Duyên Phận 2
Phần 13
Chân lý sống điều đó có không …nếu có ai có thể chỉ cho tôi cần sống thế nào và ra làm sao không?…tiếng sét vẫn nổ ra tôi ấp úng đẩy anh ta ra …
Tôi: Tôi k thể,tôi k còn tin vào đàn ông nữa ( Hiếu giữ tay)
_Chỉ là tạm thời tôi đâu nói sẽ yêu cô hay có ý gì cô hãy nghĩ cho lũ nhóc ,hãy để chúng sống và lớn lên dc đầy đủ hiểu ý tôi không,tôi rất giàu có ( tôi vẫn gạt tay)
_Tôi sẽ cố nuôi con tốt nhất có thể cám ơn anh đã giúp đỡ ,tôi sẽ đi ngay bây giờ ( tôi chạy lên phòng gọi cô giúp việc bế con đi lướt qua anh ta) tôi cám ơn vì đã giúp đỡ …( đi ra ngoài vẫy xe anh ta k đuổi theo tôi thở dài nhẹ nhõm)
Giúp Vc: Cô Thu giờ đi đâu ạ
_Đến tạm khách sạn nghỉ ngơi trc đã rồi tính sau ạ đi thôi cô ( đến nơi tôi ngồi nhìn ra bên ngoài cả đêm k ngủ đươc)…đến sáng thấy điện thoại mẹ chồng gọi
Mẹ ck: Con đi đâu sao lại mang cả lũ nhỏ đi vậy có gì bảo nhau chứ
_Con k muốn sống vs ck con nữa mẹ ạ ,chúng con k hợp nhau và con k muốn sống vs 1 ng ck lăng nhăng và bạo hành con ,sức chịu đựng của con đã đến giới hạn rồi …
_Vậy con phải nghĩ đến hai đứa con của con chứ phụ nữ phải nhẫn nhịn con ạ ,để mẹ khuyên bảo nó
_Con đã nghe mẹ nên chịu đựng rồi mẹ ạ con nghĩ chúng con càng tiếp tục sẽ càng mệt mỏi cho cả hai…con sẽ gọi cho mẹ sau khi toà gọi con xin phép ( tôi cúp máy) cô ơi đồ ăn cháu gọi người mang tới cháu đi làm đã chiều sẽ về sớm
_Uk cứ đi làm đi
_Mẹ đi nha Bin ,Bon của mẹ ( tôi hôn con rồi đến cơ quan)…cả buổi làm việc tôi chỉ nghĩ đến lời nói của anh ta hôm qua…tôi đứng dậy ra ngoài rót cafe cho tỉnh táo ,vừa bc ra tôi chạm mặt anh ta…anh ta bước qua như k quen…tôi thở dài..vốn k có quen nhau mà …đúng vậy chúng ta vốn k quen nhau…3 ngày trôi qua tôi vẫn mong 1 cuộc gọi từ Thịnh nhưng k hề có …hôm nay khi đang mua bỉm cho con thấy Thịnh đang đưa Huyền đi mua đồ Huyền đã có thai khá lớn ( tôi vội nấp sau hàng bỉm)
Huyền: Anh chưa dứt hẳn với nó sao
_Nó đưa đơn ra toa rồi ,khi trc k hiểu sao anh lại lấy nó nữa chắc lúc ý điên rồi
_Vì nó trẻ hơn em mà
_Chắc vậy ( Huyền giận quay đi anh ta dỗ) anh k còn yêu cô ta chút nào nữa
_Vậy còn hai đứa bé thì sao
_Cô ta mang đi cô ta phải nuôi anh k có trách nhiệm
_Anh làm thế có dc k
_Sao k dc giờ anh chỉ biét em và con thôi ( tôi đứng tay cầm túi bỉm nc mắt ứa rơi ướt đẫm áo) …anh biết gì k tôi thuê khách sạn gần nhà chỉ mong anh gọi để mẹ con tôi về nhưng tôi vẫn yếu đuối vẫn mong con có cha nhưng giờ anh đang ở bên ng pnu khác chăm lo còn hai con của tôi anh đối xử k bằng người dưng …Hôm sau tôi có nhận dc điện thoại của toà lên ,anh ta cũng lên cùng mẹ anh ta
Mẹ ck: Hai đứa nhỏ đâu Thu
_Ở nhà ạ
_Nhà nào sao con lại vậy
Thịnh: Mẹ thôi đi mẹ cpi đón cháu mới đi
_Cái thằng này im miệng,Thu hai đứa sao vậy ,Thịnh con nói yêu con bé cơ mà tại sao lại…
Thịnh: Lúc đó con bồng bột con k yêu cô ta
Tôi: Con về trước đây chắc chỉ phải lên 1 lần thôi các con còn nhỏ nên sẽ do con nuôi dưỡng
Thịnh: Để cô ta nuôi
Mẹ ck: Kìa Thịnh nó là con của con mà
_Chắc gì là con của con mẹ đừng quá tin cô ta ( Tôi năm chặt tay)
Tôi: Vậy hy vọng đứa bé trong bụng Huyền thật sự là của anh,cũng chúc anh hạnh phúc ( Tôi quay bc đi mặt lầm lỳ)
Mẹ ck: Mai đưa lũ trẻ về nhé Thu ( tôi vừa đi xuống cầu thang vừa khóc)…tình cảm tôi dành cho anh ta ,anh ta thật sự dẫm đạp và vứt bỏ k chút nuối tiếc…k 1 chút nuối tiếc … 1 tuần trôi qua đã tốn khá nhiều tiền cho vc ăn ở khách sạn…hôm nay là sáng chủ nhật trời đẹp …tiếng gõ cửa tôi cười tươi ra mở
_Bánh của các con đến rồi đây ( mở cửa ra tôi tắt cười khi thấy hai người phụ nữ cao lớn mặc vest đen)
_Chúng tôi thất lễ rồi ( họ bịt khăn tôi ngất đi )… đến khi tỉnh lại tôi thấy đang nằm trên giường vs chiếc váy cưới …tôi bật dậy hoảng sợ …gì vậy…tiếng nói ngoài vọng lên
Hiếu: Tỉnh rồi à ,cô đã sẵn sàng cho lễ kết hôn này chưa ( anh ta vs mái tóc chải ngược bóng lộn trong bộ vest trắng lịch lãm)
_Tôi…tôi …tôi k hiểu anh nói gì có lẽ anh đang đi quá xa rồi ( Hiếu rút thuốc ra hút)
_Con của cô đang ở nơi an toàn rồi ngoài tôi ra k ai biết
_Anh ….tại sao anh lại làm vậy
_Tôi chỉ muốn cho xong cái lễ thành hôn điên rồ này thôi ,tôi cần cô giúp vậy thôi
_Tôi k đồng ý tôi nói vs anh rồi
_Vậy cô đi đi
_Còn con của tôi…( anh ta quay đi) này còn lũ trẻ
_Tôi thích trẻ con nên sẽ giữ chúng là của riêng mình hiểu ý tôi chứ ( tôi chạy lên tóm tay)
_Vậy tôi phải thế nào
_Chỉ là kết hôn giả thôi…hãy giúp tôi (tôi buông thõng tay anh ta nắm kéo ra cửa)…mở cửa đi ( tôi thấy đèn nhấp nháy của phóng viên tiếng người cười nói tung hô)…anh ta giữ chặt tay …
_Tôi…tôi k muốn …
_Tôi cũng k muốn cười đi ( tôi cười gượng)…lên đến bục lễ cưới mẹ anh ta hôn má tôi thân thiết rồi đeo cho tôi chuôi hạt quý đến nặng cổ
Mẹ H: Chào mừng con đến với nhà họ Vũ chúng ta ( tiễng vỗ tay tiếng bạn bè chú rể vỗ tay)
Bạn: Hôn đi Hiếu ơi …( anh ta mặt cười gượng vén khăn voan của tôi lên nhìn nhau khi anh ta vừa kéo eo tôi lại gần rồi hôn lên môi tôi nụ hôn lạnh nhạt và rất nhanh)… nữa đi Hiếu ơi sao nay kém thế ( tôi sau khi anh ta vừa hôn thì tôi đầu óc quay cuồng rồi ngất)…đến khi tỉnh tôi thấy tiếng ai đó đang tắm trong nhà tắm …tiếng nhà tắm mở cưa ra tôi vội nhắm mắt…tôi thấy anh ta quấn chiếc khăn tắm đầu vẫn ướt đi ra ngoài bật radio nghe…kì lạ thời này vẫn còn có người thích nghe radio…anh ta đi sang bên phòng sách tôi dậy định ra nói chuyện với anh ta thì chợt thấy anh ta ôm chiếc đài radio ngồi tựa vào 1 cái cây hoa giấy được trồng trong phòng…
Hiếu: Em có nghe thấy gì không ( tôi định nói rồi thụt lại) hôm nay anh lấy vợ rồi xin lỗi em ,anh đã hứa sẽ lấy em vậy mà cuối cùng dòng đời vẫn để anh lấy người khác…nhưng em yên tâm chỉ là kết hôn danh nghĩa thôi…chúng ta lại nghe bản nhạc này nhé ( Hiếu tựa vào cây nhắm mắt tôi thấy mắt anh ta chảy ra nước …k lẽ đó là nc mắt…tôi ôm mồm) thành phố bé thế thôi mà tìm hoài chẳng dc( Hiếu vừa nói vừa cười nhẹ nc mắt vẫn rơi) tìm hoài sao chẳng thấy ta giữa chốn đông người …nào nhắm mắt chút thôi …khi nhắm mắt lại anh sẽ dc thấy em …phải không ( tôi đứng ngay trc mặt anh ta nc mắt tôi tự dưng rơi)…cả đêm đó anh ta ngồi ở đó đến sáng khi tôi dậy anh ta đã đi…chạy xuống thay me Hvà giúp vc …
Mẹ H: Dậy rồi à con
_Vâng
_Mẹ sẽ ở căn nhà bên kia có gì qua đó tâm sự thêm với mẹ nhé,giờ mẹ đi tỉnh đã chắc 3 hnua mới về ,gớm hqua ngất làm bn người lo
_Do con hồi hộp quá ( tôi gãi đầu)…
Giúp Vc: Cậu H nói lát sẽ đưa 2 em bé tới
_Cô này tại sao trong phòng lại có cái cây mọc giữa phòng vậy
_Cậu H trồng đó
_Vậy chắc có liên quan tới vợ cũ ạ
_Có lẽ vậy mà cậu H chưa có kết hôn nên k thể nói là vợ cũ
_ơ cháu tưởng là có chứ ạ chính anh ta nói ma
_Có thể trong lòng cậu ý coi cô Lan là vợ cô Lan khi đó bà chủ nhất quyết ngăn cấm và cô ý mất do tai nạn khi đó cô ý đang trên đường đến kết hôn vs cậu Hiếu ,hai ng họ tự tổ chức kết hôn ,cậu H là người có lẽ có nỗi đau lòng mà chúng ta k ai hiểu hết dc ( cô đi qua tôi cúi đầu gật gật..)…Chiều đến thấy anh ta đẩy xe hai con của tôi vào …tôi chạy ra cười tươi
_Bin và bo của mẹ đây rồi nhơ các con quá ( tôi hôn liên tục rồi cười lớn)
Hiếu: Cô để cho lũ trẻ ngủ đi
_Vâng vậy bh mẹ anh đi ạ
_Tôi k rõ có thể 1 tháng,1 năm hoặc 10 năm
_Sao cơ ( anh ta đi lướt qua )…
_Này anh noi rõ đi ( tôi chạy tới kéo tay trượt ngã anh ta đỡ …tôi đỏ mặt còn anh ta thì lạnh tanh)
_Đi đứng cẩn thận chứ ( tôi đứng dậy quay vào nhà)…nhìn anh ta ngồi đọc sách khi con tôi ngủ…rồi hát nữa …tôi cười …điện thoại tôi reo lên là Thịnh
Thịnh: Nếu mẹ tôi có bảo cô mang bọn trẻ về thì cô cứ khất đi ,làm sao tránh xa nhà tôi ra tôi săp cưới vợ đừng ám lấy tôi
_Vậy tôi cũng mới lấy ck rồi đừng làm phiền
_Ngữ cô lấy dc ai nó chơi chán rồi bỏ thôi ( tôi cúp máy rồi nc mắt cứ gạt lại cứ rơi)…ngồi gọt quả tôi bụp vào tay…Hiếu đứng dậy nhìn anh ta đi ra cầm tay tôi cho lên miệng mút máu…
Hiếu: Cô đoảng vậy (tôi khóc lớn) cô đau à
_Không tôi buồn ( tôi khóc lớn anh ta luống cuống)
_Này buồn kiểu gì khóc lớn vậy…
_Anh buồn anh có khóc không
_Đi ra đây ( Hiếu kéo tay tôi ra vườn rồi có tấm thảm anh ta gõ) nằm lên đây
_Làm gì ( tôi che người)
_Cô nghĩ đi đâu vậy (Hiếu chỉ lên trời nhièu sao anh ta kéo tay tôi nằm cạnh) tôi mỗi khi buồn đều ở đây ngắm sao
_1 mình ạ
_Uk k 1 thì mấy…kia là sao ước mơ,sao may mắn,sao hy vọng và sao tình duyên …
_Anh thích sao nào
_K thích sao nào
_Tại sao vậy
_Tôi đã gặp nhiều ngôi sao đã từng ước,từng hy vọng và tôi nghĩ cô cũng nên buồn vì thứ đáng buồn sầu vi thứ đáng sầu khó quá bỏ qua (tôi cười anh ta cũng cười)…cứ như vậy chúng tôi nói chuyện về các vì sao …dưới bầu trời đêm …bên cạnh những luống hoa …tôi đang thật sự đặt người đàn ông này vào đôi mắt mình rồi chăng ????
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!