Duyên Phận 2
Phần 10
Lòng tôi thao thức,tôi vui mừng và tôi hạnh phúc khi được đứng trong vòng tay của người mà tôi yêu …là cha của con tôi…( Thịnh cươi tươi bên trời tuyết)…5 tháng sau
Mẹ ck: Hôm nay dỗ bác ruột cu Thịnh nên chuẩn bị sang đó nha con
_Vâng
_Từ ngày hai đứa lấy nhau hnay mới ra mắt họ hàng nên đừng có căng thăng quá nhé con
_con hiểu mà mẹ đừng lo ( Thịnh về tới cửa)
Thịnh: Đi thôi mẹ …
Tôi: Anh về muộn vậy
_Có việc quan trọng chút ( Thịnh ấp úng) đi thôi em …
Tới nơi 1 căn nhà có vẻ cổ kính ,quan khách rất đông mọi người ào ra hỏi mẹ chồng tôi
_Chị Hoài lâu rồi k gặp con dâu bụng to quá rồi nhỉ
_Cháu sinh đôi nên vậy đấy
_Ôi nhà chị năm nay tha hồ oe oe nhé ,vợ Thịnh sinh năm bao nhiêu nhỉ
Tôi: Cháu sinh năm 1991 ạ
_kem thằng Thịnh 12 tuổi cơ à
Mẹ Ck: Quan trong gì tuổi tác đâu quan trọng chúng nó yêu thương nhau là được mà …
_Uk thằng Thịnh nhà mình đẹp trai mà lại tài giỏi nữa cháu bố mẹ làm gì
_Bố mẹ cháu hiện ở nhà bán đồ ăn sáng ạ
_Vậy à ( ho bĩu môi) vậy cũng k môn đăng hộ đối lắm nhỉ…
Mẹ ck: Các cô cứ trêu
_Em nói thật thằng Thịnh là cháu đích tôn mà chị chọn con dâu xuề xoà quá vậy hay là chửa trước
_Các cô đừng nói vậy cháu nó tưởng thật đi thôi con ra đây ( Ra bàn các cháu dâu họ nhìn tôi xì xào)
_Em tên Thu hả
_Vâng
_Sao quen dc chú Thịnh vậy tưởng chú ý lấy bé Huyền cơ yêu nhau lâu rồi mà ai ngờ…
_Vâng có lẽ do duyên số
_Vậy số em quá may rồi còn gì ( họ cười đểu) sang đây rồi thay đổi cách ăn mặc đi em nếu k sẽ bị chê nhà quê đấy ,nhìn ck mà lựa ăn mặc chứ em …( tôi cúi đầu gắp đồ ăn và im lìm không nói gì)….ra về tôi thấy Thịnh đang cười nói định gọi thì thấy Thịnh nghe máy rồi vội vàng
_Em và mẹ về trc đi anh đi cv nhé có lẽ phải đi khoảng 2 hôm mới về được
_Vâng vậy anh đi đi ( tôi buồn thiu)…
4 tháng tiếp theo tôi gàn tới ngày sinh sáng Thịnh đi sớm có hôm về ,hôm không…tôi cứ lủi thủi 1 mình…
Mẹ ck: Ăn đi con nó gọi vê bảo k về rồi ăn đi gần tới ngày sinh rồi lấy sức chứ
_Vâng dạo này cv ở cơ quan bận lắm hả mẹ ,con gọi anh ý còn k nghe máy…
_Có lẽ vậy con ạ đang xây khu villa cho thuê ven biển nên dự án đó có lẽ nó bận con ạ…
_Vâng con k nghĩ gì đâu cv mà biết làm tn…ăn xong con đi mua nốt mấy món đồ
_Thiếu gì sao để mẹ đưa đi
_Con đi hít thở luôn không khí hôm nay giáng sinh mà mẹ …
_Mẹ quên mất vậy ra ngoài vui vẻ nhé
_Vâng ( tôi lên phòng gọi điện cho Thịnh) anhbh ve hôm nay giáng sinh đấy
_Anh bận lắm em rủ mẹ đi nhé ,( tôi chưa trl Thịnh cúp máy)…tôi có quen với mấy cô bạn cùng làm dâu xứ người như tôi ở bên này qua 1 trang web…hẹn nhau ở trung tâm quảng trường…
Linh: Ê Thu hnay có hai đứa mình thôi bno đi vs ck con hết rồi
_Ck bà đi đâu
_Lão làm ở viện có cấp cứu k nghỉ dc ,còn lão nhà bà thì sao
_Cũng bận cv k về được …
_Đi ăn gì đi tao đói quá
_Tao ăn rồi
_Thì ăn thêm đi…( Linh quàng tay tôi đến 1 nhà hàng trên tầng thượng khung cảnh rất đẹp) này ở đây mà hẹn hò thì đẹp nhờ
_Uk quá đẹp luôn ý chứ ,tiếc là chúng ta qua giai đoạn đó mất rồi ( đèn tắt đi còn lại ánh nến lung linh mờ ảo)…ngồi xuống nhìn xuống tầng dưới tôi thấy Thịnh …tôi cười vẫy tay định gọi thì thấy anh ta ngồi xuống 1 bàn trên bàn có bó hoa rất lớn và người ngồi đối diện là Huyền…họ cười nói ( Nhạc piano do ngệ sỹ đánh du dương còn tâm hồn tôi như chết lặng)
Linh: Thu nhìn gì vậy ăn gì
_À gì cũng dc ( Tôi bỏ máy ra gọi anh ta tắt đi tôi nhắn tin ” Anh đang ở đâu vậy xong việc chưa”)…
Thịnh: Anh vẫn ở dự án hôm nay có lẽ không về được rồi
_Vậy à vậy anh làm vc đi ( tôi nắm chặt điện thoại nhìn anh ta cười nói ăn uống vui vẻ bên Huyền)…
Linh: Sao khoc vậy Thu
_K có gì con gì bay vào mắt ý
_Giật mình tưởng khóc…ăn đi món này ở đây ngon lắm đấy ( điện thoại Linh reo lên là ông xã) em đang đi ăn cùng bạn anh xong rồi à,thôi cv mà giáng sinh 1 mình thì sao chứ,vậy á nhưng em đang đi cùng bạn rồi
Tôi: Nếu ông ý về rồi thì về đi tao ăn xong cũng về luôn…
_vậy tao đi trước nhé về cẩn thận nhé hẹn chủ nhật tụ tập làm bữa trc khi mày lâm bồn
_Uk đi đi ( Linh quay đi tôi ngồi ăn nhìn họ bên dưới cười nói tôi cứ cố lờ đi)…tôi lau miệng rồi ì ạch ôm bụng bước đi …từng bước một ra thang máy để đi xuống…bên trong có nhân viên bấm thang máy xuống đến tầng dưới thang máy dừng lại mở ra …thấy Thịnh và Huyền đang quàng tay nhau đứng chờ thang máy …tôi cười nhẹ Thịnh giật mình
Nhân Viên: Cô có lái xe k để tôi lấy hay đi cùng ai k
Tôi: Không tôi đi 1 mình phiền chú gọi hộ cho cháu chiếc taxi( Huyền ấp úng k nói nên lời ,tôi lầm lỳ ấn thang máy đóng lại)…xuống bên dưới Thịnh phóng xe ra
Thịnh: Lên xe đi ( Huyền ngồi cạnh,tôi k thèm trl mà ra xe taxi đi lên)…vừa bc lên taxi tự dưng thấy tủi thân cứ khóc…điện thoại reo lên
Thịnh: Đang ở đâu rồi
_Tôi k cần anh quan tâm
_Đừng giận dỗi vs anh sẽ có tác dụng ngược đấy ( tôi cúp máy)…cứ ngồi lang thang ở quảng trường…tôi nghĩ về ngay từ đầu họ yêu nhau lâu như vậy sẽ khó tránh…điện thoại reo lên số lạ
Huyền: Thu đúng k em ở đâu vậy chúng ta nói chuyện đi ,chị sẽ găp em 1m hy vọng em cũng k nói vs anh Thịnh
_Toii cũng muốn nc vs chị…( ra quán cafe tôi lừ lừ)
Huyền: Em sắp sinh rồi nhỉ…lúc nãy chị ngại thật sự nhưng chị k muốn giấu em ,chị và anh Thịnh vẫn qua lại và…
_Và sao
_Và chị mong em tha lỗi cho chị…( toii cười đểu)
_Chị nói qua lại vs ck em nhẹ như lồng hồng vậy ,anh ta thì sao do anh ta tìm tới chị hay chị tìm tới
_Bọn chị xa cách mới thấy cần nhau em ạ
_Anh ta là kẻ lăng nhăng và khốn nạn nhất em từng biết …
_Hay trách chị thôi do chị…do chị em ạ ( tôi đứng dậy)
_Anh ta còn yêu chị đấy hãy quay lại vs nhau em buông,,,đến lúc này thì k ghen mà lòng tự trọng của em đã bị tổn thương,anh ta đi sớm để ở bên chị còn đa số k về từ 4 tháng trc em đã nghi ngờ rồi nhưng k nghĩ anh ta vẫn là kẻ đốn mạt thế ,chị yên tâm cuộc nc này coi như lời giải thích cho vc em thấy hai người bên nhau lúc nãy…
_Thu em đừng trách anh Thịnh do chị tất cả lỗi ở chị do chị vẫn k thể quên anh ý …
_Em đi đây chuyện này kết thúc ở đây dc rồi chị ạ..đối vs em lúc này anh ta coi như kẻ đã chết…( tôi quay đi bắt xe về nhà anh ta ngồi chờ bên dưới)…
Thịnh: Tại sao em k nghe máy
_Ông xã em nghĩ anh đang bận ở dự án chứ nhỉ
_Đừng ghen tuông mù quáng ( anh ta nắm tay tôi giật)
_Buông tay ra ( tôi quát lên mẹ ck chạy xuống) nếu yêu nhau sẽ khác ,chúng ta k có tình yêu…tôi nghĩ lừa dối nhau vậy là đủ rồi
_Em bình tĩnh lại đi
_Anh thật ghê tởm đến bh anh vẫn coi tôi như con ngốc và như 1 kẻ dư thừa trong cuộc đời anh …( tôi bc đi anh ta giữ tay)
_Bây giờ anh sẽ đưa em đi chơi giáng sinh ( tôi cười lớn)
_Anh k thèm giải thích nửa câu ,tôi k càn ba lời đó tôi cần 1 câu xl ít nhất là nthe ,tôi hỏi anh đã động vào cô ta sau lưng tôi chưa ,sao anh k trl ( Mẹ ck kb nói gì đứng lặng yên)
_Do em đang bầu nên anh …
_Nên anh ăn nằm với bạn gái cũ quên mất rằng anh đa lấy tôi à ( mẹ ck ôm mồm)
_Anh xin lỗi ( tôi rơi nc mắt đấm vào người anh ta)
_Tại sao tôi lại lấy kẻ như anh đồ đê tiện mất nết đồ hèn hạ
Mẹ ck: Thu con đang bầu đừng nóng…
Tôi: Chúng ta ly hôn đi
Thịnh :Không bao giờ anh nói cho em biết đàn ông sai lầm là vc bt anh chỉ giải quyết nhu cầu và anh chưa bh nghĩ sẽ bỏ em
_Vậy anh nghĩ bỏ tôi dần đi là vừa ,dc tôi và anh Ly thân đi,tôi sẽ ở đây ăn ngủ và sinh con nhưng còn trái tim…trái tim của tôi chính anh đã giết chết nó và tôi sẽ đóng nó lại mãi mãi và giờ buông tay tôi ra…tôi thấy kinh tởm khi anh nắm bàn tay tôi ( Thịnh đỏ mắt tát tôi bốp)
Mẹ ck : Thịnh..con điên à
Thịnh: Cô nên nhớ trừ khi tôi bỏ cô còn cô k có quyền quyết định ( Anh ta quát lên tôi ôm má quay đi bc qua mẹ ck)
Mẹ ck: để mẹ xem
_Mẹ đi nghỉ đi con đi nghỉ đây ( tôi cố bình tĩnh)
Thịnh: Anh…anh Thu anh k cố ý đánh em
Tôi: K sao tôi chỉ đau khi đối phương là người tôi còn yêu ,còn tôi thấy rất bình thường ( Thịnh thở mạnh ngạc nhiên trc câu nói) …tôi lặng lẽ đi vào đóng cửa và chúng tôi có lẽ sẽ Ly thân kể từ giây phút này…tôi khóc cố mím môi để k phát ra tiếng…người đàn ông đó sinh ra dường như để làm tổn thương tôi….1 người tệ bạc…
_
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!