Duyên Phận 2
Phần 6
Cơn mưa nhẹ nhàng giăng lối …tôi đưa tay ra dưới cơn mưa cười nhẹ…trời đã sang thu tôi sắp sinh …bàn tay ôm tôi từ phía sau
Thịnh: Đi ngủ thôi em cảm lạnh đấy
_Vâng ( Thịnh hôn lên bụng tôi)
_Con phải ngoan k dc làm mẹ khó thở ban đêm nữa biết chưa?( tôi cười tươi)
_Sắp sinh rồi đến khi đó chúng ta phải dọn đi thật sao anh…
_Công việc của anh chủ yếu ở bên nước ngoài,chúng ta sẽ sang đó định cư hẳn
_Em chỉ muốn ở gần gia đình thôi
_Ngốc ạ anh sẽ cho em về thường xuyên mà giờ thì đi ngủ thôi…( tôi lên giường ôm Thịnh ngủ 1 giấc ngon lành trong tay anh đến sáng)…
3 hôm sau chia tay gia đình để ra nước ngoài sống
Bố: Sang tới nơi gọi cho bố ngay nhé
_Dạ vâng con biết rồi
Mẹ: Ổn là về con nhé khi nào sinh bme sẽ sang
_Vâng bố mẹ chăm em tốt nhé con đi đây ( tôi quay đi mới khóc)
Thịnh: Sao vậy khi nào sinh xong sẽ về mà
_Em nhớ mọi người lắm phải sao đây…
_Nín đi em khóc nhiều sẽ mệt đấy
Máy bay cất cánh đặt chân tới 1 đất nước xa lạ tuyết rơi khắp nơi đó là cảm giác lần đầu tôi cảm nhận được…lạnh…rất lạnh…về tới nơi 1 căn nhà rất rộng với 5 người làm ai nấy đều là người tây tôi giao tiếp vẫn k dc rõ …
Thịnh: Anh phải đi tiếp khách luôn xong vc anh sẽ về sớm
_Vâng ( nhìn Thịnh lái xe đi tôi lên phòng nhìn ra ngoài cây cối xơ xác lại ở xứ người lòng buồn thiu)…gọi về nhà cho Bố
Bố: Sang đó bây giờ sắp làm mẹ làm vợ rồi phải nghe lời ck con nhớ chưa
_Vâng con biết rồi…bố ráng ăn uống tốt nhé
_Được rồi yên tâm nhé con bố ngủ đây
_Dạ ( tôi cúp máy đi lạch bạch xuống dưới phụ giúp việc nấu cơm)
Giúp Việc: Để tôi làm cho
_Em muốn nấu món Việt chị ạ để em làm xem sao
_Vậy tôi sẽ phụ cô
_vâng vậy cám ơn chị ( tôi vui vẻ nấu nướng điện thoại reo lên)
_Cô có điện bà chủ gọi ( tôi chạy ra nghe)
Mẹ chồng: Hai đứa sang tới rồi à
_Vâng mẹ
_Ăn uống cẩn thận nhé con sợ con lạ miệng nên mẹ dặn người làm rồi sợ k quen rồi lạnh bụng
_Vâng…
_Mẹ hồi hộp chờ cháu mẹ quá
_Còn 2 tháng nữa mà mẹ
_Uk mẹ đang mong từng ngày vậy con ăn uông đi xong việc mẹ sẽ qua
_Dạ vâng…
Tôi nấu xong xuôi cũng là lúc Thịnh về
Thịnh: Thơm vậy hôm nay có món gì vậy
_Thịt rán thôi mà anh mỏi không (tôi bóp vai Thịnh giữ tay)
_Anh bóp cho em chứ ( Thịnh bóp vai tôi)
_Thôi em có mỏi đâu anh này nước Mỹ đẹp nhưng sao em cảm thấy cô đơn lắm
_Em mới sang nên vậy sau sẽ quen thôi
_Vâng hơi buồn nhà rộng quá nữa ( Thịnh thở dài)
_Ăn thôi em chúng ta ăn sớm rồi anh đưa em đi thăm New York
_Vâng ( tôi cười tươi rồi hai chúng tôi gắp cho nhau ăn vui vẻ)…Tối đến nắm tay tôi đi giữa con phố lộng lẫy và nhộn nhịp hơi lạnh tôi thở ra Thịnh quàng thêm khăn cho tôi…
_Lạnh lắm em k giữ ấm sẽ ốm mất ( Thịnh quàng khăn tôi cười ,Thịnh cũng cười) em cười gì?
_Vậy anh cười gì
_Thấy em cười nên anh cười
_Đồ hâm…( đến 1 quán trà nhỏ tiếng gọi)
_Thịnh ơi bên này ( đám bạn anh ta)
Thịnh: Đó là hội bạn anh qua đó chào hỏi đi ( tôi đi ra)
Tôi: Chào mn em là Thu
Bạn: Thịnh ai đây ( tôi ngạc nhiên trước câu hỏi của bạn Thịnh)
Thịnh: Vợ tao
_Mày cưới khi nào
_Phét mày yêu bé Huyền thế cơ mà bỏ sao dc ( tôi cúi đầu đỏ mặt)
Thịnh: Tao mà phải phét à tao cưới bên Việt Nam vợ tao sắp sinh đến nơi rồi còn phét gì?
_Ôi trời ơi em gái em là vợ nó thật sao ( Tôi gật họ ái ngại) ờ vậy hả tại k thấy báo gì,cái thằng lấy mà chả cho hội biết
Thịnh: Gấp quá do sự cố nữa nên mới lấy
Bạn: Em gái em trói bạn anh băng cái thai hả ( tôi tức )
Thịnh: Chúng mày nói điên vừa thôi
_Thì mày bảo sự cố mà bé Huyền đâu bé Huyền k sang à ( cả buổi họ nói về Huyền rồi nói về chuyện của họ)…tôi cứ ngồi thui thủi 1 góc…đến khi ra về …ngồi trên xe tôi giận k nói gì
Thịnh: Sao thế sao đột nhiên im vậy ,giận anh vì k nc vs em à
_K anh lấy em là vì sự cố do lúc đó anh nông nổi chứ bạn bè anh hay họ hàng anh họ thậm chí còn kb em là ai ?
_Em quan trọng điều đó à
_Phải em quan trọng pnu có điều gì quan trọng hơn việc là vợ mà k ai biết chứ
_Em đang quát anh đấy à em học ở đâu kiểu đó
_Anh lấy em hay có thật sự yêu em k ( Anh ta phanh gấp xe)
_Nếu muốn tiếp tục sống với nhau thì em nên biết bản thân mình là ai,từ thân phận gia đình học vấn hay tất cả em chẳng bằng ai nên em k có quyền hỏi anh câu nói đó ( Thịnh quát lên tôi rơi nc mắt)
_Em chỉ hỏi anh có yêu hay k tại sao anh lại nổi giận
_Tốt nhất lúc này chúng ta k nên nói chuyện với nhau nữa im lăng là điều cần lúc nay
_Anh nói luôn đi có phải đến bh anh nghĩ cưới em là sự cố và là điều anh k muốn
_Em muốn anh trl thế nào
_Em muốn nghe sự thật
_Đúng vậy anh lấy em vì ngày đó muốn chọc tức Huyền và tình cảm anh nói với em đến giờ anh thấy đó là sai lầm anh chỉ cảm thấy có trách nhiệm với em mà thôi…( tôi gật trong nc mắt)
_tôi hiểu rồi ( Tôi mở cửa xe đi xuống anh ta ngồi yên trên xe k chạy theo)…cứ đi tôi cứ ôm bụng bầu vừa đi vừa khóc…mình biết mà anh ta chưa bh coi mình là vợ…( đám thanh niên trượt patin lao vào tôi…tôi tránh lùi lại đúng lúc chiếc xe taxi lao tới…rầm…) tiếng người hô hoán…tôi ôm bụng…lơ mơ thấy ánh đèn…thấy Thịnh chạy tới…
Thịnh: Thu …Thu ( tôi ngất lịm)… vào cấp cứu bác sỹ : Mổ bắt con ngay bây giờ sản phụ vỡ ối rồi đưa bé sẽ ngạt…( tôi nghe tiếng con oe oe)…rồi tiếng oe oe tắt lịm…Tỉnh lại tôi bật dậy…
Thịnh: Mất rồi
_Mất gì con đâu rồi
_Mất rồi vì cô nên con của tôi đã mất rồi
_Anh nói gì vậy con của tôi đâu rồi
_Cô k xứng đáng làm mẹ 2 lần cô đều muốn hại con của tôi ( tôi tóm áo anh ta giật truyền nc)
_Tôi hỏi anh con của tôi đâu rồi ( Thịnh gạt tay đứng dậy)
_Cô k nên sống nữa thì tốt hơn ( tôi buông thõng tay)…bác sỹ đi vào
_Bác sỹ con của tôi đâu
_Sản phụ cô sinh thiếu tháng đứa bé chỉ sống dc 2 phút vì quá yếu chúng tôi đã nỗ lực rồi
_K đúng 7 tháng vẫn dc mà bác sỹ cứu con tôi đi làm ơn cứu con tôi đi
_Chúng tôi thật sự hết cách ( tôi gào lên Y tá giữ tay tiêm cho tôi còn Thịnh anh ta quay đi và chưa bh quay lại kể từ ngày đó)…2 tháng sau
Mẹ Ck: Ăn đi gầy quá rồi chuyện đó ngoài ý muốn k nghĩ nữa
_2 lần rồi tất cả tội lỗi ở con
_Chán thật sự bây giờ thằng Thịnh thì k về nhà còn con thì như xác sống vậy ,mẹ cũng chán con lắm cơ tại sao lại để chuyện như vậy xảy ra 2 lần biết con còn trẻ nên mẹ đã dặn dò kĩ như vậy rồi mà ( tôi cúi đầu rơi nc mắt k nói gì)…tối đến tôi cầm sợi dây thừng vắt lên khung mành cửa sổ…anh ta nói đúng mình k nên sống nữa ( tôi thòng dây vào cổ mẹ chồng mở cửa vào hô)
_Thu bố con gọi cho mẹ …này con làm gì vậy ( bà giằng tôi đạp ghế bà hô lớn) chị giúp việc ( bà đỡ chân tôi lên tôi nhắm mắt buông tay) con điên rồi ( người làm chạy lên cắt dây tôi ngã xuống)…
Tôi: Mẹ con k muốn sống nữa…
_Mẹ biết là giai đoạn này khó khăn nhưng sao dại vậy hả con ( bà khóc lớn)…mẹ đã giấu vc con xảy thai cho bố mẹ con rồi giờ con có sao thì mẹ chui đi đâu dc đây…
_Con của con mẹ ơi…( tôi gào lên bà giữ chặt tay) con của con toàn tại con …con ơi…sao con bỏ mẹ mẹ sai rồi để mẹ sửa …con à ( tôi gào đau đớn giúp vc đứng lặng yên buồn cho tôi)…Hôm sau điện thoại reo lên mẹ chồng nghe máy bà lặng yên
Mẹ Chồng: Con nghĩ kĩ chưa sao chỉ vì chuyện đó mà,được rồi mẹ cúp máy đây ( bà cúp máy đi ra chỗ tôi )…Thu này thằng Thịnh nó gọi về nó nói muốn ly hôn với con…
_Con biết rồi anh ta làm vậy cũng k sai
_Con cứ kệ đi nhé để thêm thời gian xem sao
_K cần đâu mẹ anh Thịnh nói là sẽ làm mẹ k cần cứ cố cho chúng con đâu
_Chờ mẹ mấy ngày thôi mẹ đi gặp nó xem sao…
_Kìa mẹ k cần ( bà quay đi)…tôi đi ra ngoài sân ngồi…có lẽ tình yêu của tôi và anh ta k hề có chỉ là phút nông nổi của tuổi thanh niên mà thôi…Tối hôm đó người của anh ta tới
_Chào cô Thu tôi làm cho sếp Thịnh đây là văn bản ly hôn và số tài sản cô được nhận
_Tôi sẽ ra đi tay trắng anh nói lại như vậy ( tôi kí xoẹt vào tờ giấy)…vậy đấy tình yêu tuổi 20 1 lần nữa kết thúc…tôi trở về nước bố mẹ ngơ ngàng nhưng rồi họ chấp nhận khi tôi nói ra sự thật…3 năm sau tôi hiện tại làm cho 1 công ty sản xuất hải sản ra nước ngoài…công việc hằng ngày là đếm và ghi chép ra vào xuất nhập kho…3 năm trôi qua kể từ ngày tôi mất con tôi cũng đã mất đi thứ tình yêu mà có lẽ chỉ có duy nhất tôi yêu đơn phương…tôi tới bên 1 cái cây nhỏ có trồng hai bông hoa tôi đặt tên cho chúng là Hoa Anh và Hoa Em…Hai con của mẹ có đang chăm sóc nhau không vậy…có còn giận mẹ không?mẹ mua sữa cho hai đứa đây ( tôi vuốt cánh hoa rồi đặt hộp sữa xuống)…tôi dựa vào cây nghĩ đến 2 bông hoa như 2 con của mình…tôi dơ tay che nắng khỏi chiếu vào hoa…rồi chợt buồn thiu…cần thêm bao nhiêu nắng để vơi bóng tối lạnh lùng…cần thêm yêu bao nhiêu để yêu đến vô cùng ( tôi rơi nc mắt ôm lấy hai bông hoa nhỏ) mẹ xin lỗi mẹ k cố ý ,mẹ thật sự xin lỗi…xin lỗi con nhiều con ơi…) tôi cứ vậy lặng lẽ khóc bên hai cây hoa đã 3 năm nay…
Hôm sau đi làm giám đốc quản lý chi nhánh tôi chủ động nói chuyện…
_Thu đi làm ít khi nghỉ thật ( cười ngô nghê)
_Vâng vì vậy sếp nhớ thưởng cho em nhé
_Uk tất nhiên rồi,tôi nay liên hoan công ty Thu đi không?
_Dạ không
_Tôi cũng k đi vậy tôi có thể mời Thu cafe được không ( tôi cười nhạt) Thu đừng hiểu lâm tôi muốn hỏi Thu mấy việc về công việc thôi
_Vâng cũng dc sếp hỏi luôn đi ( Mặt ông ta buồn)
_Thu nghĩ tôi đáng tán tỉnh sao
_Dạ k có đâu vậy địa ở đâu …
_Cám ơn Thu..tôi sẽ nhắn địa chỉ vào máy Thu nhé …( ông ta quay đi vẻ ngại ngùng)…
Tối đến chỗ hẹn tôi thấy ông ta ăn măc chỉnh tề …
Sếp: Thu đến rồi em ngồi đi
_Vâng sếp đến lâu chưa em còn cứ nghĩ em đến sớm cơ…
_À k do tôi đến sớm kp do Thu đâu
_Sếp căng thẳng vậy nào có vấn đề gì sếp hỏi đi em trả lơi…
_Thu uông gì nc cam nhé
_Cũng dc ạ
_Thu biết đấy tôi đi học ở nc ngoài lâu năm bây giờ cũng 37 tuổi rồi ,tôi muốn có gia đình
_Sếp thích ai trong tổ ạ
_Uk tôi muốn lấy vợ tôi k rượu k thuốc k chơi tệ nạn gì
_Sếp nvay là tuyệt rồi
_Tôi muốn hỏi ý Thu có bạn trai chưa ( tôi lặng yên)
_Em từng có chồng rồi ( Sếp ngạc nhiên)
_Thật sao
_Vâng em cưới năm 19 và đã kết thuc sau 1 năm ..
_Vậy sao tôi xl hỏi hơi vô duyên phải k
_K sao em nói sự thật thôi mà…
_Vậy Thu có mở lòng cho tôi tìm hiểu em được không ( ông ta đặt bó hoa lên bàn) tặng em …
_Em xl ( tôi đẩy hoa lại) hiện tại em k nghĩ đến sẽ quen và yêu ai
_Tôi thật sự thích Thu hãy cho tôi dc thể hiện tình yêu đó với em được không?
_Cái này em …
_Tôi k cần em nhận lời chỉ mong em cho tôi thể hiện tình yêu dù k dc đáp lại tôi cũng chấp nhận…( Tôi thở dài)
Ra về tôi về nhà thấy Hân bây giờ đã 16 đi xe đạp cùng ban trai về tới cửa
Hân: chị …chị đưng nói với mẹ nhé
_Con ngốc này sao đã có bạn trai rồi hả
_Đâu có cùng trường bọn em đi nhờ nhau về thôi mà
_Đừng hòng bịp chị ( Bố rut đồ trên tầng gọi xuống)
Bố: Hai đứa về rồi à vào đi còn đứng ở đấy sắp mưa rồi đấy
Hân: Dạ bố ( chạy tót vào nhà)…
Mẹ: Thu này có thấy anh bảo lấy vợ k hay có thấy nó kể gì k
_Không mẹ ạ sao vậy ạ
_Vừa về báo cưới bố mày đồng ý rồi…
_Anh đến tuổi rồi mà mẹ
_Biết vậy nhưng tao thấy lo lo cưới gấp rồi như con lỡ dở 1 đời ( Tôi thay đổi sắc mặt Bố đi từ trên xuống quát)
Bố: Cô cứ luyên thuyên việc gì ra vc ý thằng Văn bạn bè nó lấy lâu rồi ,bh nó chịu làm ăn đàng hoàng rồi nuôi dc vợ k lấy thì đến bao giờ
Mẹ: Cái gì cũng ông quyết ,tôi chỉ k muốn nó lại như con Thu lấy dc năm thì bỏ mặt mũi nào nhìn hàng xóm
Bố; Lo nhà mình đây này lo gì hàng xóm nghĩ gì k hợp thì chia tay ,k sao hết đi ngủ đi con ,nó đi làm về mệt cô cứ nói nhiều…( Tôi thở dài đi vào ngủ)…Mai đến chỗ làm
Sếp: Có quyết định rồi Thu đi công tác sài gòn với tôi 3 ngày 2 đêm
_Chị Hân đâu ạ chị ý là thư kí theo anh mà
_Anh chọn em ,cv của em cũng tựa làm theo dc anh sẽ chỉ bảo
_Ơ cái này…sếp ( Sếp quay đi)
Sếp: Chuẩn bị đi chiều chúng ta bay luôn vé mua rôi…
_Vâng ( tôi thở dài)
Tổ Trưởng: Này sương kb đươg sướng sếp quý mới cho đi bao đứa muốn k dc
_Vậy cô đi đi cháu nhường
_Tao chịu có học hành đâu mà theo dc chân sếp thôi đi đi …( tôi về sếp đồ)
Bố: Đi gấp vậy hả con
_Vâng con đi cùng sếp
_Sếp nam hay nữ
_Nam ạ
_Này này… lưu ý đấy
_Bố yên tâm con lớn rồi mà sếp là ng đàng hoàng…
_Đàn ông đàng hoàng sao dc …khi nó chán nó vứt bỏ là cùng chứ gì ( Ý nói Thịnh)
_Con đi đây bố đưng nghĩ về chuyện của con nữa qua rồi mà…( tôi sách đồ ra sân bay)…ngôi cạnh nhau sếp nhẹ nhàng đặt nước …
Sếp : Em uống đi
_Vâng ( ngồi cạnh hơi gần nên tôi ái ngại)…
Đến nơi đi họp luôn cùng sếp…từ trưa đến tận chiều tối mới xong…
Sếp: Thu mệt không k ngờ cuộc họp kéo dài vậy…
_Dạ không việc phải làm thôi ạ ( Về khách sạn phòng đối diện)
Sếp: Thu ngủ chút đi hen gặp em ở bữa tối ( tôi gật cười nhạt)…vào trong tôi nằm kềnh rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ…đến mức có người bấm chuông cửa liên tục tôi cũng kb điện thoại trong túi reo cũng kb…mở mắt đã 9h tối …tôi bật dậy mở máy 10 cuộc gọi nhỡ của sép tôi vội gọi lại
Sếp: Tôi gọi em mãi k dc
_Dạ vâng em ngủ quên mất
_K cần căng thẳng tôi ra ngoài gặp vài người bạn rồi em xuống sảnh dùng bữa tối đi …
_vâng sếp ( tôi thổi phù nhìn xuống quang cảnh sài gòn buổi tối thật nhộn nhịp)…tắm thay đồ tôi xuống sảnh ăn…đồ ăn đã dc dọn vì quá muộn…tôi lại lóc cóc đi bộ ra ngoài ăn tạm bát phở…rồi nghe nhưng người hát rong hát nhẩy trong say sưa…có lẽ ai cũng có niềm đam mê 1 điều gì đó khi đã đam mê họ luôn nỗ lực hết mình để dành chọn niềm đam mê đó…tiếng hát dù k hay như ca sỹ nhưng cảm giác ấm áp và gần gũi…tôi lắng nghe rồi nghĩ đến bản thân…đến bao giờ tôi mới có thể vui vẻ hồn nhiên lại như vậy được…1 em bé bi bô chạy ra gần chỗ tôi…tôi cười xoa đầu em bé
_Con xinh quá cơ
Mẹ Bé: Cháu 3 tuổi rồi mà chậm nói lắm cô ạ
_3 tuổi ạ ( tôi lại buồn con tôi nếu còn cũng tầm tuổi như vậy)…bé thật xinh ạ rất dễ thương..cho em bế chút nhé ( tôi bế rồi nc mắt rơi cứ hít hơi bé)…con ngoan …( Dt reo lên)
Sếp: Anh về rồi Thu ngủ chưa
_Em đang ở bên ngoài ạ
_Vậy Thu về chúng ta nói chuyện chút đi …tôi chờ Thu tầng 7 vào khu nhà hàng cafe đó nhé tôi kí dc hợp đồng rồi muốn chia vui với em
_Vâng tot qua r( tôi đi về lên thang máy tới tầng 6 thang máy dừng lại)…cửa thang máy mở ra tôi thấy 1 cô gái chân dài miên man dáng chuẩn người thơm quyến rũ phải nói tôi con gái nhìn còn mê…( Lên đến tầng 7 cô gái bc ra tôi cũng ra bàn thấy sếp đang ngồi uống )
Sếp: Đây rồi em uống rượu nhé
_Dạ k em vừa ăn no xong
_Anh vui quá k ngờ họ duyệt hợp đồng nhanh vậy …
_vâng chuyến đi của sếp thành công rồi ( tôi sờ túi) ô thẻ phòng rơi đâu rồi …sếp chờ chút chắc rơi đâu đấy …em sẽ quay lại ngay ( tôi vén tóc lò dò ra gần cửa thang máy)…đâu rồi nhỉ ( thang máy mở tôi ngẩng lên)…trái tim như chết lặng nước mắt cứ vậy rơi đột ngột…Tôi thấy Thịnh anh ta mồm đang ngậm thuốc hai tay cho túi quần ở nách kẹp chiếc ví tay trong chiếc áo sơ mi xanh quần bò…)…anh ta nhìn thẳng vào tôi mặt k chút sắc thái…rồi vô tình lướt qua nhau…coi như người dưng ( Nhạc trong quán với bản nhạc nhẹ)…Em khóc vì giờ đây em đã mất anh rồi…em cứ cố gắng tại sao vẫn cứ xa vời…anh và em dường như ta đã hết yêu nhau rồi…( bản nhạc với trái tim đau càng thêm đau )…tôi ngoái lại nhìn anh ta…bóng lưng hình dáng người đó vẫn vậy…chỉ là giờ chúng ta còn hơn cả người dưng…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!