đừng vô tâm nữa - em vẫn vậy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


đừng vô tâm nữa


em vẫn vậy


<3
người bỏ đi không một chút đau đớn, người ở lại ôm cả cơn bão trong lòng…

Em đã từng cho rằng anh sẽ chẳng bao giờ bỏ em, vì vậy em chưa từng có suy nghĩ nếu anh rời đi, em sẽ ra sao?, em chỉ biết dựa dẫm vào thứ tình cảm anh trao cho em….. em tưởng là thật!!

Cho tới giây phút anh im lặng, anh có lẽ đã rất muốn rời đi nhưng lại thương hại em?, thế nên anh mới chọn cách âm thầm thương người ta? anh có biết khi em phát hiện ra em đã như nào không?

Giống như cơ thể bị tê liệt, cả bầu trời dù có trong xanh thì trong mắt em cũng chỉ là một màu đen u tối, vì em mất anh thế nên cả thế giới xung quanh em chỉ là màu xám tro cô tịch

em thật sự quá lụy người rồi!!, đã lâu như vậy mà …. mà trái tim em vẫn đập rộn ràng, lí trí chẳng còn điều khiển được tình cảm , mọi thứ em đã cố gắng làm một mình, không yếu đuối không dựa dẫm bất cứ ai …. em cứ ngỡ là mình hết thương anh, đâu có ngờ khi anh đứng trước mặt em, em lại yếu đuối và nhu nhược như vậy

————

em gặp anh vào buổi chiều u ám, em vô tình nhìn thấy anh đang mua thuốc cho cô bạn ngồi trên xe, có lẽ là bạn gái

bạn ấy rất đẹp, ăn mặc rất phong cách, em vẫn cứ đứng đó nhìn anh, thẫn thờ chứng kiến cảnh ah ôm cô ấy vào lòng vỗ về an ủi, ngay khoảnh khắc ấy … em ôm mặt khóc, em đã rất nhớ anh, nhớ từng cử chỉ anh dịu dàng với em, chỉ là mọi thứ ấy … bây giờ là của người ta

từng tế bào trong em như bị nổ tung, tê dại đến điên người, em đã không muốn khóc vậy mà cơ thể vẫn run lên, vẫn cố gắng đưa tay gạt nước mắt, giữa vạn người vạn vật, chỉ có mình em cô độc tự thân an ủi, như cả thế giới quay lưng với em, em đã rất sợ hãi

tầm mắt anh rơi vào phía em, vẻ mặt anh thoáng ngạc nhiên, em không hề nhận ra anh thấy em…. cho tới khi em ngước mặt lên ….. khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau… em đã rất lúng túng, mọi hình tượng mạnh mẽ em gây dựng lên đều sụp đổ

Anh nhanh chóng thu tầm mắt về người con gái anh thương trước mặt, vậy cũng rất tốt, em sẽ không bị khó xử nữa

anh đèo cô ấy về , trên con đường chúng ta từng hò hét vui đùa cùng nhau, trên chiếc xe em từng ngồi, sau bờ vai to rộng em từng được che chở, mọi thứ ….. đều là của cô ấy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN