Duyên Phận 2 - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1836


Duyên Phận 2


Phần 9


Mưa…từng giọt mưa cứ lặng lẽ ngoài hiên…anh như cơn mưa đến bất chợt rồi đi…xin cho mưa xua tan đi nỗi ưu phiền dc k mưa…tôi buồn tênh lặng nhìn mưa…
3 ngày trôi qua kể từ sau hôm đó anh ta k quay về tôi đang đi cùng mẹ chồng mua đồ để biếu bố tôi về Việt Nam…
Mẹ chồng: Sao dc về mà con k vui chút nào vậy
_Không có gì ạ
_Chưa gặp nó để nói nỗi lòng nên buồn đúng k?
_Không phải đâu ạ con nghĩ k gặp sẽ tốt hơn nthe này con thấy có lẽ sẽ tốt cho tất cả…
_Mẹ không hiểu thằng bé nghĩ gì mặc dù sinh ra nó nhưng tính cách của nó mẹ không thể đoán được…
_K sao đâu ạ…con cũng k muốn hay nói đúng hơn là không dám hiểu…( tôi cười nhạt bước đi)…tôi trở về căn nhà thấy xe anh ta đỗ bên ngoài…bước vào trong thấy có tiếng cười nói của phụ nữ…tôi bước vào bạn anh ta cùng những cô gái ăn mặc sexy đang uống rượu trò chuyện rôm rả…tôi lẳng lặng đi qua
Thịnh: Em yêu lại đây ( tôi quay lại anh ta quàng vai 1 cô gái kp gọi tôi) …tôi nắm tay quay đi vào phòng viết lại 1 tờ giấy…tôi đinh chào anh 1 cách đang hoàng nhưng có lẽ khó!Tạm biệt…( tôi sắp đồ ăn vào tủ rồi đi ra cửa)
Bạn: Ai đấy Thịnh ôxin mới à sao trông quen nhỉ ( họ k nhận ra tôi)…
Thịnh: Uống đi đừng hỏi nhiều …
_Lạ à nha có gái trẻ làm giúp vc cho thế có giúp tận tình không
_Có chứ nhiệt tình là khác ( 1 tên ra nhìn tôi)
_Trẻ quá nhỉ em gái em bao nhiêu tuổi ( tôi k trl)
Thịnh: Thôi đi
Bạn: Em có bạn trai chưa ( Thịnh nhắm mắt thở dài) ơ anh hỏi ktrl kiêu thế ( a ta kéo tay Thịnh đứng đậy đập choang chiếc cốc)
Thịnh: Chúng mày ra khỏi nhà tao nhanh
Bạn: Mày sao thế tự dưng điên khùng vậy ( Thịnh giật tay bạn anh ta)
Thịnh: Nhà này cái gì cũng có thể động còn người thì không ( Thịnh hất tay bạn)
Bạn: Làm gì nghiêm túc thế tao cứ động đấy ( trêu trêu Thịnh đấm bốp vào mồm bạn) mày dám đánh tao à
_Phải tao đánh đấy sao k ( lũ bạn can ngăn kéo nhau đi cả mấy cô gái nữa)…tôi đi ra dọn bàn) để đấy ( tôi vẫn dọn) tôi bảo cô để đấy …( a ta ra kéo tay tôi)…cô điếc à
_Đúng tôi thà coi như điếc còn hơn thà k quen k găp k nhớ nhung k gì hết,lỗi đâu chỉ riêng tôi hôm mất con nếu kp bạn anh làm tâm trạng cả hai dẫn đến cãi nhau thì anh đã bh tự hỏi bản thân anh chưa hay anh chỉ trách tôi thôi,tôi là mẹ đau đớn hơn tất cả đó là việc mất con …anh đã bh hiểu chưa hay lúc tôi suy sụp nhất anh lại rời bỏ tôi ,chúng ta tốt nhất k nên gặp lại…( tôi chạy đi lướt qua anh ta còn anh ta đứng như kẻ mất hồn)…về nhà mẹ chồng tôi thu dọn…
Mẹ ck: Ra sân bay luôn sao con có sớm quá k
_Dạ không con muốn về nhà…con đi đây ạ bác giữ sức khoẻ nhé
_Có chuyện gì vậy sao con khóc…
_K sao ạ con đi đây ạ ( Ra sân bay trở về nhà tôi cúi đầu ôm mặt)…cuộc tình từ năm 17 của con với anh ta phải chăng ông trời đã sắp đặt …vận mệnh có muốn bỏ qua nhau thì vẫn lại gặp nhau…gặp làm gì khi lại làm khổ đời nhau…thật sự mệt mỏi…muốn buông xuôi…đáp chuyến bay tôi đi thẳng ra nơi có hai cây hoa…tôi bật khóc lớn khi thấy chúng…con của tôi…mẹ về rồi con à…con ơi…( tôi tự dưng khóc như thể chưa bh dc khóc)…chợt có bàn tay đặt lên vai tôi quay lại
Bố: Về thôi con hoá ra toàn thế này sao con
_Bố ơi ( tôi bật khóc)
_Hãy để cho con của con yên nghỉ chúng sẽ k trách con đâu ,lưu luyến quá sẽ khó đầu thai hãy để con của con yên nghỉ (tôi ôm bố khóc …tiếng khóc xé lòng)…về thôi con…
2 hôm sau là anh trai tôi cưới nhìn anh trai tôi cười nói sau hậu quả để lại cho gia đình lúc ý tôi chỉ muốn lao vào đập cho phát…nhìn sang chị dâu đang mang thai lòng tôi lại trùng xuống
Hân: chị ơi sau này em sẽ kiếm tiền phụ giúp chị
_Sao tự dưng lại nói vậy
_Chị vất vả rồi (Hân cười vỗ vai tôi)…lúc này đây tôi nhìn em gái…em tôi đã khôn lớn…Kết thúc lễ cưới anh trai và chị dâu chở nhau đi trăng mật ngay trong đêm…
Bố: Cái lũ trẻ bây giờ nói k nghe mai đi thì chết ai
Mẹ: Ngày vui mà ông nói chết chóc cái gì???đặt vé rồi k đi thì sao
Tôi: Bố đi nghỉ đi ạ con sẽ dọn nốt
Mẹ: Phải đấy ông đi nghỉ đi đứng cả ngày r
Bố: Vậy mấy mẹ con làm nốt nhé …
Mẹ: Làn trc là sếp con cho vay à
_Dạ không mẹ ,con vay bạn
_Bạn con ai mà giàu vậy toàn đứa ăn còn k có
_Mẹ nghỉ đi con quét nốt là xong
_Uk bố con bị khớp hay đau chân lắm
_Mẹ lên ngâm chân cho bố đi ( tôi dọn dẹp mang rác ra cổng quay lại đóng bàn chân chạm cổng tôi nhìn đó là Thịnh)
Thịnh: Làm gì vội vàng vậy ( tôi ngạc nhiên)
_Anh…sao anh lại ở đây
_Thích thì ở thôi ( anh ta đi vào sân) sao thế k mời khách vào nhà à ( Mẹ đi ra tôi kéo tay anh ta nấp bên hiên) sao phải trốn ( tôi bịt mồm)
_Suỵt trật tự nào ( váy tôi mặc hở chút ngực khi ngồi anh ta nhìn) anh nhìn gì
_Đi vs tôi thì kín đáo ở đây lại khiêu gợi ghê
_Ngồi xuống nên nó vậy chứ (tôi kéo vội lại a ta cười nhạt)…đợi mẹ lên thì anh tôi mở cổng ( a ta kéo sát eo tôi lại)
_Cô quên thoả thuận à tôi đã nói chán đâu nhỉ
_Anh…anh về đi chuyện đó nói sau
_Tôi bay 17 tiếng về để cô đuổi sao ,dọn dường đi tôi cần tắm…
_Tắm liên quan gì đến dọn giường ( a ta bật cười)…lên phòng tôi vội đóng cửa sợ bố mẹ phát hiện…quay lại anh ta tụt hết quần áo ra tôi giật mình) sao tự dưng tụt hết vậy
_K lẽ đi tắm mắc quần áo ( anh ta bước vào nhà tắm tôi thở gấp mệt mỏi rồi ngủ gật trên bàn lúc nào k hay)
Thịnh: Thu lên giường ngủ chứ ( tôi dụi mắt)
_Anh có đói không để em xuống làm gì cho anh ăn nhé ( Thịnh ngồi xuống vuốt tóc tôi)
_k cần hnay chắc mệt rồi đi ngủ đi ( tôi gật rồi lên giương lăn kềnh ra ngủ Thịnh kê đầu tôi lên tay anh ta rồi ôm tôi ngủ)…đến sáng thấy ánh nắng chiếu vào tôi dậy vươn vai rồi giật mình khi thấy anh ta ngủ bên canh…gương mặt ngủ cũng thật lạnh nhạt…à hqua anh ta đến tìm mình…( tiếng gõ cửa)
Mẹ: Thu dậy đi con
_Vâng ( a ta mở mắt tóm tay tôi ôm xuống)
_Sớm mà ngủ thêm đi
_Anh cứ như đay là nhà anh k bằng ( kp nhưng chuộc cho mấy lần r)
_Sao cũng dc ( ôm chặt tôi)
_anh ngủ đi bh bố mẹ đi tôi gọi anh phải dậy nhé ( tôi nhẩy rầm xuống giường)…
Bố: Thu này lát bạn bố với cả con trai đến ,con xem ưng thằng cu đấy k nhé
Mẹ: Tự dưng mai mối vậy con m đang có bạn trai r mà
_Cô có thấy đám cưới có mặt không ,cậu sếp đó k hơp vs con bố nghĩ nvay
_Vâng con vui thôi k yêu đâu ạ ( vừa nói xong bạn bố cùng con trai đến 1 chàng trai lịch lãm như 1 thầy giáo vậy)…
Bạn: Xin lỗi nhé đến muộn quá ,hqua ngày vui lại về k kịp hnay tạ lỗi đây
_Không sao vào đi con trai mày đây à
_Uk đang là giảng viên đại học bách khoa đấy ( hai ông cố tình mai mối)
_Chào cô chú ,chào em ( a ta cười nhe) anh là Vỹ
_Vâng chào anh
Bố: Thu đi pha cho bố ấm chè nhé
Vỹ: Để anh phụ em ( anh ta đứng dậy cùng tôi pha trà) nghe bố anh nói Thu đang làm cho cty Nhật
_Vâng
_Vậy giỏi ghê làm vc vs ng Nhật cũng phải tỉ mỉ đúng k?
_Cũng có anh ạ phải cẩn thận hơn chút ( tôi cười ngẩng lên thấy Thịnh đứng bên trên hút thuốc nhìn tôi…tôi ấp úng)…Thịnh bước xuống
Bố: Hai đứa xong chưa ( thấy Thịnh bố giật mình) sao cậu lại…
Thịnh: Ngạc nhiên đến vậy cơ à chào bố vợ ( Bạn bố và Vỹ ngạc nhiên)
Bạn: Chẳng phải nói là hai đứa thôi rồi sao
Bố: Đúng vậy mà ,Thu nói cho bố hiểu đi ( Thịnh kéo tay tôi)
Thịnh: Nói gì đi ( gằn giọng)
Tôi: Chúng con…chúng con đã quay lại rồi ạ ( Bố buông thõng tay tiễn bạn ra về tôi đi giặt đồ còn bố nói chuyện với Thịnh gì đó trên phòng)…bước ra cửa tôi thấy Thịnh như kẻ mất hồn…thấy tôi anh ta rút vội bao thuốc trong túi ra hút…
Tôi: Anh đi đâu vậy ( k trl ra ngoài phóng xe đi)…
Bố: Cứ để nó đi đi nó cần phải suy nghĩ lại về mối quan hệ này,nếu nó thật sụ yêu con nó sẽ quay lại…
_Là sao vậy bố
_Bố có cách của mình …
Tôi ngồi chờ mãi k thấy anh ta quay lại,kb bố đã nói gì…tôi cứ đứng ngóng ở cổng còn mẹ lo lắng
Mẹ: Nếu nó k quay lại thì sao ông thật là
_Vậy thì k cần phải bàn nữa ( tối đó anh ta k quay lại)…
_Bố rốt cuộc bố nói gì
_Bố đưa sổ đỏ cho nó càm và trả tiền cho nó con vay nó chứ còn vay ai nữa,bố k muốn con gái mắc nợ và bố bảo nếu yêu con thì hãy quay lại đón con đàng hoàng còn không thì thôi…
_Vậy anh ta nói sao
_K nói gì cái thằng đấy cũng ít nói cơ
_Bố còn nói về vc con trồng hai cây hoa và tự trách bản thân suốt 3 năm qua còn nó 3 năm qua nó đã làm gì ngoài vc ruồng bỏ con
_Kìa bố sao bố nói vậy ( tiếng chuông cửa tôi quay lại cả nhà tôi ngạc nhiên)
Mẹ Ck: Tôi đến đón con dâu đàng hoàng đây làm gì anh nóng vậy Thịnh mau xin lỗi bố mẹ vợ đi ( anh ta bc vào)
Thịnh: Con xin lỗi vì tất cả
Bố: Chị tới làm gì vậy
_Anh nói đến đón đàng hoàng mà ,chúng chưa ly hôn vì hôm đó chỉ có Thu kí con tôi chưa kí 3 năm rồi cũng là quãng thời gian tôi nói vs con trai mình,có duyên ắt sẽ găp lại và còn yêu nhau hay không hãy tự hỏi ban thân,k ai trả lời thay cho chúng cả và nhân tiện mẹ muốn hỏi con 1 lần nữa Thịnh ở ngay tại đây con có muốn quay về bên con bé không và Thu con có muốn quay về bên con của mẹ không? ( Thịnh tiến tới nắm tay tôi)
Thịnh: Chúng ta quay lại nhé ( Tôi rơi nước mắt bối rối) anh k thể quên em được ( tôi ôm lấy Thịnh)
Tôi; con của chúng ta do em (Thịnh bật khóc )
Thịnh: Lỗi của chúng ta ( mẹ ck và mẹ đẻ khóc mừng cho chúng tôi)…chia tay gia đình để bay về làm lễ cưới
Bố: Bố mẹ sẽ sang sớm cố lên nhé
_Vâng cả nhà sang sớm nhé …( tôi và Thịnh nắm tay nhau dù cả trên máy bay)…vai tựa vai kề cạnh nhau…
Thịnh: Cám ơn vì đã về bên anh (tôi cười chúng tôi trao nhau nụ hôn trên máy bay giữa bầu trời)…về tới nơi Thịnh lại phải đi công việc mất 1 tuần…tôi dọn dẹp đồ …
Mẹ ck: Cưới ở đây đơn giản hơn ở nhà con ạ
_Dạ con biết rồi sao cũng dc ạ thật ra con k nghĩ chúng con sẽ có ngày này,cám ơn mẹ
_Hãy cám ơn ông trời vì để hai đứa lại gặp nhau đã là duyên phận thì mãi mãi là duyên phận con ạ …( Thịnh về đến cửa)
Thịnh: Mệt thật ( tôi đi xuống thây tôi Thịnh cười) thấy em hết mệt rồi…
_Anh này mai cưới rồi em hồi hộp lắm
_Đâu phải lần đầu có gì hồi hộp
_Bố mẹ nói k sang kịp có lẽ m cưới xong bố mẹ moi sang được
_Ai bảo em vậy
_Bố nói vậy mà
_Anh cho người đi đón rồi mà
_K lẽ bố trêu ( tôi thấy bố cười từ bên ngoài cùng tiếng mẹ ck đang cười nói)
Bố: Nhà bên này rộng thích thật đấy
Tôi: Bố…mẹ…anh và bé Hân đâu ạ
_Anh con k về kịp còn bé Hân phải thi để sau đi
Thịnh: Bố mẹ lên phòng nghỉ ngơi đi…
Tối hôm đó nhìn cả nhà ăn uống tôi thấy có lẽ đối vs mình tất cả như 1 giấc mơ…giấc mơ có thật…lên phòng tôi thấy Thịnh ngủ mệt mỏi…tôi nằm tựa lên ngực anh…
Thịnh: Ngủ sớm đi mai sẽ mệt đấy
_Vâng ( Thịnh hôn trán tôi)…
_Anh yêu em ( tôi cười tủm trong lòng Thịnh)…
Hôm sau khi mở mắt k thấy Thịnh đâu …
Mẹ ck: Nhân viên trang điểm đến rồi con
_Vâng ( bên ngoài người làm rồi họ hàng đã đến)…tôi dậy vội vàng…chết rồi mình ngủ quên mất…
Mẹ : Sao ẩu vậy cứ tương dậy trang điểm rồi cơ con thật là
_Mẹ gọi ng trang điểm vào đi con xong rồi đây ( tôi vội vàng thay đồ rồi trang điểm hồi hộp khi nghĩ tới họ hàng bạn bè anh ta đang ở dưới)
Mẹ: Thu hạnh phúc con nhé ( Bố bc vào trong bộ vest lịch lãm)
Bố: Nói thừa rồi con tôi nhất đinh hạnh phúc đừng khóc xấu gái ( Mẹ bật khóc)
Mẹ: Sao bh mới có cảm giác nó sắp xa chúng ta thật rồi
_Chúng ta mất trái tim con của mình rồi ( bố cười tôi đặt tay lên tay bố khăn voan thả xuống tôi bước xuống thảm cỏ ở sân quan khách đông đủ họ hàng vỗ tay nhưng họ đang soi kĩ tôi thì đúng hơn)…nhìn lên phía trước Thịnh trong bộ vest kẻ xanh lịch lãm…đang vỗ tay rồi cười tươi…
Bố: Tôi giao con tôi cho cậu 1 lần nữa chỉ lần này nữa thôi ( Thịnh cúi đầu)…mở khăn voan cô dâu Thịnh cười tươi
Thịnh: Chào mừng em về với đội nhà ( tôi bật cười Thịnh đeo cho tôi chiếc nhẫn …tôi đeo lại cho Thịnh tay nắm tay từ giờ chúng tôi mới thật sự là vợ chồng)…
Bên Dưới: hôn đi hôn đi ( Tôi xua tay Thịnh ôm eo tôi kéo lại gần rồi hồn tôi bạn bè anh ta hô hào huýt sáo loạn lên phía dưới)…
Thịnh: Chúng ta đã bỏ lỡ nhau quá nhiều rồi ( Thịnh tựa trán vào tôi)…lúc này đây khi tay nắm tay tôi đa nghĩ đến Duyên Phận…duyên phận thật sự có thật trên đời này…mỗi đôi yêu nhau hay kết hôn tất cả nếu k nhờ trời đất tạo nên hai chữ Duyên Phận thì sẽ k gặp và yêu nhau…yêu và dc yêu tôi đánh đổi trái tim 1 lần nữa để dc bên người tôi thật sự yêu thương…
3 tháng sau…tôi chuẩn bị đi phỏng vấn làm việc…vội vã ôm mồm oẹ…k lẽ mình có rồi sao…vội vã đến bệnh viện tôi khám thai…
Bác sỹ: Thai hơn 3 tháng rồi thai đôi ( tôi vui rơi nước mắt)…càm kết quả siêu âm tôi sờ lên rồi ôm lên tim…cám ơn các con đã đến bên mẹ…về đến nhà thấy Thịnh cũng đúng lúc về đến cổng
Thinh: Lạnh vậy em đi đâu thế sao mặc phong phanh vậy…( thấy tôi khóc Thịnh vội vã hỏi) sao thế sao em khóc…
_Em…em có thai rồi lại còn thai đôi nữa
_Thật sao anh nghe nhầm k
_K nhàm gì đâu em mang thai đôi rồi
_Yes….yes ( Thịnh sướng hô ầm lên) mẹ ơi vợ con có bầu rồi …mẹ ơi …( Thịnh nắm tay tôi vuốt nc mắt trên má) giá như tôi có thể mang thai hộ em tôi cũng sẽ làm ( tôi bật cười Thịnh quàng áo choàng ôm tôi vào lòng dưới trời tuyết) …cuộc sống hôn nhân gia đình giờ mới thật sự bắt đầu chăng…?
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN