Duyên đến có phải là em - Chương 14: Cái vận đào hoa chết tiệt.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Duyên đến có phải là em


Chương 14: Cái vận đào hoa chết tiệt.


Nam Hạ Vũ muốn trổ tài nấu nướng, nên Diệp Huyền quyết định xung phong làm người đi mua thức ăn. Cô cầm theo danh sách thực phẩm phải mua mà lúc sáng anh đưa cho, đi dạo một vòng trong siêu thị.

Đang mãi lựa thì có một áp lực đặt lên vai cô. Diệp Huyền hơi giật mình xoay người lại thấy một cô gái trẻ ăn vận khá thời trang đang thu lại cánh tay đặt lên vai mình xuống. Diệp Huyền cũng không xa lạ gì với cô ta.

Bởi đó là mối tình đầu của Nam Hạ Vũ- Nguyễn Thanh Linh.

Có lẽ khi trước Nguyễn Thanh Linh không hề biết đến sự tồn tại của cô. Trước hết vì cô chưa từng xuất hiện ở khu nhà của Nam Hạ Vũ. Thứ hai sau khi chia tay cô ta cũng không đoái hoài đến người con trai mà cô ta cho là bình thường ấy. Nhưng bây giờ, cô ta không muốn biết cũng khó. Vì anh Hạ Vũ đã từ chối việc muốn quay lại với cô bởi vì một người tên Diệp Huyền.

Sau khi xác nhận Diệp Huyền đã chú ý tới mình, cô ta nhếch môi giới thiệu.

-” Tôi tên là Nguyễn Thanh Linh. Người yêu cũ của anh Hạ Vũ. À không, tôi chính là mối tình đầu của anh ấy!” Cô ta giới thiệu rất lưu loát lại rất khoái trá muốn xem phản ứng của Diệp Huyền. Chẳng ai nhìn thất người yêu cũ của người yêu mình mà cảm thấy bình thường.

Ấy nhưng, thái độ của Diệp Huyền lại làm Nguyễn Thanh Linh thất vọng. Cô gạt đầu chỉ đáp vỏn vẹn một câu.

-” Ừm tôi biết.”

Nhưng cô ta không cho phép mình thua trước mặt Diệp Huyền. Nguyễn Thanh Linh nhanh chóng thu lại ánh mắt hụt hẫng nở nụ cười thân những không thiện.

-” Xem như tình cờ. Xin hỏi không biết chị có rảnh không? Chúng ta có thể nói chuyện một lúc được chứ?”

-” Nếu như cô đã xin hỏi thì sao tôi chưa cho phép đã hỏi chứ? Căn bản cô cũng không cần đến sự cho phép của tôi.”

Thấy nụ cười Nguyễn Thanh Linh cứng ngắc, Diệp Huyền cười mỉm. Hả hê thật!

Hai người hẹn nhau ở quán cà phê gần với khu nhà của Nam Hạ Vũ. Diệp Huyền nhìn đồng hồ nhẩm tính, chỉ cho Nguyễn Thanh Linh đôi co với cô trong vòng 20 phút. Về tới nhà trong vòng 10 phút sẽ kịp với giờ tan tầm của Nam Hạ Vũ.

-” Chị hãy rời xa anh Hạ Vũ đi!” Khi cà phê vừa đem tới Nguyễn Thanh Linh liền đi vào chuyện chính.

Diệp Huyền vốn không ưa Nguyễn Thanh Linh. Mà thật sự không có ai yêu thích nổi người yêu cũ của người yêu mình cả. Nhưng cô lại cảm thấy tính cách đi thẳng vào vấn đề không lòng vòng của cô ta rất tiết kiệm thời gian. Cô rất thích!

-” Không thể!” Diệp Huyền ung du đưa ra lời khẳng định.

-” Tại sao? Không lẽ chị nhắm vào tiền của anh ấy? Chị thích tiền tôi sẽ cho chị.” Nguyễn Thanh Linh gấp gáp nói.

Diệp Huyền nghe xong thầm cảm thán. Người đẹp não tàn là có thật sao? Tưởng đây là phim Hàn Quốc? Không đúng, không phải cô ta tốt nghiệp trường trung học phổ thông chuyên thành phố B à.

Nguyễn Thanh Linh thông qua thư ký của Nam Hạ Vũ mới biết đến Diệp Huyền. Tưởng cô cũng giống mấy con ruồi ve vãn anh Vũ của cô ta chỉ vì tiền nên muốn như những lần trước đập tiền vào mặt người khác.

-” Cô rất nhiều tiền sao? Cô định trả bao nhiêu?”

Nguyễn Thanh Linh nghe vậy tưởng cá đã mắc câu.

-” Tôi cho cô 500 triệu. Cô lập tức rời khỏi thành phố B. Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh Vũ!”

-” Ít vậy.” Còn chưa bằng Diệp Huyền ở nước ngoài làm ba tháng mà.

-” Chị… Chị đừng có mà tham lam quá đáng!” Nguyễn Thanh Linh mặt mũi nhăn nhó. 500 triệu đã là con số cao nhất cô ta có thể đưa ra rồi. Cô ta năm nay mới 24 cũng chỉ vừa tốt nghiệp ra trường được hai năm. Tiền xài đều lấy từ bố mẹ, đào đâu ra nhiều tiền. Người phụ nữ này còn chê ít!

-” Cô không cảm thấy so với lấy 500 triệu từ cô với là việc ở bên cạnh Hạ Vũ thì ở bên anh ấy tôi được lợi hơn à? Con người mà, luôn là sinh vật ích kỉ.” Diệp Huyền phất tay nói chả cho cô ta thêm thời gian đứng dậy đi được một bước xoay người lại bồi thêm một câu khiến Nguyễn Thanh Linh tức chết.

-” Giao dịch này cô thất bại hoàn toàn.”

Trên đường về nhà , Diệp Huyền âm thầm mắng tên khốn nào đó chưa bao giờ hết đào hoa!

Hoàn chương 14.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN