đừng vô tâm nữa
100 ngày
Yêu mù quáng là thế nào?
Là khi người ta càng xa lánh vô tâm thì mình lại lụy người ta thêm một chút
Em đã rất đau khổ khi không có anh, mỗi lần thấy anh quan tâm người ta tim em lại bị đau thêm vạn lần, mệt mỏi hòa lẫn khổ đau ….. khi đạt tới giới hạn tột cùng con người ta sẽ chẳng thiết tha bất cứ điều gì, có cũng được không có cũng chẳng sau
——-
Hôm nay là tròn 100 ngày chúng ta xa nhau , à không là 100 ngày em sống trong địa ngục, đau đớn thêm chút cô độc và lạnh lẽo
Cũng thật buồn cười, hôm nay anh lại tự dưng xuất hiện trước mặt em rồi lại ngẩn ngơ nhìn em …..
anh cũng thật khéo biết chơi đùa nhỉ?
Anh đứng đối diện với em, anh thay đổi thật đấy, đẹp hơn rất nhiều, tim em vẫn đập rộn ràng, chỉ là sâu trong đáy lòng , cảm giác của em với anh toàn mang màu đen u tối, chẳng phải ánh nắng ấm áp của trước đây nữa rồi
– Có chuyện?_ em cười nhạt nhìn anh một cách hững hờ
– Anh nhớ em
ba chữ anh thốt ra thôi cũng đủ để em hận anh một đời, anh nói nhớ em à?
Vậy trước kia thì sao ?, tận sâu trong tim em, anh vẫn là duy nhất , chỉ là em biết anh thương em chỉ toàn giả dối, ít nhất thời gian đã đủ dài để em bình tình hơn nhỉ?
– Nực cười
– haha……
Anh lắc đầu cười một cách bi thương, giây sau đó, anh ôm lấy em……. giọng nói run run như muốn khóc khiến em mủi lòng
Em đã rất cố gắng để kìm nén nỗi nhớ , vậy nên xin anh đừng làm vậy có được không?
– 1 phút thôi
Anh mệt mỏi dựa gục đầu vào vai em, cơ thể em không nhúc nhích, toàn thân như cứng đờ, anh đang làm gì vậy, đừng gieo hy vọng cho em nữa, xin anh ……….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!