Dương Thanh Ký
Chương 174: Mở rộng thế lực
Mở rộng thế lực
Mọi người lục tục ngồi xuống:
Trước hết Dương Thanh nói lớn:
– Mọi người trước hết làm quen với nhau đi.
Thiên Cơ nói:
– Hồi bẩm chưởng môn, chúng ta đã nói chuyện qua rồi ạ, được một đại trợ lực như Lưu tiền bối và Giai Kỳ tiểu thư thực sự là trời giúp Thất Huyền Môn chúng ta
Dương Thanh gật đầu lại hỏi:
– Sự tình môn phái trong thời gian ta đi như thế nào
Thiên Cơ cung kính đáp
– Hồi bẩm Chưởng môn. năm nay thực lực môn phái phát triển mạnh đệ tử cũng tăng vọt, mà đệ tử có tư chất đầu nhập sau khi chúng ta diệt sát Hải Sa Hội cũng có không ít
Dương Thanh mỉm cười, rất khá, không ngoài dự tính của hắn, diệt sát Hải Sa Hội xong, có thể nói là danh tiếng của Thất Huyền Môn cũng trải rộng một chút, có người đầu nhập là lẽ đương nhiên, hơn nữa trong vùng này Thất Huyền Môn của hắn tiến hành bảo vệ nhân dân quanh đây, con cái của họ, nếu có khả năng tu luyện mà nói, không gia nhập nơi này chả lẽ lại chạy đi nơi khác hay sau. Muốn tạo ra thế lực, đám phàm nhân này chính là gốc rễ
Lại Thấy Thiên Cơ nói tiếp:
– Thời gian qua, Ám Đường đã có đệ tử thành công đầu nhập vào mấy thế lực xung quanh đã bắt đầu truyền về tin tức, thuộc hạ cho là, chỉ một thời gian nữa, tình báo của ta sẽ bắt đầu chính thức có hiều quả.
– Còn Võ Đường thì sao?
Dương Thanh hỏi Mã Đức Hoa:
– Hồi môn chủ, võ đường hiện nay đã có gần năm trăm đệ tử tư chất không tể, nếu môn chủ cần vận dụng, có thể ra lệnh bất cứ lúc nào.
Cứ như thế lần lượt từng vị đường chủ báo cáo qua với Dương Thanh, đại thể Ngoại sự đường đã gia tăng thêm phòng ngự và canh gác, nội sự đường, năm nay đã buôn bán hết sức phát đạt., tiền tài cũng đủ cung ứng cho các đường khác làm việc, còn đan đường của Lương Bang đoan cũng đã bắt đầu luyện được một số đan dược cấp thấp, Thất Huyền Môn trong tay hắn, cơ bản đã ra dáng một môn phái hạng ba.
Nói về thực lực trừ triệu phong ra, hắn đã có hai Ngưng Nguyên kỳ, ba người Kết Đan, hơn mười vị Trúc Cơ, nếu chỉ xét về đám người này cũng là có thể đi Ngang Cửu Khúc Huỳnh Hà được rồi.
Tử Nguyệt ngồi bên trái hắn lên tiếng:
– Thời gian qua người đi vắng. ta đã chiêu mộ thêm đệ tự, Hiện tại tổng cộng có sáu đường phân biệt là Ám đường, Võ đường, Chấp Pháp Đường, Nội Sự Đường, Đan đường, Ngoại sự đường. Ám đường phục trách việc thu thập tin tức tình báo, Vũ đường phụ trách huấn luyện đệ tử tinh anh, chấp pháp đường chủ quán hình pháp, Nội sự đường lo chi tiêu đan đường lo trị thương và luyện đan, trồng thuốc. Ngoại sự đường, phụ trách mọi sự việc bên ngoài của môn phái, trong Cửu Khúc này, từ khi Lương bang Đoan đai sự điều chế ra một số loại đan dược, danh tiêng của chúng ta cũng không kém
Thế nhưng hiện tại có kẻ cũng muốn đánh chủ ý với chúng ta:
Dương Thanh gật đầu với Tử Nguyệt rồi hỏi,
– Thiên Cơ đối phương là thế lực nào
Thiên Cơ đứng dậy nói
– Theo sự phát triển ngày càng lớn của bản môn, Lượng tiền tài cũng cần không ít, trước kia chúng ta vẫn thu hái dược liệu trong Hắc Lân và vùng phụ cận, để duy trì môn phái thế là đã đủ dùng, thế nhưng hiện tại đã bắt đầu ăn không tiêu, tiền không đủ, tất cả là do Thiên Hợp Môn muốn tranh đoạt địa bàn, mà thiên hợp môn này chính là người của Hắc Long Cốc. Chúng ta tuy có lý, nhưng đứng trước thực lực quá mạnh của họ, có lý hay không cũng không nói lên điều gì
Dương Thanh nhướng mày, xem ra có một số chuyện không dùng tiền là không được, mà muốn kiếm được tiền cũng phải đổ không ít máu huyết
, muốn phát triển thì cần có tiền, đó là con số thiên văn, không phải ít linh thạch có thể bù đắp, thế nhưng muốn giữu vững bát cơm cũng phải cần nắm đấm, thực lực, nếu như hắn mạnh mà nói, mười cái Thiên Hợp Môn cũng là không dám đến
– Chưởng môn, hay để Vuõ đường của thuộc hạ xuất mã, hiện tại nhân số đã tăng thêm, diệt Thiên Hợp Phái thì khó nhưng nếu muốn làm chúng loạn lên thì lại không khó khăn lắm
Mã Đức Hoa nói, ánh mắt nhìn về phía Dương Thanh
Lúc này ánh mắt đám người đều mang nhìn về phía Dương Thanh, hắn chỉ cần hô đánh đám người này không ngần ngại mà đi đầu, dẫn người đến đập phá một phen cho hả dạ, dù sao Thiên Hợp Phái chẳng qua tu vi chỉ đến Kết Đan Trung kỳ, chỉ cần một Giai Kỳ đi cũng đủ san Thiên Hợp môn thành bình địa, tuy nhiên chuyện Tử Nguyệt và Giai Kỳ là Ngưng Nguyên kỳ hắn vẫn ra lệnh các đệ tử không được truyền ra ngoài con át chủ bài này, Dương Thanh chưa muốn lộ ra vội, cây cao đón gió lớn, nếu như Thất Huyền Môn chỉ có Kết Đan mà nói, Thanh Dương Đạo Quán, Thái Dương Tông và Hắc Long Cốc còn để yên cho hắn phát triển, nếu như bọn chúng biết hắn có Ngưng Nguyên Kỳ thì lại khác, như vậy là đã phá vỡ thế chân vạc, Thất Huyền Môn đừng mong yên ổn
Dương Thanh suy nghĩ một lát rồi nói:
– Đánh giết không phải giải pháp, tạm thời truyền lệnh, đệ tử tránh xung đột với đám người kia,
Hắn quay sang Thiên Âm nói:
– Thiên Âm ngươi lập tức truyền tin tới toàn bộ Cửu Khúc Huỳnh Hà, phát ra tin tức ba ngày sau sẽ tổ chức một hội đấu giá, tài liệu linh dược cao giai, còn có vô số đan hạch và xác yêu thú cấp năm, thậm chí cấp sáu
– Chưởng môn, mấy thứ này muốn bán đấu giá sao?
Lương Bang Đoạn vội nhảy xổ tới, trên mặt vô cùng phẫn nộ, hiển nhiên bảo vật như đan hạch và xác yêu thú cấp sáu, có thể luyện ra bao nhiêu đan dược trân quý vậy mà lại mang đi bán
vẻ mặt của lão khiến Dương Thanh cũng hơi hoảng, hắn phải trấn an lão rằng đan hạch này có rất nhiều mới khiến lão bình tĩnh lại, đám tài liều này chủ yếu là hắn vơ vét trong Thất Sát Cốc, số lượng lại không ít,
Hắn cười nói:
– Ngươi thông báo kỹ càng cho ta, phát ra tin tức càng xa càng tốt, làm sao kéo thật nhiều người đến
– Vâng, chưởng môn
– Mã Đức Hoa, cho ngươihai ngày, mau san phẳng cánh rừng phía đông nơi này, tạm thời xây lên một phòng đấu giá, đấu giá hội giao luôn cho các ngươi, nhớ rằng bản nhân không quan tâm quá trình chỉ quan tâm kết quả.
– Không thành vấn đề, xin chưởng môn yên tâm
Mã Đức Hoa cung kính.
Hắn nhìn đám người rồi nói tiếp
– Hiện tại bổn môn người nhiều, đã đến lúc mở rộng địa bàn rồi, chỉ dựa vào một mảnh đất này, chính là không đủ sống, các ngươi có ý kiến gì
Lương Bang Đoan nói:
– Hiện giờ động thủ có vài phần không nắm chắc, chúng ta mà ra tay, sẽ dẫn tới sự đề phòng của không ít thế lực. Đến lúc đó sẽ lầm vào cảnh bốn bề thụ địch. Chúng ta tuy không sợ hãi bọn chúng, nhưng muốn trấn áp là không thể,, chả lẽ suốt ngày ru rú trong đại trận
– Việc này chúng ta cũng không sợ.
Dương Thanh nói:
– Trước Hết cứ diệt Thiên Hợp Môn đi đã, nếu Hắc Long Cốc vấn tội, thì Thanh Dương Đạo Quán cũng không thể ngồi nhìn. Nếu bọn chúng mặc kệ thế lực phụ thuộc bị diệt thì dẫn đến nhân tâm rét lạnh, ai còn muốn ra sức cho bọn chúng, chỉ cần hai thế lực lớn này đánh nhau ta sẽ có các khiến cho chúng không chết không ngừng
Đám người phía dưới rừng mình, rơi vào bẫy rập của chưởng môn, coi chừng đến xương cốt cũng không còn.
Hăn đứng dậy nói:
– Việc thu hoạch dược liệu trong Hắc Lâm, tạm thời bỏ qua,
Ngày mai sẵn sàng một trăm tên đệ tử tinh anh theo ta đi đến thiên hợp phái, phải cho chúng biết rằng, địa bàn của chúng ta không phải chúng muốn là dành được,
………………………..
Ngày hôm sau Dương Thanh vừa tỉnh dậy thì Tử Nguyệt đã đến:
– Người ngươi cần đang đợi bên ngoài
Dương Thanh gật đầu rồi cùng nàng đi ra ngoài.
Bên ngoài sân, dẫn đầu một trăm đệ tử là Thiên Cơ và Lương bang đoan,
– Tham Kiến chưởng môn
– Chuẩn bị xong chưa?
Dương Thanh hỏi.
– Bẩm chưởng môn, một trăm đệ tử thân thủ khá nhất sẵn sàng, chỉ chờ người phát lệnh
Thiên cơ nói với hắn
– Được., lên đường
– Vâng, chưởng môn.
– Ta cũng muốn đi xem một chút
Tử Nguyệt nói
– tử nguyệt, lần này không tiện mang theo nàng, nàng hãy ở lại trán thủ môn phái, Giai Kỳ k được lộ ra ngoài
Dương Thanh nói.
– Vậy được rồi, ngươi hãy cẩn thận
– Đương nhiên, cứ tin ta
– chúng đệ tử nghe lệnh, lên đường.
…………..
Đi chừng một canh giờ Sơn môn của Thiên Hợp Môn đã ngay trước mắt Dương Thanh quát to:
– Giết được bao nhiêu thì giết, không để chúng ngóc đầu dậy hãy cho chúng thấy, kết quả đắc tội với Thất Huyền Môn
đám đệ tử máu nóng sôi trào đồng thanh kêu lên:
– Sát
đây cúng không phải lần đầu tiền Thất Huyền Môn diệt sát môn phái, cho nên tất cả đều hăng hái xông lên, đạp đổ đại môn tiến vào trong
Lương bang đoan phi thân lướt đến, Khi tức Kết Đan phát ra chấn động khiến bụi đất mù mịt. xông vào thiên hợp phái
– Giết
Một lát sau đỉnh núi vang tiếng nổ đì đùng, tiếng chém giết liên miên không dứt, tiếng gào rú thê thảm vang lên. Chân tay cụt, máu huyết rơi đầy đất.
Dương Thanh đứng trên Vô Cực Đao, chân khí vận chuyển hắn đã chọn được địch thủ, một tên Kết Đan trung kỳ tay cầm trường tiên phía trước
– vị đạo huynh này, chúng ta luận bàn một chút
lão già thấy dương thanh đùa cợt thì biến sắc mặt nói:
– Ngươi là kẻ nào
Dương Thanh giả bộ tươi cười
– Tại hạ là kẻ thù của quý phái
Cút
Vị trưởng lão này đã nổi giận, sắc mặt âm trầm, linh lực toát ra vận chuyển dưới chân, lão vung trường tiên nhún mũi chân nhảy vọt lên, một luồng tiên ảnh hung mãnh phủ xuống
Dương Thanh hừ lạnh một tiếng:
– Xuống đi
Âm Giới Kiếm trên tay hắn đánh ra, hắc mang chớp động, bổ thẳng vào tiên ảnh.
kiếm và trường tiên chạm nhau giữa không trung, Tiếng xé gió rít gào vang lên, như tiếng xé lụa
Bùm bùm bùm!
pháp bảo trong tay vị trưởng lão của Thiên hợp phái kia gãy làm đôi, dư lực khiến lão bay về phía sau, từ sườn lão máu phun ra như suôi.
lão hoảng sợ kêu lên:
– Kết Đan hậu kỳ đỉnh phong
Dương Thanh, vẫn là bộ dạng cười cợt, giơ ngón tay cái lên lạnh lùng nói
– Đoán đúng, có thưởng
hắn nhún chân lao hướng vị trưởng lão này, trong cơn nguy hiểm, lão nghiến răng,
– Ta chết ngươi cũng không sống được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!