Duyên Phận 2 - Phần 14 - Cuối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2125


Duyên Phận 2


Phần 14 - Cuối


Bầu trời hôm nay dường như đã từ lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận được nó đẹp đến thế nào ,đã từ lâu tôi quên mất cái cảm giác của ngày con gái hay ngồi ngắm sao ước nguyện về 1 cuộc đời tươi đẹp…hôm nay tôi cũng xin được ước nguyện về 1 cuộc đời tươi đẹp đối với con của mình ,hy vọng chúng sau này sẽ được sống ở 1 môi trường tốt ,1 giáo dục tốt và có lẽ điều ước sẽ luôn làm chúng ta nhen nhóm 1 chút hy vọng,1 chút mơ mộng về tương lai phía trước…
Tôi nhìn lên bầu trời và cười nhẹ…
Hiếu: Đừng buồn về người đó không đáng đâu ,tôi khuyên cô vs tư cách như 1 người anh hiểu không?( tôi quay sang nhìn)
_Anh có quên đươc tình đầu không ,đối vs tôi anh ta là tình đầu ( Hiếu đổi sắc mặt) trong lòng chúng ta sẽ rất khó quên đi cái thứ gọi là tình đầu phải không ?( Hiếu vẻ mặt ấp úng anh ta bật dậy)
_Muộn rồi đi ngủ thôi ( Anh ta bc đi vội vàng dường như câu hỏi của tôi đã chạm đến nỗi lòng của anh ta)…1 nỗi buồn có lẽ còn đau hơn tôi chăng…Hôm sau khi xuống nhà tôi đã thấy Hiếu đưa con tôi ra sưởi nắng rồi đang đọc cho chúng nghe điều gì đó…
Giúp Việc: Cậu Hiếu rất thích trẻ con nhà này lâu lắm mới có tiếng cười ,cậu ý thì đi suốt chỉ còn mỗi mình tôi …từ ngày cậu ý kết hôn tôi thấy căn nhà ấm áp hơn hẳn rồi …
_Vậy ạ cháu sẽ k ở đây lâu cô cũng đừng buồn nhé
_Cô k thích cậu H sao ,cậu ý có điểm gì mà khiến cô muốn đi ( tôi ấp úng)
_Cái đó là do chúng cháu lấy nhau trên danh nghĩa thôi cô biết mà
_Tôi thì cứ muốn giả thành thật phải k chị ( nói vs cô trông trẻ của tôi hai cô cười)…
_Cháu đi làm đây hai cô đừng hiểu nhầm ạ ( tôi mang cafe đặt lên bàn anh ta cười nhẹ)
Hiếu: Cám ơn
_Anh khách sáo quá rồi,Bin Bon của mẹ hôm nay thế nào ( tôi ngồi đứa véo mũi đứa bấu mồm anh ta cứ ngồi cười)…
_Đi làm thôi muộn rồi
_Vâng anh đi trc đi
_K đi cùng nhau sao
_Thôi đến cty cùng mn sẽ nghi ngờ
_Cô sao vậy cưới tôi mn biét hết tôi lấy cô rồi mà ( tôi buông thõng tay)
_uk nhỉ tôi quên mất ( anh ta cười lớn rồi đứng dậy xoa đầu tôi)
_Bác đi đây hai con ở nhà ngoan nhé ( Hiếu hôn bọn trẻ anh ta cười tươi dưới ánh nắng ,,,tôi đơ người ngồi lặng yên nhìn ngẩn ngơ)…đi thôi
_À vâng ( hoàn hồn ấp úng)…
Lên xe tới gần cơ quan anh ta xuống xe nắm lấy tay tôi…tôi ngạc nhiên
_Cô diễn cho giống vào mẹ tôi có tai mắt mọi nơi đấy
_Vậy còn lũ trẻ giấu mãi sao dc
_tôi nói con cô rồi k sao cả đến bây giờ mẹ chỉ mong tôi lấy vợ là may lắm rồi k qtrong đâu nên là tự tin lên ( tôi quàng tay H đi vào cty mn nhìn đổ dồn ánh mắt lên hai chúng tôi)
Linh: Thu…Thu ơi ( Thấy Đi cùng H Linh đi lùi lại)
H: Anh đi trước đây ( Hiếu cười nhẹ đi qua Linh)
Linh: Này hôm sếp đi cưới về bảo là lấy mày tao k tin cơ ,đột ngột quá rồi là lão nhà tao ốm nên quên đi vc hỏi mày…
_Có sao đâu lão ý ốm ra sao
_Kp đánh lảng khai ngay mày bỏ bùa sếp tổng hả
_Điên k như m nghĩ đâu bọn tao k có gì ngoài tình cảm anh em
_Anh em…anh em lấy nhau à
_Ý tao khác cơ khó nói
_Mày chuột sa chĩnh gạo rồi còn khó cái gì ( vừa bc vào phòng pháo sếp bắn bung lên rơi đầy đầu tôi)
Sếp: Chào mưng phu nhân
_Thôi sếp đừng trêu em ( tôi gạt pháo trên đầu)
_Trêu gì đâu tôi cpi cho cô chỗ ngồi gần cửa sổ không gian thoáng đãng dễ thụ thai
Linh: Stop đi sếp mới lấy thai gì
_Sếp tổng con 1 nên sớm sinh cho cậu ấy 1 đua đi chứ
Linh: Có hẳn 2 luôn rồi ( tôi cười nhạt)
Sếp: Mà sao cô quen sếp từ bh mà kết hôn nhanh vậy,sếp thật cao thượng kqtrong cô là ng đã từng có ck nhỉ
Linh: Thời đại nào rồi còn quan trong hơn khối con lăng nhăng,mác chưa ck mà hơn trăm lần gái có ck như bọn em ý sếp ạ …
Sếp: Được rồi k nói nữa làm vc đi ( mấy ban trong phòng nhìn tôi ánh mắt khác lạ) …đến giờ ăn cơm họ cũng xì xào …đi lươt qua tôi nói đểu
_Hai đứa con rồi mặt trơ đi chài sếp tổng kp ai cũng làm dc đâu
Linh: Này nói gì đấy ( tôi giữ tay linh)
_Kệ họ đi họ nói chán sẽ thôi họ nói đúng mà nhưng tao k buồn vì tao và anh H k có tình cảm ( nói xong từ trên thang máy kính trong suôt giữa toà nhà tôi thấy H đi xuống đang cười nói vui vẻ với bạn …nụ cười đó thật ấm áp …và câu nói không có tình cảm dường như đang mắc nghẹn trong họng tôi …tan làm thấy bảo vệ nhắn có người muốn gặp đó là Huyền…
Huyền: ra cafe chứ
_Chúng ta có gì nói luôn đi tôi và Thịnh đã ly hôn nên cô k cần phải có quá n lời vs tôi đâu
_Mai tôi sẽ kết hôn anh Thịnh k mời cô nhưng tôi muốn cô đến dự ,kp vì để cô chứng kiến hạnh phúc mà để cho mẹ của Thịnh xuôi lòng bà vẫn chưa chấp nhận tôi,nếu cô đến chúc phúc và nói vài lời giúp tôi,tôi k mong gì hơn cũng k đòi hỏi gì cả ,chuyện cũ đã qua hãy chúc phúc cho chúng tôi ( tôi nắm chặt tay lúc này chỉ muốn tát cô ta nhưng không cô ta đang mang thai khiến tôi chỉ biết cáu giận) đc k
_Tôi nghĩ cô hơi ích kỉ khi đi mời vợ cũ của ck đến lễ cưới của mình rồi ,tôi đi trước đây ( Huyền kéo tay tôi rồi đột nhiên lùi lại ngã nhào ra ghê)
Thịnh: Huyền …em sao k
Huyền : Em k sao Thu k cố ý đâu ( tôi còn k hiểu chuyện gì Thịnh tát bốp vào mặt tôi)
Thịnh: Mày là thứ đàn bà thâm độc ,nếu tao k đến kb mày sẽ làm gì vợ con tao nữa…( Hiếu từ sau nói lên)
Hiếu: Và nếu tao k đến kịp thì kb mày định làm gì vợ tao đây ( Thịnh ấp úng)
Thịnh: Vợ mày k lẽ ( Thịnh kéo tay tôi) mày đi lấy ck nhanh vậy à ( tôi gạt tay tát bốp vào mặt Thịnh)
_Đừng bh dùng bàn tay bẩn thỉu đó động vào tôi lần nào nữa ,tôi khinh thường kẻ như anh ( Hiếu đấm bốp vào mồm Thịnh)
Huyền: Dừng lại đi sao hai người lại đánh chồng tôi vậy…
Hiếu: Cố mà giữ ck đừng để hắn động vào vk người khác và đừng cố tỏ ra có thể vu vạ cho ng khác 1 cách thấp kém,nhà này có camera hãy xem lại cô vk yêu quý của mày có thật sự bị hại như cô ta nói k và nếu mày động vào vợ tao 1 lần nữa tao sẽ cho mày k bh ngẩng mặt lên nhìn tao dc nữa đâu ( Thịnh nhìn Huyền)…Hiếu kéo tay tôi đi ra ngoài vẻ tức giận…lên xe tôi lặng yên nhìn Hiếu lái xe tức giận…ra đến bờ sông anh ta dừng xe lại…
_Anh giận sao lý do là gì vậy
_K có tôi k giận tại sao tôi phải giận vì 1 kẻ ngu ngốc như cô chứ ( Anh ta đập vô lăng quát lên tôi giật mình lùi lại …anh ta nhắm mắt cố bình tĩnh) tôi k giận ,cô k là gì cả …k là gì cả
_Anh có chắc chắn về câu nói của mình không
_Vậy cô muốn có câu trl như thế nào ( tôi quay đi xuống xe)
_Anh về trc đi tôi sẽ về sau…( tôi dỗi quay đi anh ta xuống xe)
_Lên xe đi đừng tỏ vẻ trẻ con như thế ( tôi vẫn đi thẳng anh ta đi tới kéo tay)
_Anh muốn gì lúc này lại cãi nhau tôi mệt mỏi lắm cũng k hiểu sao lại cãi nhau vs ng dưng như anh nữa ( Hiếu với tay hôn tôi ghì chặt …cơn mưa trút xuống dưới cơn mưa nụ hôn của người đàn ông này có chút …có chút gì đó)…tôi đẩy ra tát bốp…( Hiếu thở mạnh đi lùi lại )
_Xin lỗi …tôi k cố ý thật sự xl ( anh ta chạy lên xe phóng đi)
_Ơ này…tên hâm kia hắn bỏ mình đi bộ thật à …nụ hôn đó có chút…có chút tình cảm hơn …( tôi cúi đầu cười nhẹ rồi khi nghĩ đến tôi k xứng khi ở cạnh anh ta)…mình chỉ là 1 cô gái đã bị ck ruồng bỏ…sao mình có thể nghĩ đến vc khác dc ( tôi cười rồi rơi nc mắt hoà quyện dưới mưa)…về tới nhà hai cô giúp việc ngạc nhiên
_Trời sao cả hai ướt sũng vậy…hai đứa cãi nhau sao ( tôi như kẻ vô hồn)
_Bin bon ngủ rồi ạ
_uk ăn xong lăn ra ngủ hết rồi
_Vâng ( tôi đi lên nhìn vào căn phòng của anh ta tôi thở dài)…tắm xong ngồi góc phòng tôi cứ nghĩ đến chuyện khi nãy và k còn suy nghĩ buồn về cái tát của Thịnh nữa…khi xưa hắn cũng từng yêu mình rất cuồng nhiệt…cũng nói lời hay ý đẹp…mình k còn lòng tin vào đàn ông nữa bọn họ luôn muốn dẫm đạp lên pnu…ai cũng vậy…( tôi co gối cúi đầu bên ngoài sấm chớp vẫn lớn hai người hai căn phòng suy nghĩ về cuộc đời)…Hôm sau dậy anh ta đã đi sớm rồi …cứ vậy 1 tháng mặc dù ở cùng nhà nhưng k chạm mặt…anh ta cố tình tránh mặt mình…
Giúp việc: Cậu ý đi từ lúc nào chúng tôi cũng kb cơ
_Vậy ạ vâng
_Hai cô cậu cãi nhau thật đấy à
_Dạ không ,cô đi dọn ạ cháu phụ cho
_Lên dọn phòng cậu Hiếu thôi để tôi làm
_Để cháu làm dc mà cứ để cháu ( tôi lên phòng thấy đồ đạc sạch sẽ ngăn nắp đâu ra đó)…tôi buộc tóc lên cao vén tay áo hút bụi sạch sẽ mọi ngóc ngách trong phòng…đến cái cây hoa giấy ở giữa phòng hoa rơi khắp sàn …tôi ngồi xuống chỗ anh ta hay ngồi nhắm mắt cảm nhận những bông hoa đang rơi xuống …gió hiu hiu…từ phía ngách của gian sách …tôi đi ra theo hướng gió từ từ lách theo gian sách vào 1 căn phòng …cảnh tượng đầu tiên đập vào mặt khiến tôi ôm mồm…cả căn phòng là hình ảnh 1 cô gái rất nhiều bức ảnh đang rửa giang dở …quay 4 xung quanh bức ảnh nào cô gái đó cũng cười tươi rạng rỡ…chiếc radio để trên bàn tôi ấn bật lên…
_Xin chào các bạn tôi là Thuỳ Chi là phát thanh viên đài radio hôm nay có bạn đang gọi tới rồi ạ,vâng chào bạn ,bạn có thể giới thiệu tên của bạn được không
_Tôi là Vũ Ngọc Hiếu
_Anh có thể cho tôi biết tuổi k ạ và làm cv gì k ạ
_Tôi muốn đươc sống 1 cuộc sống bình thường chỉ vậy thôi
_Vâng tôi vẫn nghe anh Hiếu có thể nói rõ hơn dc k ( anh ta cúp máy)…bản tiếp theo) vâng tôi là phát thanh viên Thuỳ Chi đây ạ anh có thể nói tên tuổi
_Tôi là Vũ Ngọc Hiếu tôi muốn chết
_Anh đừng đùa nữa ạ ( anh ta cúp máy…tiếp theo) đêm nay k có ai muốn có câu hỏi gì ạ à có rồi xin hỏi tên anh
_Tôi là Vũ Ngọc Hiếu và tôi
_Khoan đã anh đừng cúp máy tôi có thể hỏi anh đang ở đâu k ạ
_Làm gì vậy
_tôi đùa thôi sau lần anh nói chết tôi rất lo ( anh ta bật cười)…tách tiếng radio hết…đang chạy tiếp …( bàn tay cầm vào radio)
Hiếu: Cô đang làm gì trong phòng tôi vậy hả …mau ra ngoài ( anh ta quát lên)
_Anh nói nhỏ thôi tôi đâu làm gì
_Ra ngoài ( anh ta trợn mắt lên)
_Anh k cần đuổi tôi tự đi ,tôi đi luôn k thèm ở nữa ( tôi ức vì anh ta quát lớn )…ra ngoài tôi vừa đi vừa khóc…sang bên nằm ôm con…tôi chùm chăn khóc như đứa trẻ vừa bị mẹ mắng…tên điên ý mình làm gì sai chứ… tôi hôm đó tôi muộn muộn vào nửa đêm bế con cùng cùng cô giúp việc rời khỏi đó…
GV: K cần nói câu nào đã đi thật sao
_K sao đâu cô chúng ta k có lý do gì ở đây thêm nữa ( tôi gọi cho Linh đến nhà Linh ở nhờ)
Linh: Vô tư nhé bh đi cũng dc đừng suy nghĩ,mà sao lại cãi nhau vậy
_Cãi đâu đến lúc đi rồi ,tao tính chuyển về Việt Nam sống
_điên à kiếm tiền bên này k hơn à
_Về nhà có bố mẹ đơ buồn hơn mày ạ thôi đi làm thôi tính sau vậy…( tôi đến cơ quan anh ta k đi làm )…1 tuần trôi qua anh ta k đến chỗ làm…lòng tôi thấy có điều không lành …tôi đến nhà anh ta …cổng đóng…đang định quay về thì xe anh ta đi về …tôi thấy anh ta môi tái nhợt ngồi trên xe…cô giúp vc đi xuống…
_Thu sao bh mới tới cậu chủ ốm rồi
_Ôm sao vậy ạ ( anh ta yếu ớt nhắm mắt)
_Cậu ý bị viêm phổi…(xe đi vào trong anh ta còn k đứng dậy nổi để đi ra ngoài tôi đỡ)
Hiếu: Cám ơn
_K có gì ( tôi giọng vẫn giận )…lên phòng anh ta vẫn sốt tay vẫn truyền nước ) sao k ở lại viện vậy
Giúp Vc: Cậu ý nói k thích k khí ở đó muốn về nhà…
Hiếu: Lũ trẻ đâu rồi
_Đang ở nhà Linh rồi ( tự khai)
_Lần sau cô đừng đưa con đi ban đêm có sương k tốt đâu ( Anh ta yếu ớt mắt lịm dần)…tôi ngồi lau tay lau cổ thay khăn trên trán đến khi anh ta đỡ sốt…đến khi tôi ngủ gật thấy ai đó đang vuốt tóc…tôi mở mắt thấy anh ta rụt tay lại …
_Anh sao rồi đỡ chưa ( tôi sờ trán anh ta rồi sờ trán tôi ) đỡ rồi ,tôi đi lấy cháo nhé ( anh ta cười nhẹ gật)…bê cháo lên anh ta đang ngồi xem giấy tờ của công việc có lẽ anh ta k có thời gian để thở mất…
_Để đó dc rồi tôi bảo lái xe đưa về
_Vâng anh nghỉ ngơi đi ( tôi buồn bã quay đi xuống xe lái xe nói)
_Cậu chủ gọi xuống nói cô bảo cô giúp vc cpi đồ đón lũ trẻ về
_Dạ
_Cậu chủ ý muốn cô đi đón bọn trẻ về ,cậu ý đang ốm đừng cãi nhau nữa hai ng cãi nhau chúng tôi mệt lây đấy ( chú cười)…tôi về dọn dẹp đồ
Linh: Đây lại xuôi rồi
_Cho lũ trẻ về chơi vs anh ta chút thôi
_Thôi xin chị ,chị phắn đi cho tôi nhờ ( tôi cười rồi quay về nhà k hiểu sao cảm giác như nhà thật sự )…anh ta choàng áo vest mồm vẫn ngậm thuốc khi thấy lũ trẻ liền dập vội vàng
Hiếu: Bin Bon đây rồi ( anh ta vội vàng bế lũ trẻ vào nhà )…cười nói vui vẻ khuôn mặt anh ta hồng hào hơn trước…đêm hôm đó tôi nằm suy nghĩ mãi về nụ cười kia…và tự nhiên ước rằng nụ cười đó thuộc về mình đây là lần đầu tôi cảm nhận yêu 1 ai đó…tôi đã thích người đàn ông đó thật rồi…và tôi muốn thổ lộ cảm xúc của mình liệu có đươc không…? ôi k mình k dám…k dám…Hôm sau tôi nhắn tin cho anh ta khi đang đi làm:” Tôi nay chúng ta ăn cơm dc k”30p sau mới trl” Hôm nào cũng ăn cơm mà”…tôi cười nhắn tiếp” Chúng ta ăn ở ngoài nhé tôi có lương rồi tôi mời”….10p sau nhăn lại” Tiết kiệm đi” …tôi xị mặt…tin nhắn tiếp lại đến” Tôi nghĩ lại rồi cô phải đãi tôi món thật ngon”…tôi cười nhắn lại ” Yes đại ca”…tan làm tôi chạy vù vê nhà trc thay đồ tô chút son …chờ cả tối k thấy anh ta về …gọi k liên lạc được…đến tận 10h mới thấy xe về…anh ta vào nhà
_Cô chưa ngủ sao ?( tôi cười nhẹ)
_Anh quên điều gì không?
_Tôi quên ??? hình như k quên gì tại sao cô hỏi vậy ( tôi quay đi )
_K có gì tôi đi ngủ đây
_Cô mặc vậy định đi đâu sao có cần tôi bảo tài xế đưa đi k ( tôi quay lại quát lên)
_Không ( a ta giật mình)
_Sao nói to vậy ( vào phòng giật hết tóc tai bú rù ra tôi chùm gối lên đầu)…tiêng gõ cửa) cô ngủ chưa tôi nhớ ra rồi,tôi xl tôi quên mất ,cô giận rồi à…
_Không giận ( tôi quát ra ngoài)
_K giận sao quát to vậy
_Không biết tôi ngủ đây
_Vậy cô ngủ đi ngủ ngon
_Ơ …( tôi lầm bầm).. Những ngày tiếp theo cứ thấy anh ta tôi mặt k nói gì lầm lỳ
Giúp vc: Sao tôi cảm giác như vk ck thật sự ý cãi nhau rồi lầm lỳ k nói k giằng
_Cháu đâu có giận
_Có mà ăn cơm k ai nói gì căng thẳng lắm
_Cháu đi cắt cỏ đây ( tôi né câu hỏi ra chạm mặt anh ta,anh ta giữ tay)
_Chúng ta ra ngoài ăn thôi
_K cần lương tôi hết rồi sao mời dc ng bận rộn như anh ( a ta cười rồi vẫn kéo tay tôi lên xe)…đi đâu vậy tôi còn chưa thay đồ
_Mặc vậy đẹp rồi ( lên xe anh ta vs tay chùm mũ lông lên đầu tôi)lạnh lắm ( cười tôi cũng cười chả hiểu sao lại cười nhìn nhau)…đến bên bờ biển vào 1 nhà hàng hải sản…anh ta gọi sẵn đồ …ăn từ đây nhìn ra biển thật đẹp…
_Ở đây đẹp thật
_Buổi tối còn đẹp hơn đấy…( ngồi vào bàn cũng là lúc tối)…tôi ăn no nê…đến khi hoá đơn mang ra tôi đếm đếm nhẩm nhẩm anh ta giật rồi rút thẻ đưa cho họ…
_Lát về tôi trả
_Nhớ trả đấy ( a ta cười)…người làm dọn đồ trên bàn khiến đĩa súp đổ vào quần áo anh ta…
Ng làm: Ôi thành thật xin lỗi
_K sao ,k sao ( a ta sạch sẽ nên nhăn măt)
_Vậy để tôi đem đồ đi giặt nhanh thôi ạ khoảng 1 tiếng mời quý khách lên tầng trên chờ dc k ah
_Cũng dc tôi càn đi tắm mùi kinh khủng quá ( đi lên phòng trên tầng anh ta đi tắm tôi ngồi cứ ngủ gật)…khi thấy đèn sáng vào mắt…đèn bên ngoài sáng tôi mở mắt nhìn ra bờ biển vs ánh đèn …cảnh thật đẹp ( tôi áp má sát vào kính để nhìn phía dưới)…từ sau tôi thấy ấm ấm …
Hiếu: Ở đây họ hay tổ chức tiệc bên bãi cát kia kìa là đôi mới cưới ( tôi ngại vì sát nhau quá tôi né đi sang ngang rồi quay lại chạm mặt vào ngực anh ta,tôi bịt mắt)
_Anh lùi lại tí dc k ( tôi bc sang anh ta chống tay lên kính )
_Cô có muốn vui vẻ hơn chút k
_Có chứ xuống kia xem vui lắm đúng k
_Ý tôi khác cơ ( anh ta kéo eo tôi lại gần nhìn nhau)
_Tôi thích anh ( Hiếu lặng yên k trl ) tôi đùa thôi mà ( tôi ấp úng)
_kể cả thật thì có sao ( anh ta kéo tôi nằm lên giường) chúng ta cô đồng ý không ?
_Tôi k xứng vs anh
_Tôi k qtrong xứng hay k tôi chỉ qtrong lòng cô có tôi hay k? ( tôi quay mặt đi Hiếu xoay mặt lai hôn tôi tay cởi bỏ đồ và tôi thật sự lần đầu muốn dc ở bên người đàn ông mà tôi thích 1 cách trọn vẹn)…bên ánh đèn bờ biển sóng dạt dào …chúng tôi đang thật sự thuộc về nhau …cùng là đàn ông người thì luôn ép buộc tôi còn người thì lại nâng niu nhẹ nhàng và tôn trọng tôi…tôi có thể nở nụ cười khi quan hệ khi dc người này ôm tôi vào lòng…tôi biết tôi k dc như những cô gái khác với cái mác đã từng có ck và 2 con tôi chưa hy vọng và sẽ nghĩ dc ở bên người đàn ông này…chỉ là muốn 1 lần thử cảm giác yêu 1 người hết lòng mà thôi…khi xong mặt chúng tôi ngại mỗi người quay đi 1 hướng…
Hiếu: Tôi …tôi xin lỗi
_Anh sai gì đâu do tôi tự nguyện mà ( Hiếu quay sang ôm tôi cúi đầu vào tóc tôi)…
_Ăn được bữa do em mời tôi mệt rồi ( tôi bật cười hai chúng tôi cứ vậy ôm nhau cười)…Đêm đó chúng tôi cứ quấn lấy nhau …đến sáng về Hiếu k quên quàng mũ lên đầu tôi nhẹ nhàng…
_Sắp có tuyết rồi hay sao ý ạ lạnh quá ( Hiếu quàng vai tôi)
_Thế này hết lạnh phải không ( tôi cười H véo mũi)
_Mặt em lạnh lắm rồi về vs 2 cuc vàng của chúng ta thôi ( Hiếu nói rất vô tư khiến tôi chạnh lòng)…
_Em k thể thay thế dc người cũ nhưng chúng ta có thể yêu nhau dc k ( H dừng chân mặt đổi sắc) nếu anh nói không em sẽ về Việt Nam chúng ta k nên tiếp tục nữa…( tôi lên xe đóng cửa cả đoạn đường k ai nc gì )…1 tháng Hiếu đi công tác chúng tôi cũng k nc vì tôi chờ câu trl còn H anh ta phải suy nghĩ để trl tôi…tôi thật sự mong mỏi câu trl…tôi gọi điện cho anh ta
_Tôi nghe rồi
_Anh đã suy nghĩ về câu hỏi của tôi chưa
_Tôi suy nghĩ nhiều về vc đó rồi ,thật sự tôi k thể yêu ai khác xl em
_Em hiểu rồi anh làm vc đi ( H đang nói gì đó tôi cúp vội máy sợ bật khóc)…tôi lẳng lặng đặt vé về Việt Nam…hôm nay tôi đưa con qua chào bà nội chúng…
Mẹ ck: Sao đột nhiên về vậy con ,nếu có khó khăn gì bảo mẹ
_Huyền sinh chưa mẹ
_Còn 1 tháng nữa mà cãi nhau suốt thôi thằng Thịnh vẫn thói trăng hoa…nó nói con bé Huyền lừa dối gì đó cứ say về lại cãi nhau rồi đánh nhau…
_Mẹ giữ sức khoẻ nhé khi nào rảnh về chơi vs cháu ạ
_Uk mẹ sẽ nhớ cháu chết mất hai đứa của bà ( xe đi về Thịnh về thấy tôi anh ta quay mặt đi)
Thịnh: Cô đi vs ck đến à
_Không tôi đi 1 mình ,anh qua bế con đi tôi sẽ về Việt Nam
_Lại chia tay rồi à ( tôi k trl)…
_Vậy con về đây mẹ nhé
_Nhớ gửi ảnh lũ trẻ thường xuyên cho mẹ nhé
_Vâng ( tôi đi qua Thịnh anh ta vuốt má hai đưa 1 cách nhạt toẹt)
Thịnh: khi rảnh tôi sẽ về thăm chúng
_Anh thì k cần đâu (tôi nói vậy rồi bc đi)…sắp xếp đồ ra sân bay…nhìn lại căn nhà cô giúp vc cả hai cứ khóc…
Giúp Vc: Cô k chờ cậu Ý về sao
_Dạ thôi cháu để lại bức thư rồi cám ơn hai cô rất nhiều cô T ơi cô cứ làm ở dây nhé ,lần trc cháu hỏi anh Hiếu rồi
_Vấn đề đó giờ quan trọng sao cô Thu
_Cháu đi đây ( tôi lên xe đi qua ngã tư nơi lần đầu bàn tay Hiếu với lấy tay tôi)…xe dừng lại tôi bảo lái xe) chờ cháu chút…đứng nhìn dòng người 1 chiếc xe mất lái đang lao đâm thẳng vào đám đông…tôi k còn kịp nhìn thấy xe đâm vào tôi từ khi nào…chỉ biết ruỳnh…tôi và 2 bạn bên cạnh đang nằm bất động máu chảy xối xả…tôi nhìn góc phố…người ta nói đâu phải yêu lâu là chân thành…đâu phải cứ nói lời yêu là sẽ yêu ….cuộc tình tưởng chừng như từ năm 17 tuổi sẽ là vĩnh viễn hoá ra nó lại rẽ sang 1 ng đàn ông chỉ quen có nửa năm…định mệnh…là định mệnh…con của tôi …chúng vô tội…xin trời đừng gieo đau thương….( tôi nhắm mắt ngất lịm)…
(N): Hiếu sau chuyến công tác trở về nhà…
Giúp vc: tôi cứ nghĩ cậu biết rồi
_Cô ấy đâu có nói là đi đâu …tại sao 1 tuần rồi bh mới nói vậy
_Cô ấy về nc dc 1 tuần rồi mà
_Kiểm tra chưa xuất cảnh thì sao mà đi đâu dc ( thấy từ bên ngoài mẹ Hiếu đi vào đẩy hai đứa trẻ vào) mẹ sao mẹ lại…Thu đâu rồi
_Con còn mặt mũi hỏi vợ mình à,con có thật sự coi nó là vợ k vậy…
_Cô ấy đâu rồi
_Dc rồi con theo mẹ ( Hai đứa trẻ bi bô đưa cho giúp vc)…xe tới 1 nghĩa trang …( H k xuống xe)sao vậy sao con k xuống xe…con sợ gì à
_Về thôi kp ở đây đâu ( H đỏ mắt nắm chặt tay)
_Xuông xe ( mẹ anh ta quát lên)
_Kp đâu …con nói k phải ( Mẹ H kéo tay con trai xuống xe tới trc 1 ngôi mộ H k dám nhìn vào ) con về đây ( bà giữ tay)
_Đối diện sự thật đi con luôn trốn tránh …con sợ lặp lại vậy tại sao còn tư mình buông bỏ …tại sao con bé lại tự ý đi
_Không…( H hoảng loạn) con về đây cô ý chắc đang chờ ở nhà rồi ( Hiếu chạy ra xe kéo tay lái xe xuống rồi tự phóng đi vừa đi anh ta vừa hoảng loạn)…không phải đâu…chắc chắn không phải đâu em đang chờ anh đúng k…( Hiếu vừa cười vừa khóc về tới nhà chỉ thấy hai đưa trẻ anh ta gọi lớn ) Thu…em đừng trêu nữa ra đây đi …Thu chúng ta sẽ đưa lũ trẻ đi chơi dc k …( Càng gọi chỉ càng thấy lặng yên)…Hiếu ngồi gục bên cạnh chiếc nôi …)em đang ở đâu rồi…anh về rồi đây…đừng rời bỏ tôi hết như vậy…làm ơn đừng bỏ anh…đừng bỏ anh mà…anh xin em …( Hiếu cho tay lên mồm cắn đến chảy máu rồi nhìn lũ trẻ anh ta nấc từng hồi )…Cơn mưa tầm tã…tiếng khóc của người đàn ông khi đa khóc vì người anh ta yêu…thật bi thương…Hôm sau Hiếu cầm bó hoa tới nơi Thu bị tai nạn…Hiếu ngồi tựa bên cột đèn đường…góc phố này lá vẫn bay riêng mình anh ngồi đây…em có nhớ không lần đầu tôi gặp em ở nơi này…anh nhớ những lúc em ở đây mùa đông của anh trở nên ấm hơn khi tay đan bàn tay…kề môi chúng ta khẽ thì thầm rằng em yêu anh rất chân thành…em quên rồi à…em yêu tôi cơ mà…làm sao để nhắn 1 lời cho em bây giờ đây…tôi có 1 mối tình 5 năm khi ng đó mất tôi cũng buồn cũng đau và tự nhủ sẽ k yêu ai cho đến khi tôi gặp em ngay khi thấy em cười khi tôi bc vào phòng làm việc…tôi tự hỏi cô gái này là ai và khi biết em có gdinh tôi chỉ cười bản thân và tự cố quên đi cố nghĩ rằng lòng tôi chỉ yêu 1 người…tôi đã trl em k thể yêu ai khác …tôi đã sai lầm khi k tự thừa nhận rằng tôi đã yêu em …có lẽ số tôi sao vậy nhỉ hai người con gái tôi yêu đều ra đi bởi 1 tai nạn …ông trời ơi tôi làm gì sai vậy…tôi làm gì sai …tôi yêu em Thu à yêu em nhièu hơn tôi nghĩ…tôi yêu em rồi em quay về đi con đang chờ em đấy ( Hiếu khóc lớn như đưa trẻ bên ven đường)…giữa đám đông dường như đang quá yếu lòng…H cứ đứng vậy cho tới đêm khuya 1 chiếc xe đi tới anh ta chạy ra lao thẳng vào xe chiéc xe phanh lại gấp nhưng vẫn va vào anh ta…Hiếu văng ra bên góc phố …ộc máu mồm Hiếu cười nhẹ…tôi cũng yêu em bằng cả tấm chân tình…em đón tôi nhé Thu…tuyết lại bắt đầu rơi…bên góc phố này mối tình của 1 cô gái đau khổ từ khi mới 17 tuổi …và 1 chàng trai vs nỗi đau đến mức chết theo người con gái chỉ quen có nửa năm…điều đó kp là sự ngu ngốc chỉ là anh ta muốn thể hiện tình yêu trọn vẹn và nỗi đau đớn k thẻ nào đau hơn trong lòng…và giờ thì vẫn góc phố này chúng ta găp nhau vậy thì anh cũng mong góc phố này là nơi kết thúc …( Hiếu mồm chảy máu k ngừng nhưng vẫn cười)…hình ảnh Thu đứng cầm bó hoá nắm lấy tay Hiếu…em đến rồi anh yêu em ( Hiếu vừa cười vừa khóc)…và giờ thì tay họ sẽ mãi dc đan bàn tay bên nhau…đông sang hay thu sang ,xuân đến hay xuân đi họ sẽ lại được cùng nhau cười cùng nhau ăn những món ngon đi trên bãi biển …Hiếu trước khi nhắm mắt nụ cười anh ta vẫn k ngừng trên môi bởi vì đang có người chờ Hiếu …tình yêu mới chớm nở nhưng dường như họ đã yêu nhau từ kiếp nào đó từ xa xưa lâu lắm rồi và đã tạo nên hai chữ Duyên Phận!….
The End
_
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN