Duyên Phận 2 - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1765


Duyên Phận 2


Phần 5


Duyên phận có thật hay là không?tôi nghĩ là có nếu k có duyên phận đã chẳng có những cuộc gặp gỡ từ những ng xa lạ rồi lại yêu và bên nhau…tuổi trẻ mới lớn của tôi dừng lại ở hồi ức rằng tôi đã từng có 1 đứa con …sẽ mãi mãi tôi k quên giây phút chính tôi đã làm mất đi con của mình…Tôi tỉnh dậy thấy đã nằm trong phòng còn Thịnh đang uống rượu bên ngoài cạnh hồ bơi…Tôi yếu ớt đi ra anh ta thấy tôi liền đứng dậy…
Thịnh: Ngoài này đang gió em vào nghỉ ngơi đi ( anh ta giữ vai tôi nhìn rồi cười nhẹ)
_Anh biết quan tâm tôi từ khi nào vậy,tôi k cần anh thương hại ( tôi gạt tay)…
_Anh không thương hại em đó là sự đồng cảm mất con anh cũng xót nhưng k thể làm gì khác …( tôi cười thấy Huyền đi vào chị ta nhìn tôi cười nhẹ như chào hỏi) …
_Chúng ta hãy cứ làm theo thoả thuận đi ,chúng ta vốn chẳng là gì của nhau và tôi sẽ k bh buồn vì anh thêm 1 lần nào nữa ( nc mắt rơi tôi mếu) tôi đã hại con của chính mình…
_Đó là sự cố em bình tĩnh đi
_Người anh yêu kp là tôi và tôi nghĩ hai người nên đến với nhau…đừng giận dỗi nhau rồi khiến tim ng khác có hy vọng rồi lại vụt tắt ( tôi quay đi Thịnh giữ tay)
_Em nói vậy là ý gì? ( tôi quay lại)…
_Anh đối với tôi là gì coi tôi là chỗ để xả hay coi tôi là thú vui ( tôi vẫn rơi nc mắt nhẹ xuống sống mũi)
_Lúc khác chúng ta nói chuyện đi ( Thịnh quay đi Huyền đi tới ôm tay anh ta)
Huyền: Biết là em sẽ đau đớn chị cũng rất buồn khi hay tin em sẩy thai
Thịnh: Thôi đi ( Ý nói Huyền)
Huyền: 3 tháng qua chẳng phải chúng ta ở bên nhau rất vui vẻ sao,em có thai rồi ( Thịnh nhìn tôi ,tôi cười bên kia hồ bơi bác gái bê ly sữa rơi bốp xuống bãi cỏ)
Bác Gái: Huyền cháu đừng nói nữa cháu hiểu là Thu vừa mất con cháu tại sao lai nói ngay lúc này…
Huyền: Bác cũng biết 3 tháng qua bọn cháu ở bên nhau mà ,cháu chỉ muốn nói cho rõ vì cháu nên anh Thịnh tức mới lấy vợ… nên để cho Thu quay trở lại cuộc sống vốn có
Thịnh: Câm miệng lại ( tôi cười rồi ôm bụng)
Tôi: Bi hài …thật bi hài…cám ơn chị tôi k có tình cảm gì với anh ta nên chị đừng lo ( Tôi quay đi Thịnh với tay giữ vội vã)
Thịnh: Em đừng đi ( Tôi gạt tay quay lại)
_Từ nay về sau chúng ta kết thúc tại đây ân đoạn nghia tuyệt mãi mãi k muốn gặp lại anh (Thịnh buông thõng tay )…tôi quay đi cố giữ vững để đi vào phòng…vào phòng tôi vào tolet ngồi bịch xuống …ôm mặt tay ôm tim…( cứ đấm vào tim) …kết thúc rồi …vậy là kết thúc rồi…( tôi sách đồ xuống bác gái giữ)
Bác gái: Con đang yếu sao đã đi
_Phiền mẹ đừng nc này vs bố mẹ con…lúc nãy con đã nói rõ rồi …( tôi lên xe taxi đi ra sân bay trở về Hà Nội)…đi qua nhìn bãi biển tôi đã nghĩ kí ức của tuổi 19 và con của mình tôi xin gửi lại nơi đây…nhờ biển gió và cát hãy lưu giữ lại dùm tôi…trở về nhà bố mẹ dù muốn hỏi nhưng dương như sợ tôi buồn nên k hỏi…
Bố: Thu con gầy xanh xao quá cãi nhau vs Thịnh à con…
_Vâng bố đừng để ý
_Vk ck k tránh khỏi khi nào nguôi giận thì ngồi nc thẳng thắn vs nhau…
_Chắc k còn cơ hội đó nữa đâu ạ ,có khi chúng con sẽ ly hôn
_Này đừng linh tinh bố k đồng ý mới cưới bao lâu mà đã ly hôn,tại sao vậy con…
_Ngay từ đầu chúng con đến với nhau là sai lầm bố ạ ( Sau hôm đó chúng tôi k liên lạc bác gái thì vẫn thi thoảng gọi hỏi han)…
Bác gái: giờ nó đi nước ngoài rồi mẹ có hỏi về chuyện của con nó k trl,k lẽ hai đứa cứ vậy mà kết thúc sao con…
_Đáng lẽ nên kết lâu rồi bác ạ giờ chúng con đã là người xa lạ và đều trở về với cuộc sống là con số 0 như bắt đầu
_Vậy thiệt thòi cho con rồi có gì cứ gọi cho mẹ nhé
_Vâng …
1 năm sau tôi vẫn tiếp tục đi học,vừa học vừa làm tôi cũng đổi số để bác gái k gọi nữa ,nhà tôi cũng bán chuyển đi nơi khác vì bố có lẽ muốn tốt cho tôi,gia đình hai bên cắt hoàn toàn liên lạc…hôm nay đi học tôi ngủ gật
Trâm: Này tự lại ngủ gật rồi
_Uk dạo này đêm làm hàng sớm cho mẹ bán ăn sáng nên thiếu ngủ…
_Có nhớ cuối tuần ăn hỏi tao k đấy
_Nhớ mà k quên đâu ( tôi xua xua tay)
_Tao hồi hộp lắm đây này…
_Uk thì ai chả vậy có ông ý rước là may rồi ( tôi cười)
_Lâu lắm mới thấy mày cười đấy Thu,có điều gì mày k dám chia sẻ vs tao sao …
_Có gì đâu mệt nên ít cười mà
_K đúng từ 1 năm trước đột nhiên xin chuyển trường rồi nàm tao phải đi theo ( cười cười)
_Thích học ngành khác có sao đâu ( tan học tôi đi xe buýt tới chùa)…vào cửa chùa tôi hít 1 hơi thật sâu để cảm giác luôn được nhẹ lòng…ngồi trước ban Phật…tôi nhắm mắt và nghĩ đến bố mẹ và con của tôi…đi bộ về dưới hàng cây tôi lặng yên ngồi xuống ghế đá…mùa thu đã tới có ai đó đã nói mùa Thu phải chăng là mùa của những câu chuyện tình yêu ( tôi cười nhạt đưa tay để mong có 1 chiếc lá vàng rơi trúng tay mình)…khi chiếc lá rơi trúng tay…tôi chợt nhớ tới nụ cười của Thịnh …tôi đỏ mắt ngước lên trời để nc mắt k chảy xuống…tôi thở mạnh …ngày xưa bên nhau em đã nói câu chia ly để giờ quay lưng lòng lại đau…anh ta chỉ coi mình như 1 trò chơi…( nhìn trên trời có cánh diều điện thoại reo)
Bố: Về chưa con hnay dc nghỉ làm cơ mà
_Dạ con vừa qua chùa giờ con về đây ạ ( tôi đứng dậy chạy sang bến xe buýt chợt cô gái đi cạnh cũng chạy sang xe buýt ôm tập giấy tờ bị gió làm bay loạn xạ)…tôi với nhặt hộ vì đang đèn đỏ…( bên kia đường sân khấu ca sỹ hát từ thiện tấp nập người)…
Cô gái: Cám ơn bạn
_K có gì bên kia có kìa m nhặt bên đó cho nhanh ( tôi chạy sang nhặt bên đó ô tô trước mặt tôi người cầm lái là Thịnh…anh ta đang cười tươi vui vẻ bên cạnh Huyền)…giây phút đó tóc tôi bay cùng những tờ giấy …vội kéo sụp mũ lưỡi trai xuống ( tôi đang đôi mũ)…chiều hôm nay thoáng nghe tin anh,ngta nói anh đang hạnh phúc lắm,thật k anh có vui hơn nhiều cùng ai chốn ấy ( ca sỹ hát dưới trời thu rợp lá)…tôi quay vội đi ôm đống giấy …mình sao vậy nhỉ bụi quá ( Tôi gạt nc mắt)…xe đi vụt qua tôi…tôi nhìn chiếc xe rồi nắm chặt tay…anh ta đã quay về đây…lên xe buýt tôi ngồi đơ như tượng…k có gì hết quên đi thôi…nhìn chiếc lá thu rơi bên hè tôi nhắm mắt để quên đi…về tới nhà thấy bố đứng ở cổng tôi vui vẻ
Bố : Thu anh con về rồi
_Dc về sớm ạ
_Uk về thôi con ( về nhà thấy mẹ đang xoa lưng cho anh)…
Mẹ: Con trai mẹ khổ lắm phải không con
Văn: Nhà mình sao lại ở đây đẹp quá vậy mẹ
_Uk thì phải ở nhà to chứ
_Sao con bé Hân nói con Thu nhà mình đã cưới là sao mẹ ( Mẹ và bố ấp úng) Thu ck đâu anh xem mặt cái nào???
Bố: Chúng nó thôi nhau rồi đừng nhắc nữa
_Sao thế mới cưới đã thôi là sao ,ai bảo mày lấy ck sớm thế cho khổ ra
Mẹ: Thôi con em nó buồn đừng nhắc nữa…
Tôi: Con k buồn đâu mẹ ,em và anh ta chia tay rồi bọn em k có tình cảm ( anh lặng yên)…
Tối hôm đó nằm nghĩ đến họ cười nói bên nhau …thà k nhìn thấy còn hơn…nhìn em gái ngủ bên cạnh tôi xoa đầu em…chỉ mong em mình sau này sẽ k khổ như mình… Hôm sau tôi đi học rồi đi làm,,,tôi làm nhân viên phụ bàn tại 1 quán đồ nướng…phục vụ khách trong vui vẻ đến khi đóng cửa tôi bóp vai…chị chủ quán tới tôi ngạc nhiên khi bạn đi cùng chị là Huyền…
Huyền: Ôi thật tình cờ chào Thu lâu rồi k gặp em…
_Vâng chào chị
Chị Chủ: Hai người quen nhau à
Huyền: Uk ,Thu rảnh k chị mời em ly nước
_Vâng ( tôi cố cứng rắn)…
Huyền: Dạo này em thế nào cv mọi thứ ổn chứ…
_Em ổn mọi thứ vẫn ổn
_Em k có điều gì muốn hỏi về anh Thịnh sao
_Em không?k có lý do gì để em hỏi về anh ta
_Em lạnh lùng ghê nhưng quyết đoán chị thích vậy,chị vẫn là bạn gái anh Thịnh trên cương vị 1 ng bạn gái gặp lại vợ cũ của người yêu có chút bối rối nhưng ks nghe em nói vậy là dc rồi vì dù sao em cũng mãi là người đến sau…chị đi trc nhé ( chị ta đứng dậy tôi nắm chặt tay với ly nước uống)…tôi ra về đeo chiếc balo đội mũ lưỡi trai đứng dưới bến xe…cơn gió to ập đến báo hiệu 1 cơn mưa…tôi nhìn dòng người qua lại mà như kẻ mất hồn…nhìn bên đối diện đường các đôi đang đứng đón 1 ngày noel trong hạnh phúc…kí ức về bàn tay nắm tay đêm đó tôi hít 1 hơi rồi chui mặt vào khăn cổ…nước mắt cứ rơi…mình thích anh ta thật rồi…k thể dối lòng dc dù xa hay gần mình thâm tâm đã thật sự thích anh ta rồi…dưới trời noel lạnh tôi khóc để quên sầu,quên anh và quên niềm đau nên tôi sẽ khóc…3 hôm sau tôi đang nấu cơm có người đạp cửa
_Các chú là ai ạ
_Thằng Văn với mẹ mày đâu rồi
_Mẹ cháu vừa ra ngoài còn anh cháu k rõ
_vậy tao chờ (họ hung dữ mẹ đi về) à đây rồi
Mẹ: Sao các anh đến đây…
_Sao đến đây à 8 tháng trước cắm sổ bh lãi k đóng bà tính sao gọi k nghe máy,3 hôm trc còn vay cho thằng con 100 triệu còn gì
_Lãi tôi đưa Văn nó trả k lẽ nó chưa đưa
_Nào đc đồng nào thôi nhé không nói nhiều giờ ông chủ bảo viết giấy sang tên
_Vớ vẩn nhà tôi tiền tỉ vay có mấy trăm ép gán nhà sao dc
Tôi: Mẹ thế là sao ( mẹ ấp úng)
Mẹ: Mẹ đang đinh mấy hnua gỡ lại mẹ sẽ trả họ mà ( tôi lừ lừ) các anh cứ về đi ck tôi về bh,ông ý đi tập thể dục về bh đấy
_Mai k mang tiền đến thì phải gán nhà k ai cho chịu vay 300 bh lên lãi 600 rồi biết chưa
_Sao có chuyện nvay dc
_Lãi chồng lãi giá khác bà chị ạ ( tôi nhắm mắt họ đi )
Mẹ: Thu mẹ…
_Mẹ đừng nói chuyện với con nữa dù ngày trc hay bây giờ ,giờ thì sẽ chẳng có ai để mẹ có thể gán nợ dc nữa …mẹ tự lo đi ạ ( bố đứng ở cửa tôi rụng rời chân tay)
Bố: Bán gì gán cái gì tôi đã nghi suốt rồi rốt cuộc là cô đã làm gì con mình
Mẹ: Tôi k gì cả ông bình tĩnh ( Bố tát bốp)
_Nói có phải cô bán con bé cho thằng đó không
_Tôi k có mình ơi ( tôi gàn)
Tôi: K có bố ơi
Bố: Vô phúc mà tôi vô phúc mà đứa đi tù đứa bị gán cô có đúng là làm mẹ không?( mẹ khóc)
Mẹ: Tôi chỉ muốn giàu lên đưa ông và các con đi du lịch
_Băng việc cờ bạc à
_Tôi k có đâu ông tôi sai rồi ( tôi quay đi chạy thẳng ra ngoài khóc vừa đi vừa khóc)…thật sự mệt mỏi quá …thật sự mệt mỏi lắm rồi…( Bé Hân ra ngồi cạnh)
Bé Hân: Chị ơi em với bố nghe thấy từ lúc bọn đoi nợ đến bố bảo chuẩn bị mất nhà thì cả nhà mình về quê sống…em mệt khi phải chuyển nhà suốt rồi …em muốn dc học ở đây…
_Dc rồi chúng ta sẽ k đi đâu hết giờ thì đi rửa mặt và ăn cơm đi chị đi làm đây…
Đến chỗ làm tôi ủ rũ đứng hai vị khách bước đến tôi cười rồi ngẩng lên chào
_Xin mời quý khách ( Thấy Thịnh và Huyền anh ta mặc sơ mi đen tay cầm ví đứng lặng yên khuôn mặt k đổi sắc)
Huyền: Thu em làm ở đây sao ( chị ta cố tình)
_Xin mơi quý khách vào trong ( tôi k nhìn anh ta quán xì xào về bạn trai của bạn bà chủ)
Thảo: Ê Thu anh ta trông dân chơi thật nhỉ đúng là đẳng cấp yêu đẳng cấp chị Huyền kia cũng xinh cơ
_Uk họ đẹp đôi ( tôi nói uất nghẹn)…đi ra bàn nướng cho họ rót rượu mặt tôi lầm lỳ
Huyền: Em ăn cùng cho vui
_Dạ thôi ở đây chị là khách em là nhân viên chị cứ dùng tự nhiên…( tôi dơ tay mời rồi quay đi sang phục vụ bàn khác)…coi như không quen biết…đến khi quay lại bàn họ Huyền đổ thêm chút dầu lên miếng thịt cháy bùng lên xém vào tay tôi…tôi thụt lại kêu A…
Huyền: Ô k sao chứ chị xl ( Thịnh lau mồm đứng dậy kéo tay tôi đi ngay trc mặt nhân viên và Huyền)…
_Này anh buông ra đi ( a ta mặt hầm hầm vào tolet xả nước vào tay tôi và đứng cầm tay tôi từ phía sau…tôi cảm thấy tim đập nhanh) tôi tự làm dc anh vào đi
_Tôi có vào hay là không thì k đến lượt em quyết định ( tôi lườm)
_Anh…bạn gái anh đang chờ buông tay tôi ra đi ( a ta kéo sát tôi vào người anh ta nhìn nhau tôi đỏ mặt)
_Cô k nhớ tôi chút nào à ( tôi nhếch mồm dẫm bốp vào chân anh ta)
_Nhớ này…( a ta đau nhắm mắt) tôi nhớ đấy ( anh ta tức vs tay nhưng vẫn cười)
_Này …em đứng lại đó…( đang đi về anh ta từ sau kéo tay tôi chạy đi) đi thôi
_Anh điên à tôi đang đi làm có buông ra k ( tôi giằng mãi k dc anh ta lôi ra xe rồi cầm máy gọi cho Huyền ) anh về trươc đây…
Huyền: Anh đùa em à
_À cám ơn em đã tạo cơ hội để anh gặp vợ anh dễ dàng hơn ( anh ta cúp máy tôi gãi đầu)
_Này anh lại đưa tôi đi đâu vậy vô duyên vậy ( a ta hôn lên môi tôi chụt)
_Em k nhớ tôi chút nào sao
_Tôi kp trò đua của anh ,tránh ra chúng ta kết thúc từ 1 năm trc rồi đồ lăng nhăng…( a ta phóng xe đi ra bên hồ)…
_1 năm qua em khoẻ không?
_Nhìn là biết mà tôi k có gì để nói cả anh đừng có đưa ng khác vào rừng mơ rồi lại vứt bõm xuống nc
_Tôi sợ ( nghe a ta nói tôi im lặng) tôi sợ khi phải đối mặt với em ,Huyền khi đó nói dối tôi k thể phản bác hay làm gì khác dc ,3 tháng tôi suy nghĩ để củng cố lại tình cảm của bản thân và Huyền tìm đến anh ,mới đầu anh cứ nghĩ lấy em để trêu tức Huyền nhưng anh k có cảm giác khi ở cạnh Huyền nữa,rồi khi mất con anh kb nói gì ngoài câu xl em,lỗi ở anh nữa…( tôi nhăn mặt)
_Con của tôi…do tôi mà ( Thịnh với tay ôm tôi)
_Do anh anh đi 1 năm để hiểu rằng anh nhớ và đã yêu em ,,,anh thật sự nhớ em biết em ở đâu làm gì nhưng anh chưa có cơ hội đối diện…anh sợ em sẽ xa lánh anh ( tôi khóc lớn trong lòng Thịnh)…Sau đó về nhà tôi trên đường Thịnh nói tôi mới biết Huyền có thai với Lâm và về Việt Nam chỉ là bạn ,Huyền đã có con và tình cờ gặp lại nhau Huyền nói vs Thịnh đa gặp lại tôi …) em đừng giận chuyện đổ dầu nhé Huyền k cố ý đâu…
_K sao em kp ng nhỏ mọn
_mà sao em chưa bh gọi cho anh trước vậy,anh k gọi là em cũng k gọi luôn ,giờ thì cv xưởng bên đó đã ổn anh kp đi lại nữa rồi
_Vâng
_Vâng thôi à ( Thịnh vuốt má tôi)…
Bố mẹ tôi đơ người cả anh trai đang ăn dưa hấu vội lăng yên khi thấy tôi về cùng Thịnh
Bố: Thế này là sao con
Thịnh: Bố ,mẹ con đã về ( nói như k)
Mẹ: Hai đứa kp đã thôi rồi sao
Thịnh: Có chút trục trặc thôi ạ,xa nhau để hiểu rõ thêm về nhau thôi k có gì đâu ạ
Bố: Thu hai đứa làm lành rồi sao ( Tôi gật) tốt quá rồi này cậu Thịnh con tôi tốt tính và k để bụng bao giờ nên cậu có gì bảo tôi,tôi có thể nói con bé chứ đời người sống bên nhau là bao mà xa nhau đến tận 1 năm rồi thôi đi nghỉ ngơi đi con
Văn: Khoan đã bao tuổi ( oai)
Thịnh: Em 31
_uk vậy hơn anh 6 tuổi ( mẹ gõ đầu anh)
Mẹ: đi ngủ đi
Bố: Con rể nay ngủ đây chứ con bà thông gia vẫn gọi cho bố suốt nên bố mới k ngạc nhiên lắm ,bà nói con ăn ít hút thuốc nhiều hơn ( Thịnh cười nhạt) thôi đi nghỉ đi ( đẩy tôi lên )
Mẹ: Hân sang ngủ với mẹ để phòng cho anh chị
Tôi: Cho anh ta ngủ với bố đi ạ ( mẹ vs bố đồng thanh)
_Không đi ngủ đi ( lên phong anh ta đi tắm hàng tiếng đông hồ)…đến mức tôi ngủ quên trên giường…( Thịnh đi ra ngồi cạnh giường nhìn ,tôi choàng mở mắt)
Thịnh: Chúng ta đừng xa nhau nữa nhé ( Thịnh đỏ mắt)
_Anh sao vậy
_K sao anh thấy hạnh phúc thật sự khi ở bên em,anh đã bật khóc khi ngày đó nhìn em quay đi nhưng mẹ đã gàn anh và nói để thời gian cho 2 chúng ta suy nghĩ,anh biết em k thích anh
_Ai nói em k thích anh ( a ta nhìn tôi quay vào trong ngủ)
_Là sao ???là sao em anh muốn nghe lại ( cứ nhí nhéo bên tai tôi,tôi bật dậy)
_Là em cũng thích đấy đồ điên cứ bắt ngta phải nói ra
_Uk anh đồng ý
_Đồng ý gì
_Em vừa tỏ tình còn gì
_Đồ đien này ( thịnh ôm tôi kể đủ thứ trong 1 năm qua hoá ra toàn gọi cho Trâm và Trâm báo cáo về tôi)…thì ra vậy bạn thân thế đấy mai ăn hỏi biết tay …( tôi quay sang Thịnh đã ngủ ngon trong lòng tôi)…tôi vuốt tóc anh ta và hôn lên trán…chúng ta có xa nhau mới biết cần nhau thế nào phải k anh ( Sáng tôi thấy mẹ nói gì vs Thịnh và rối rít cám ơn) mẹ nói gì vs anh ý vậy
_Không có mẹ đi ngủ dây mất ngủ cả đêm qua
_Con đi ăn hỏi Trâm đây mẹ ( Thịnh đỗ sẵn xe bên ngoài cười tươi) anh cười như kẻ ngốc vậy
_Uk ngốc cũng được ( Thịnh cầm tay tôi lên hôn rồi cười nhẹ) …hôm qua anh ngủ quên mất hôm nay đừng hòng ( tôi đỏ mặt)…Đến nơi Trâm hét lên
Trâm: Con điên kia sao bh mới tới…đang chết dở đây
_Sao vậy
_Đội bê cháp hai đứa yêu nhau đèo đi ngã xe giờ xước xât k dậy dc thiếu mất 1 đôi
_Thì sao
_Mày và chồng hộ tao nhé ( Thịnh đơ người)
Thịnh: Bọn anh lấy nhau rồi mà anh cũng già rồi
_K sao cho đủ giờ k nhờ đc ai gấp quá rồi chỉ là thủ tục thôi mà ( Trâm đẩy Thịnh vào xe đội nhà chú rể còn tôi đi thay áo dài)…nhìn Thịnh mặc sơ mi trắng tôi bật cười…hai chúng tôi đã kết hôn cùng chụp ảnh cạnh cô dâu chú rể chúng tôi k quên vòng tay ra sau nắm tay nhau…vậy đấy mối tình tuổi 20 lại bắt đầu 5 tháng sau tôi dậy mở tolet nôn oẹ …
Thịnh: em sao vậy ăn gì nôn mãi vậy
_Hình như em có thai rồi em đoán vậy
_Mẹ ơi ( a ta gào lên gọi mẹ bác gái chạy lên)
Bác gái: Gì vậy con
_Vợ con nôn ( bà đập vai) hình như có em bé rồi
_Có con thì ls mà gào lên tốt quá rồi chắc chưa con
_con chậm rồi ạ
_Vậy con tốt nghiệp xong sinh là vừa con ạ,để mẹ đưa con đi khám
Thịnh: Để con …( a ta mặc vội đồ đưa tôi đi viện)…Thai đã hơn 3 tháng Thịnh nắm tay tôi xoa xoa cho đỡ lạnh…
_Rồi mà em có lạnh đâu à chị Huyền hôm qua nt cho anh em ấn vào đọc mất rồi k sao chứ
_Bảo sao
_Chị ý cãi nhau vs anh Lâm mà anh k giận khi chị ý lừa dối anh sao
_Ban đầu có chứ anh hận mà nhưng đó là khi anh chưa yêu em,khi yêu rồi anh có thể nhẹ nhõm để họ đến bên nhau và dù Huyền có muốn quay lại cũng k thể anh chỉ có thể làm bạn
_Chị ý em có cảm giác k thật sự tốt em k ghen hay gì đâu nhưng em cảm nhận vậy
_Huỳen chỉ cho anh chỗ em làm mà đừng nghĩ nhiều…cô ý lúc trc có thể tức lên nói liều nhưng kp ng xấu đâu ( tôi thở dài)
_Lại bênh rồi ( Thịnh véo mũi)
_Giờ chúng ta đi ăn nhé cho con anh tẩm bổ chứ ( tôi quàng tay tựa vai anh đi trên phố cổ )…con phố ngàn năm hy vọng tình yêu của tôi cũng dc tồn tại mãi như những con phố này…ngàn năm bên nhau….
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN