời gian vui đùa với mày nữa…

Minh mất máu nhiều nên đôi mắt mờ đi,anh ta cố chống đứng dậy khi thấy bọn chúng tiến gần ra xe…tên đầu trọc cầm đầu gõ cửa kính khiến Phương giật mình

“chào Phương ,tôi đến đón cô,mong hãy hợp tác nếu muốn người đàn ông tên Vương Ngọc Minh được sống xót,anh ta người nhuốm máu rồi đấy”

Phương mở vội cửa đi ra…Minh quát lên ” không…”

-anh sao rồi anh ở đâu vậy Vương Ngọc Minh…

Tên đầu trọc dí vào tai Phương điện thoại,Phong nói qua điện thoại ” Cô gái của tôi,về bên anh đi nào,hắn đâu có yêu gì em chỉ có tôi mãi mãi yêu em mà thôi”

-tránh xa tôi ra

-em có thể tới sờ và cảm nhận chồng em hiện như một con cá nằm trên thớt đang vùng vẫy vì mất quá nhiều máu…thương lắm anh còn xót xa k lẽ em k xót xa hay sao…

-tôi k tin

Tên đầu trọc đưa Phương ra chỗ Minh đang nằm gục trong vũng máu…Phương với tay ôm lấy Minh …”Là anh đúng không,anh nghe em nói không vậy”

Minh tay yếu ớt cố bám vào tay Phương…” tôi nói em k dc mở cửa xe mà ”

Phương bật khóc khi thấy đầy mùi máu tanh…nước mắt Phương rơi lên gương mặt của Minh ” tôi xin lỗi tại tôi tất cả là tại tôi,xin lỗi anh nhiều”

Tên đầu trọc kéo tay Phương ” đi thôi k còn thời gian đi nào”

-không tôi k đi đâu cả,tránh xa tôi ra

Họ kéo tay Phương đi ,Phương khóc lớn dẫy dụa còn Minh nằm nhìn mơ màng chỉ với được tay …”Đừng…đừng làm thế,cô ấy sợ đấy”

Bọn chúng rời đi…Tên mặt sẹo thấy phía trước đám đông đứng bao vây,anh ta cùng đàn em xuống xe rồi chứng kiến sếp của Mình nằm trên vũng máu,tên mặt sẹo quỳ sụp xuống ” sếp”…

Tiếng chân y tá và bác sỹ chạy trong hành lang,tiếng Kính Nam và Kính Bắc gọi tên của Minh …trên tay anh ta máu làm trơn tuột chiếc nhẫn cưới hòa cùng máu rơi …bộp…bộp trên sàn như báo hiệu một điềm xấu…

Liên ôm chiếc bụng bầu đứng khóc ở sân vườn vì k dc ra ngoài khi nghe tin Minh đang bị thương nặng ở viện…tin Minh bị chặn đường chém giết và bắt cóc cô vợ mới cưới lan truyền khắp hòn đảo…cô ba đem trà vào cho mẹ của Minh,bà vẫn đang ngồi tết tóc cho con búp bê

-cậu Minh lần này lành ít dữ nhiều thưa phu nhân

Mẹ của Minh chợt dừng lại không tết tóc nữa…tay bà run lên…bà cúi đầu ôm chặt con búp bê…

Phương ngất đi vì khóc nhiều,cô đang nằm trên lòng của Phong trong phòng anh ta…anh ta vuốt ve má của Phương ” chúng ta sẽ mãi bên nhau anh sẽ yêu cả con của em ”

Phong hôn lên má của Phương…

Cậu của Minh tới hòn đảo nhìn thấy cháu trai của mình nằm hôn mê…ông ta đấm tay vào tường ” rốt cuộc là bọn nào mà dám…nhất định cậu sẽ tìm ra chúng nó trả thù cho cháu,nợ máu nhất định phải trả bằng máu”…

Ông nội của Minh thì ráo riết sai người truy tìm tung tích cô cháu dâu… ” bọn nó sẽ k làm gì con bé đâu đúng không”

Kính Bắc xoa lưng cha mình ” con tin mọi chuyện sẽ ổn,chỉ cần Minh khỏe mạnh trở lại con tin nó sẽ tìm được vợ của nó về.con tin điều đó ”

-tại sao nó lại cứ làm cái mảng xã hội nguy hiểm như vậy,bố đã sợ ngày này k ngờ nó đến quá nhanh…

Thả tôi ra,có ai không…cứu tôi với …

Phong mở cánh cửa ra nhìn Phương nụ cười đầy âu yếm “ Em vẫn bỏ ăn sẽ k tốt cho đứa trẻ,em gào nhiều khàn tiếng đau họng đấy,anh xót xa lắm”

-Tránh xa tao ra thằng bệnh hoạn

Phương khua khoắng xung quanh …Phong đi vào ôm chầm lấy Phương mặc cho Phương gào hét …” Hay là đêm nay chúng ta làm chuyện người lớn cho em đỡ buồn nhé”

-Không thả tôi ra Vương Ngọc Minh anh ở đâu cứu tôi đi…

-Ngọc Minh của em chết rồi…

-Không đúng…k thể chết được…

Trong phòng hồi sức Minh cử động ngón tay…tên mặt sẹo tóm lấy tay Minh

-Sếp…tôi ở đây

Minh mồm nói gì đó tên mặt sẹo bỏ ống thở khỏi miệng của Minh “ Giết…giết hết chúng nó ,tao phải giết hết chúng nó”

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN