Dương Thanh Ký
Chương 173: Trở về cửu khúc 3
Một luồng uy áp khổng lồ phủ xuống, kẻ yếu nhược còn trực tiếp bị dọa ngã ngồi xuống đất, Một bóng đen như u linh từ trong không khí hiện ra đứng bên cạnh tử nguyệt,
Bóng đen này lạnh lùng nói:
Muốn đặt chân ở chốn này chỗ thực lực mèo cào hiện tại vẫn còn không đáng một đồng đã vội tự phụ, so với rất nhiều thế lực trong vùng này, ngươi còn không đang xách giày cho người ta
Bóng đen vừa đả kích tự tin của hắn không ai khác chính là vị thái tử ma giới Triệu Phong
Nói xong lời này, ánh mắt Nam thúc lại quay về phía Lưu Hán và Giai Kỳ đánh giá
– Hóa Anh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng tu vi đại giảm, ồ trong người có Ngũ Hành thuộc tính đạt đến Ngưng Nguyên kỳ,, hai người các ngươi rất khá,
Lúc này, Lưu Hán chính là há hốc mồm, không phải là hắn đối với lời nói của Nam thúc vô cùng khiếp sợ, mà bởi vì dù sao trước kia lão cũng là đỉnh phong của nhân giới, tuy cảnh giới bị tụt hậu đi nhiều nhưng lĩnh ngộ hàng ngàn năm của lão vẫn còn nguyên, lão đương nhiên nhìn ra vị mới tới này là cảnh giới gì, vậy mà trong Thất Huyền Môn lại có, nội tình môn phái không hề đơn giản.
– Còn mong tiền bối chỉ điểm
Lưu Hán cung kính chắp tay nói:
– Nguyên lực Hóa Anh của ngươi không bị tiêu trừ mà chẳng qua bị một thủ đoạn độc môn phong ấn vào ba trăm sáu mươi huyệt vị dẫn đến chỉ phát huy ra không đến một phần trăm chiến lực, hơn nữa có lẽ một thời gian dài bị hãm trong trận pháp có tác dụng hút chân nguyên dẫn đến như hiện tại.
Lưu Hán vô cùng khiếp sợ,chỉ hời hợt nhìn qua đã đoán đúng tình trạng của hắn, điều này nói rõ vị này chính là với thương thế của mình có biện pháp
– Tiền bối, mong ngươi cứu giúp
Triệu Phong gật đầu:
– Ngươi đã gia nhập bổn môn, tự nhiên ta sẽ giúp, thương thế của ngươi, có một loại đan dược có thể chữa được,
– Triệu huynh đan dược này tên là gì
Dương Thanh ngắt ngay lời lão, đây đúng là việc hắn cần quan tâm, một vị cường giả hóa anh nha, không phải tầm thường, tuy Triệu Phong mạnh thật, nhưng lão còn cố kỵ Hàn Nguyệt tộc nếu không phải bất đắc dĩ lão sẽ không ra tay. Cho nên nếu Lưu Hán hồi phục chiến lực mà nói, hắn đúng là như hổ mọc thêm cánh
Triệu Phong trợn mắt nhìn hắn:
– Đan dược cho cấp bậc hóa anh ngươi cho là như củ cải sao hả, nguyên liệu toàn là hạng thiên tài địa bảo, bất quá trong bảo khố của bổn môn cũng có vài loại, còn thiếu mấy loại nữa, cũng không đến nới khó tìm, chuyện này cứ từ từ mà làm
Lão lại quay sang nhìn Giai Kỳ
– Ngươi rất nhanh đạt tới Ngưng Nguyên nhưng là ở phương diện lĩnh ngộ còn chưa đủ, vũ lực cực cao nhưng nắm bắt lực lượng lại thấp, sau này chịu khó dành thời gian cảm ngộ đạo của mình
– Đa tạ tiền bối chỉ giáo.
Dương Giai Kỳ cung kính cúi đầu, là cương thi có linh trí, đúng là về mặt nhân sinh nàng thiếu khuyết nghiêm trọng, nhưng có những lời này của Triệu Phong đánh động, tin là nàng có thẻ phá vỡ bình cảnh, đưa lĩnh ngộ cùng vũ lực ngang hàng.
– Còn có ngươi, tốc độ tu luyện cực nhanh, thế nhưng tâm cảnh ngươi cũng bất ổn. Kết Đan hậu kỳ chắc có lẽ là do cơ duyên, không phải tự thân tích lũy, sau này tên tiểu tử ngươi hảo hảo ổn định tâm cảnh một phen, tất có phát triển
Triệu Phong trợn mắt nhìn DƯơng Thanh nhàn nhạt nói
– Biết rồi biết rồi,
Hắn có phần không kiên nhẫn trả lời
– Triệu huynh ta có chyện cần bàn với lão
Triệu Phong gật đầu:
– Ngươi phủi tay hơi lâu rồi cũng nên nhận lại môn phái đi
……….
Lão nói xong vô thanh vô tức biến mất, Dương Thanh khịt mũi khinh thường:
– Giả thần giả quỷ
Nói rồi hắn cũng theo lão tiến nhập Âm Dương Giới.
Chúng đệ tử sau lưng Tử Nguyệt lập tức giải tán. Tử Nguyệt cũng sai người an bài nơi ở cho Lưu Trưởng lão và Giai Kỳ, dù sao cũng là cấp bậc quan trọng trong tông, không thể qua loa được. nàng cũng truyền lệnh xuống dưới, kẻ nào dám tiết lộ ra trong tông có Triệu Phong kẻ đó sẽ bị xử lý thật nặng,
Rất nhiều kẻ mới gai nhập đều là lần đầu tiên thấy Triệu Phong và Dương Thanh
– Chưởng môn quả thực còn rất trẻ nha,
– Có lẽ tầm hai mươi tuổi, không biết thực lực chưởng môn thế nào.
– Hai mươi tuổi cái đầu ngươi, hai mươi tuổi đã Kết Đan sao, ta nghe nói chưởng môn đã hơn trăm tuổi.
– Còn vị cung phụng kia là ai, cảnh giới gì rồi
– Không biết ta cũng là lần đầu nhìn thấy
Trong tiếng nghị luận của chúng đệ tử, Dương Thanh cùng Triệu Phong đã yên vị trong Âm Dương Giới.
Sau khi nghe xong hắn thuật lại Triệu Phong nói:
– Lần này ngươi bị ham vào tuyệt địa, nhưng lại gặp được đại cơ duyên, có lẽ là ý trời, tuy nhiên lần sau không cần liều lĩnh, tiền tài cũng phải có mạng mới hưởng được,
Triệu Phong cũng kể cho hắn nghe về vài sự kiện gần đây. Trong đó có một sự kiện khiến Dương Thanh cũng kinh sợ không thôi.
Nguyên Lại lần trước khi nhận lệnh Triệu Phong đi tầm bảo, Tử Nguyệt phát hiện ra trong bảo tàng này chứa vô số bẫy rập pháp trận chết người, nàng cũng không tham lam mà ngay lập tực vẽ ra một kế hoạch điên rồ, đó chính là phong bế động khẩu, hãm đám người ba đại môn phái kia trong tuyệt địa, vì việc này Triệu Phong không thể ra mặt nên lão âm thầm ra tay, lão bố trí quanh khu vực đó, một loại trận pháp đặc biệt.
Sau đó loan tin vùng này có bảo tàng, kéo theo vô số tán tu và các thế lực khác tiến vào, khi thấy trận pháp của lão, chúng càng tin tưởng cho rằng, bên trong trận pháp là bảo tàng, truyền thừa của một vị thượng cổ tu sĩ nào đó, vậy là đám tán tu phá vỡ trận pháp tiến vào. Khi gặp đám người ba môn phái bên trong cố nhiên không tránh khỏi một trường ác đấu. lúc này bẫy rập trong động có mấy cái bị kích hoạt khiến cho đoi bên thương vong không nhẹ, đợi đến khi ba đại môn phái biết được thì đã gần như toàn quân bị giệt, lúc này chúng mới nhận ra, bên trong động có vô số cấm chế, kích hoạt theo đủ mọi phương thức khác nhau. Sau khi liên hợp bài trừ hết cấm chế cuối cùng thu được bên trong cũng chỉ là một vài vật miễn cưỡng xem như quý giá, chứng tỏ rất lâu trước đây đã có người vào trước âm thầm vượt qua hết cấm chế, lấy hết đồ tốt, vì chuyện này mà mấy vị trưởng lão cũng một số đệ tự tinh anh của ba môn phái hoặc mất mạng hoặc bị tàn phế, khiến cho ba môn phái tức giận không thôi.
– ha ha, Tử Nguyêt quả thật sát phạt quyết đoán
Dương Thanh nghe xong thì cười lớn, giây lát sau hắn lại hỏi
– Thương thế của huynh thế nào
Triệu Phong lắc đầu
– Lần chữa thương này của ta tương đối khó khăn, dược liệu còn thiếu nhiều, thậm chí là khó tìm, thế nhưng vẫn phải có.
Dương Thanh nhìn thoáng qua danh sách dược liệu rồi nói
– Ta sẽ cho người đi tìm, lão huynh cứ yên tâm đi,
Hắn cũng mang hai tấm Sơn Hải tàn đồ ra cho Triệu Phong xem xét, nhưng lão cũng không biết đây là cái gì, cuối cùng hắn đành cất đi đợi sau này có thời gian thì nghiên cứu.
Sau khi từ chỗ Triệu Phong đi ra. Dương Thanh lập tức tới Nghị Sự Đường, tòa điện này đã được mở rộng đến bất khả tư nghị. chung quanh có không ít ghế phân biết to nhỏ cao thấp
– Tham kiến chưởng môn.
đám người Thiên cơ cung kính hành lễ
– Miễn lễ.
– tạ chưởng môn,
Dương Thanh ngồi lên ghế chủ tọa, đám bên dưới theo vị trí ngồi xuống, bên cạnh hắn trừ ghế của Triệu Phong bỏ trống, hai chiếc ghế ở hai bên phân biệt ngồi xuống Tử Nguyệt và Giai Kỳ, một đỏ một trắng thật khiến cho người ta phải đổ máu mũi
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!