Duyên Phận 2
Phần 7
Buồn!…đó là tất cả những gì tôi cảm nhận lúc này…1 nỗi buồn không tên…hãy nói em nghe chuyện gì đang xảy ra 1 nỗi buồn lơ đãng giữa chúng ta…
Sếp: Chúng ta lại kia đi Thu
_Sếp ơi có khi em phải về phòng ( Sếp giữ tay)
_Em đang coi thường tôi sao Thu
_Dạ k có đâu sếp ( tôi xua tay) k có đâu …
_Vậy đi thôi chúng ta chỉ ăn mừng thôi mà ( tôi gật nhẹ)…đi qua bàn Thịnh anh ta đang nâng ly cười nói vui vẻ với cô gái khi nãy trong thang máy…bàn tay sếp nắm tay tôi đi lướt qua …tôi biết đã kết thúc nhưng khi gặp lại tôi thấy lòng bối rối…kí ức là nỗi ám ảnh từng nụ cười của anh ta bây giờ tôi lại dc thây kể từ sau ngày đó…có lẽ k bên nhau đó là điều vui vẻ hơn cho tất cả và tình yêu của chúng tôi thật ra k tồn tại…tôi quay đi để lại nỗi u buồn trong mái tóc gió bay bay….rồi cúi đầu…
Sếp: em uống đi cocktail này ngon lắm
_vâng ( tôi nhấp uống thử rồi nhăn mặt) có lẽ k quen lắm…
Sếp: Thu này ngoài chuyện công việc anh vẫn muốn hỏi Thu 1 lần nữa,bây giờ Thu cho anh tìm hiểu Thu nhé ( nghe bên kia cười nói)
Cô Gái: Em tính sang tháng qua đó luôn anh mà k cho em ở nhờ đừng trách đấy
Thịnh: Với ai chứ vơi em nhà anh luôn mở cửa đón em
_Ghét anh nói chuyện kiểu này lắm nhé ( họ cười tôi nắm chặt tay)
Sếp: Thu …Thu được k em ( cầm tay tôi,tôi rụt lại)…
_Em xin phép lúc khác chúng ta nói chuyện đc k em về phòng trước đây ạ…( tôi ái ngại đứng dậy sếp đuổi theo)
Sếp: Thu …chúng ta nói chuyện thêm đi em ( tôi đi qua bàn Thịnh)
Thịnh: Đàn bà bây giờ đã cũ thì có thể buông thả ,ở tây thì k gọi là buông thả họ gọi là những kẻ vứt đi
Cô Gái: Trời anh nói gì ghê vậy
_Anh nói 1 bộ phận nhỏ các cô gái bây giờ thôi mà
_Anh nói mà cứ nhìn vào em là sao ý nhờ,ghét ghê ( tôi đứng chờ thang máy mở nắm chặt tay k nói gì) …xuống dưới chợt quên rơi mất thẻ định chạy xuống lễ tân
Sếp: Thu …để anh xuống lấy cho em đứng ở đây
_Vâng cám ơn sếp ( tôi lò dò tìm loanh quanh thấy đôi giầy tôi dừng lại ngẩng lên)
Thịnh: Cầm lấy…(anh ta ném thẻ phòng xuống đất tôi k nói gì nhặt lên) người ta đã ngỏ lời yêu thì nhận lời đi chứ,cô vẫn tỏ ra cao giá quá nhỉ đêm nay sẽ vui lắm đây ( a ta nháy mắt,tôi k nói gì anh ta bỏ thuốc ra hút ngậm ở mồm rồi thổi vào mặt tôi) chào em vợ cũ ( a ta cười nhếch mồm tôi đỏ mắt điện thoại anh ta reo lên)
Thịnh: Ok nếu em đã thơm rồi thì a phải vào chứ ( sếp đi lên a ta cười rồi bước vào thang máy)
Tôi: Sếp em đồng ý qua lại với anh
Sếp: Thật chứ Thu,cám ơn em ( tôi lầm lỳ nhìn anh ta thang máy đong lại tôi rơi nc mắt)…
Về phòng tôi ngồi co ro trên giường nhìn ra ngoài cửa kính tóc rũ xuống khóc lớn…mình k còn yêu hắn …k còn…( tôi cứ cố nghĩ như vậy)…tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy…tại sao?tôi đã làm gì sai…tên khốn nạn…con ơi mẹ phải làm sao đây…( tôi cứ vậy ngồi đến sáng)…
Hôm sau tôi cùng sếp đi giải quyết nốt công việc…tôi như kẻ mất hồn kể từ sau khi gặp lại hắn ta…
Sếp: Chiều nay chúng ta sẽ về luôn
_Dạ vâng
_Sao anh thấy em buồn vậy
_Đâu có em vẫn ổn mà em vẫn ổn…
_Tôi sẽ chăm sóc cho em ( Sếp nắm tay tôi chợt nhận ra cứ cố găng thử yêu xem sao…phải quên hết dù sao thì tuổi trẻ kể từ năm 17 tuổi của tôi đã bị hắn hoàn toàn đạp đổ)…
_Vâng …
Chiều hôm đó trở về Hà Nội tôi được sếp đưa về tận cổng thì gặp mẹ
Mẹ: Ai đây con
Sếp: Cháu chào cô cháu là bạn của Thu
_Vậy mời cháu vào uống nước
_Dạ vâng ( tôi chưa kịp nói gì mẹ đã mời anh ta vào nhà)…thấy Bố ngạc nhiên anh ta cũng hoà đồng ngay với bố mẹ…
Bố: Ra là sếp của con gái mong cậu chiếu cố
_Dạ bác nói vậy cháu ngại lắm ,thật sự ngại ạ
Mẹ: Quý hoá quá cháu ăn dưa đi ( tôi nhìn bme vui vẻ lòng chợt thấy nên quên đi mọi chuyện)…tiễn Sếp ra về bố thở dài
Bố: Thu bố con mình đi bộ chút đi con ,Thu này cậu trai đó theo cảm nhận là đươc nhưng 37 tuổi rồi chưa lấy vợ liệu có vấn đề gì k con
_Bọn con chỉ là bạn thôi bố,bố đừng nghĩ xa quá ạ ,với lại anh ý đi học ở nc ngoài lâu nên có lẽ bận quá chưa có thời gian yêu
_Đấy là bố cứ nói vậy quyết định ở con mà mới có 23 cứ ăn chơi đi con ạ,sai lầm 1 lần rồi k nên để tiếp diễn ( tôi buồn)
_Vâng bố đừng nghĩ gì nhé…
3 tháng trôi qua ngày nào sếp cũng đưa đón tôi đi làm ,rồi còn mua rất nhiều đồ cho tôi mặc dù tôi k nhận sếp vẫn tặng
Mẹ: Này con đưng để vụt mất cậu này nhé ,chiều chuộng con lại có điều kiện vậy là dc rồi
_Mẹ k bh hỏi anh ta có yêu con k à,cũng như 3 năm trc mẹ chưa bh hỏi con Thịnh có yêu con k nếu ngày đó mẹ hỏi có lẽ con đã phải suy nghĩ
_Mẹ sao nghĩ dc sâu như thế chuyện qua rồi bỏ qua đi con giờ nghĩ đến tương lai này …sang tháng anh lấy vợ rồi có chị dâu lựa mà sống đấy đừng có tị nạnh nhau
_Mẹ nghĩ con nhỏ mọn vậy ạ ,thoi con đi làm đây
Hân: Chị ơi áo phông này đẹp quá cho em nhé
_Uk mặc đi chị đi làm đây…đến chỗ làm Sếp nhìn tôi âu yếm
Sếp: Thu tuan toi a phải đi công tác bên Mỹ khoảng 1 tuần em có muốn đi cùng tôi k
_Em không anh đi mạnh khoẻ nhé (tôi cười nhẹ)…
_Coi như đi du lịch thôi mà quen em 3 tháng rồi cũng chưa có thời gian đưa em đi đâu,chúng ta đi nhé
_Em còn công việc mà đi sao được sếp cứ đi đi
_Em sợ gì hay sao,tôi hứa sẽ tôn trọng em
_Ý em kp là vậy
_Quyết định vậy đi
_Giấy tờ em sao đi dc
_Anh sẽ nhờ bạn làm 1 tuần là có yên tâm
_Nhưng …em thấy quá đột ngột
_Chúng ta đang yêu nhau mà phải k em ( tôi ái ngại trc câu hỏi của ông ta)
_Vâng vậy để em sắp xếp
_Vậy hai hnua anh đi tỉnh về thì đi mua đồ nhé
_k cần đâu đồ em có nhiều rồi lãng phí k nên a anh ạ…
Tôi thở dài khi thấy Sếp vui vẻ …sếp nói đúng chúng tôi đang yêu nhau…tại sao đang yêu lại k có cảm giác vui đến vậy…về nhà nói chuyện với bố mẹ
Bố: con nghĩ kĩ chưa đi xa lắm đấy
Mẹ: Con nó lớn rồi có phải bây giờ mới di xa đâu trước nó cũng đi Mỹ rồi còn gì ( bố lườm mẹ im!
Bố: Ngậm cái mồm lại ăn với nói ,lần này đi đâu hả con
_Hình như là Washington bố ạ
_Vậy k phải chỗ trc con ở đúng k
_kp đâu bố xa nhau lắm
_Vậy thì tốt rồi sang đó đi du lịch ngắm cảnh thư giãn nhé đâu phải lúc nào cũng có tiền để đi dc đâu
Mẹ: Có cậu Sếp rồi thì tiền nong lo gì,đi đi con mẹ ủng hộ
_Tại anh sắp cưới còn nhiều việc con cũng k muốn đi
_Còn lâu mà có bố vs mẹ lo rồi cứ đi đi có gì đâu mà …( tôi lên phòng thấy Hân đang ngồi ngẩn ngơ)
Tôi: Nghĩ gì vậy
_Chị lại dc đi du lịch sướng nhỉ bh em có thể đi xa nthe dc
_Sắp rồi cứ học thì sẽ dc đi khắp nơi trên thế giới
_Chị phải giúp em thực hiện mơ ước đó nhé
_Nhất định rồi cố lên nhé đừng có yêu sớm khổ lắm rồi sẽ lại như chị dang dở cuộc đời ( Hân buồn bã) thôi chị ngủ đây…Hôm nay là ngày tôi phải ra sân bay…tôi đến trước nơi trồng những cây hoa nhỏ …tưới nước rồi vuốt ve bông hoa…con à hôm nay mẹ sẽ qua đó nhưng k thể đến nơi con mất được…mẹ sẽ cùng nhớ đến con chung 1 bầu trời …mẹ yêu các con …
Tới nước Mỹ tôi nghe cơ trưởng nói
_Chào các bạn chúng ta sẽ đến New York sau 17 tiếng nữa quá cảnh tại Nhật bản chúc quý khách có chuyến bay tốt đẹp đồng hành cùng chúng tôi….( tôi đang cầm chai nước rơi bộp)
Tôi: Sếp anh nói là Washington mà
_Anh nghe nhầm new york mà quên k đưa vé cho em xem
_Lúc nãy em cũng k để ý tai ngủ quên mất xong ngái ngủ đi vào làm thủ tục nên …
_Có sao đâu em New York thì sao nào ( tôi lặng im lo lắng)…suốt hành trình bay tôi lo lắng …mất ăn mất ngủ…đến khi tới nơi Sếp lấy 1 phòng
Tôi: Sao lại lấy 1 phòng vậy ạ
_Vì cùng tầng hết phòng giường đôi mà k sao đâu
_Anh lấy khác tầng cũng dc em k thấy thoải mái lắm ( tôi nói ý)
_Vậy cũng dc…( Sếp ấp úng)…xong chúng ta đi ăn tối nhé gặp đối tác nên em hãy mặc chiếc váy anh mua nhé
_Vâng e hiểu rồi ( tôi lên tắm rồi thay đồ )…tô chút son tôi vén nửa tóc …đeo đôi bông tai…rồi lại lặng nhìn qua cửa sổ…con à có lẽ con muốn đưa mẹ quay lại đây phải không?con chờ mẹ nhé …( tiếng gõ cửa tôi bc ra)
Sếp: Thu xinh lắm ( anh ta vuốt má tôi,tôi lùi lại)
_Anh nói tôn trọng em mà
_Anh chỉ thể hiện tinh cảm của mình thôi…( tôi k nói gì)…đi xuống dưới ông ta quàng khăn vào cổ tôi…giây phút ông ta cười hình ảnh người cười với tôi là Thịnh…bất giác nước mắt tôi rơi…) sao thế
_Đâu có k sao em thấy cay mắt thôi ( tôi ấp úng)…đến nhà hàng xuống xe vào bên trong khách đã ngồi chờ sẵn 1 đôi vk ck trung tuổi…tôi bước vào nhà hàng ngạc nhiên khi thấy trong nhà hàng toàn ảnh của Thịnh …tôi hoảng loạn…
Sếp: Nơi này là nhà hàng nổi tiếng ở đây nổi tiếng với món dê nướng ngon lắm
_Quán này sao treo nhiều hình này vậy
Nhân Viên: Đây là Giám Đốc của chúng tôi ạ
Sếp: Trẻ quá ha
_Vâng giám đốc có chuỗi nha hàng ở mỹ và pháp nên nếu có qua pháp cũng mong quý khách ghé nhà hàng của chúng tôi ạ
Tôi: Giám đốc có hay tới đây k
Nhân Viên: Dạ không ít lắm ạ có khi năm 1 lần thôi đa số là quản lý trưởng đến
_Vậy tốt rôi
sếp: Em quen hay sao hỏi kĩ vậy ( sếp nói trêu trêu)
_K em sao có thể quen ng giàu vậy dc chúng ta vào thôi…cả buổi tôi uống rất nhiều rượu…cứ nhìn ảnh anh ta tôi lại thấy đau lòng…khi ra về Sếp thấy tôi say say liền ôm tôi
Sếp: Thu này anh rất yêu em ( tôi cười vẫn gạt tay ông ta)
_Vâng em hiểu…
_Về phòng anh nói chuyện thêm nhé
_Em hơi mệt mai nói nhé ( về tầng ông ta cứ ôm)
_Thu để anh đưa em về phòng
_K cần đâu anh e đi dc hơi mệt chứ k say ,a nói tôn trọng em mà ( ông ta buông tay)
_Ngày mai hãy thuộc về anh nhé chúng ta sẽ cưới nhau ngay sau khi trở về?anh chờ em k muốn em nghĩ anh lợi dụng hay k tôn trọng em
_Vâng em sẽ suy nghĩ ( tôi đi nhanh về phòng)…
vừa đóng cửa phòng tôi tụt người xuống người như kẻ k hồn…con ơi hãy nói cho mẹ chuyện gì đang xảy ra…bố của con anh ta tại sao cứ như con ma ám lấy mẹ vậy….mẹ càng cố quên đi thì hắn lại càng xuất hiện…mẹ có đang lạc lối k con … Hôm sau sếp đi công việc nên tôi ra ngoài đi dạo trên con phố mà anh ta từng đưa tôi đi…qua nơi tôi bị tai nạn…tôi đặt 1 bông hoa xuống cũng là lúc tuyết rơi…con đến rồi…con đi cũng trong ngày tuyết rơi vậy…mẹ có lỗi tất cả là lỗi của mẹ…lỗi của mẹ …đi bộ lặng yên dưới trơi tuyết tôi thấy mắt cứ nháy nháy…liền gọi về cho Bố
Hân: Chị ơi sao bh chị mới gọi về
_Sao vây sao lại khóc bố đâu
_Bố đi viện rồi anh sang tuần cưới rồi mà anh bán mất nhà rồi ho đến trừ nợ,an trốn rồi còn bố nhất quyết k ra khỏi nhà nên họ đánh bố
_Mẹ đâu cho chị gặp mẹ nhanh lên
_Mẹ vào viện rồi em đang ở nhà thu dọn đồ họ đánh bố đau lắm chị à…
_Cúp máy đi chị gọi mẹ …mẹ rốt cuộc là sao ( tôi hét lên)
Mẹ: Thằng Văn mất dậy nó bảo làm ăn nghĩ nó sắp cưới vợ với dạo này nó chịu khó nên bố mẹ tin tưởng ai ngờ nó đi sóc đĩa rồi cắm cả nhà để chơi ,bây giờ nó bảo cố kiếm tiền cưới vợ nên mới liều,chúng nó đánh bố mày vỡ cả đầu đây này…bố mày cứ ầm lên cơ
_Mẹ kiện họ đi
_Tao làm đơn rồi k ai giải quyết kêu xích mích nhỏ
_Bố vỡ đầu mà nhỏ gì nữa hả mẹ ,tại sao hết lần này tới lần khác vẫn tin anh cơ chứ
_Nhà mình nó bán có 800 triệu mẹ chết mất bố mày tỉnh lại k sống dc mất…mày hỏi sếp xem vay dc k trả cno trước chứ mất k cái nhà có 800tr
_Mẹ nghĩ gì vậy sao con dám…
_Vậy sao bh hả Thu mẹ chán lắm rồi sang tuần nó còn cưới ăn nói sao vs nhà ngta đây
_Mẹ cúp máy đi ( tôi chạy 1 mạch về khách sạn gõ cửa phòng Sếp …)
Sếp: Tôi đang dịnh gọi cho em
_Sếp ơi em ( tôi ấp úng) dạ thôi
_Chuyện gì vậy nói cho tôi biết đi em vào trong đi rồi nc ( tôi vào trong ngồi cứ nắm tay k dám nói) em uống nươc gì
_Dạ thôi em k uống đâu ( sếp ngồi cạnh cầm tay tôi)
_Chúng ta là người yêu em cứ nói đi a biết em có việc
_Nhưng mà nó lại liên quan đến
_Đến gì
_Đến tiền ( tôi cúi đầu)
_Thu cần bao nhiêu
_Nhiều lắm em thật sự xl em k có ý lợi dụng hay gì em có nỗi khổ riêng
_Anh biết có vc Thu mới hỏi anh em cứ nói đi bao nhiêu
_800tr cơ ạ thật sự em k dám hỏi nhưng nếu sếp thấy em lố bịch có thể cho em xl trc
_K sao đêm nay Thu ở lại đây nhé ( ông ta nói ý thẳng luôn) Thu đồng ý k ? tôi sẽ chuyển tiền vào tài khoản của Thu bây giờ sẽ kêu người ở nhà đi chuyển luôn…( tôi nhắm mắt gật…tay run run)…Anh yêu em mà em hiểu lòng anh mà …anh k tiếc em …anh nhắn cho bạn rồi nó làm ngân hàng nên sẽ nhanh thôi,giờ thì chờ chút anh đi tắm nhé vừa về ng vẫn bẩn em ăn gì lấy trong tủ lạnh nhe ( ông ta hôn lên tay tôi)…tôi thở mạnh khi ông ta quay đi …cứ ôm đầu suy nghĩ…mình k còn gì cũng k còn gì để mất…sếp cũng là người tử tế…( tôi loay hoay rồi ngồi lên điều khiển tivi)…tivi hiện lên 1 clip sex của sếp và 1 cô gái …ông ta hành hạ bạo hành tình dục cô ta trên giường…
Cô gái: Em xin anh dừng lại đi
_Nhận tiền rồi đừng hòng em phải hầu hạ anh ,anh thích gì sẽ có bằng dc ai bảo em kiêu cơ …( ông ta mắc chứng thích xem bạo dâm)…ông ta tắm đi ra tôi tắt vội đi …
_Chờ chút nhé khi nào tài khoản em báo tiền chúng ta sẽ bắt đầu bây giờ dạo trước nhé ( tôi sợ đứng bật dậy)
_Em về phòng lấy chút đồ tắm em cũng bẩn rồi
_Tắm ở đây dc mà
_Em lấy chút đồ của phụ nữ
_Ok nhanh nhé hay anh đi lấy cho
_Thôi e lấy dc ạ ( tôi sợ sệt ông ta chạy ra giữ tay)
_Em sợ rồi à đừng như vậy có gì đâu
_Vâng em k sợ đâu em hồi hộp thôi em lấy đồ nhé ( ông ta cười buông tay)…tôi chạy thẳng xuống phòng đóng cửa lại…k dc ông ta sẽ k tha cho mình đâu…làm tn đây…( tôi cho vội quần áo vào túi rồi sách ra ngoài )…phải đi trước đã…ông ta dù m k tìm đến cũng sẽ lừa mình…thật bệnh hoạn ( nghĩ đến ông ta bạo hành cô gái kia tôi rùng mình)…cứ đi bộ bụng thì đói…tôi thấy tài khoản có tiền…ông ta gọi
Sếp: Lâu vậy em anh nóng lòng rồi tiên đã vao tk
_Sếp ơi em nhờ dc rồi sếp cho em gửi lại nhé
_Em đùa anh sao ,em đang ở đâu vậy anh xuống đón
_em trả lại sếp tiền ạ
_K dc tôi k cho trả lại tôi sẽ kiện em vì lừa tôi và nếu k có tôi em k thể về tôi đảm bảo đấy …
_Tôi k lừa gì sếp
_Có đấy thiếu gì cái để kiện em …quay lại đây …nhanh ( tôi cúp máy)…ông ta gọi liên tục…nghĩ đến gia đình…nghĩ đến ng đàn ông bệnh hoạn…giữa ngã tư đường tôi phải thế nào đây…sao có thể đối diện khi đã chứng kiến ông ta kinh khủng đến thế nào…tôi bất giác nhớ tới Thịnh…bắt xe đến nhà anh ta…dù sao cũng tung là vk ck chắc anh ta sẽ giúp dc mình…hộ chiếu giấy tờ của mình hắn cầm rồi…phải sao đây…đến căn nhà tôi thấy cổng đóng…người làm thấy tôi lạ k cho vào ( đã thay người làm) …tôi đứng chờ ở cổng…tuyết rơi lạnh đến cóng người…ánh đèn xe đi về tôi cười tươi…bước xuống xe Thịnh ngạc nhiên khi thấy tôi…
Tôi: Anh về rồi may thật ( tiéng trong xe vọng ra)
Cô gái: Ai vậy anh ( Thịnh đóng cửa xe)
Thịnh: Ồ ai đây nhỉ…ngoài này lạnh lắm vào trong đi ( anh ta nói mỉa mai r bảo tài xế) đưa Helen về trước đi
Helen: Ơ anh sao lại về
Thịnh: Anh nói về đi ( cổng mở tôi đi sau dẫm lên vết tuyết của anh ta…anh ta dẫm tôi dẫm lại)…người làm mang trà ra tôi lạnh đến run lên …) Bật sưởi ấm hơn đi
Người làm: Dạ vâng
_Nói đi có việc gì
_Tôi muốn nhờ anh 1 việc ( a ta cười)
_Tôi từ chối
_Anh đã nghe tôi nói đâu mà từ chối
_Tôi k giúp người lạ chỉ là lòng thương của 1 người đàn ông khi thấy 1 cô gái bị lạnh mà thôi…
_Tôi thật sự đến đương cùng và bế tắc
_Tôi k qtam uống xong r thì đi đi tôi sẽ bảo người đưa về…( a ta đứng dậy)
_Tôi bị 1 tên bệnh hoạn giữ giấy tờ nên k thể về được…nếu k tôi cũng k tới tìm anh
_Ngươi đàn ông của cô đấy à,sao lại gọi là bệnh hoạn hay chấp nhận với sự lựa chọn của mình
_Tôi đã thấy hắn bạo hành 1 cô gái trên video và hắn định
_Stop đừng nói nữa cô đi đi ( tôi đứng dậy đi vừa bc đi vừa khóc)…tay ôm túi đồ như kẻ vô gia cư…vừa ra đến cổng găp mẹ ck
Mẹ: Ai đây Thu là con sao…
_Bác ơi cứu con với
_Dc rồi nín đi bình tĩnh xem nào đừng khóc
_Anh ta k giúp con
_Cái thằng dù gì cũng từng là vợ ck
Thịnh: Nếu mẹ cho cô ta ở lại thì mẹ cũng ra khỏi nhà đi đây là nhà con ?con k chấp nhận loại đàn bà vứt đi như cô ta
Tôi: Thế nào là vứt đi anh quá đáng vừa thôi
_Sa đoạ với những tên khác còn mặt mũi đến tìm tôi à
_Tôi chưa sa đoạ vs ai 3 năm qua tôi chưa dám yêu ai
_Cái thằng tôi gặp là thằng nào cô còn dám nói trơ trẽn vậy ( mẹ ck đứng im vì thấy cãi nhau)
_Thì là cái thằng bệnh hoạn tôi định tới tìm để anh giúp …hắn định… ( nghe nói mẹ ck xoa)
Mẹ ck: 3 năm k yêu ai để bị điên à con nhìn lại con xem sao ích kỉ vậy ,Thu con kể xem sao ( a ta quay vào nhà)
_Hắn định ép con ngủ với hắn ( nghe đến đấy bác lặng yên)
Mẹ ck : Bác hiểu rồi bác biết con tn mới quen 3 tháng chứ mấy
_Sao bác biết
_Bác là bạn tâm giao với bố con mà thi thoảng vẫn gọi dù hai đứa k còn là vk ck nhưng k đồng nghĩa bác phải tuyệt giao… bố con có nói con k thích lắm mới nhận lời từ hôm đi Sài gòn về
_Vâng
_Vào nhà đi con ( tôi vào nhà anh ta đi từ trên xuống tôi cúi đầu điện thoại của tôi reo lên là Sếp thấy tôi run Thịnh giật máy ấn nghe)
Sếp: Thu em ở đâu anh đang ở cổng khách sạn chờ em đây,e vừa xem tivi ở phòng anh đúng k k như em nghĩ đâu về đi rồi a giải thích,a nhất định hnay phai có dc em
Thịnh: Mày mơ à
Sếp: Mày là ai
_Tao á là ai kqtrong ,qtrong Thu yêu dấu của mày đang ở chỗ tao ,muốn đến đón thì đến đây
_Mày nói địa chỉ đi tao đến ( Thịnh đọc địa chỉ tôi giật máy anh ta gạt tay)…
Thịnh : Mẹ lên phòng đi
Mẹ: Con đừng nổi nóng con bé sợ đấy
_Con bảo mẹ lên phòng đi nếu mẹ k muốn thấy con đuổi cô ta đi thì lên phòng đi ( bác gái nhin tôi ái ngại)
Bác Gái: Thu lên phòng vs bác ( tôi đứng dậy anh ta giật tay ngồi xuống ghế)
Thịnh: Cô ta ở lại mẹ lên đi ( ngồi trong lòng anh ta tôi đỏ mặt)…con phải xem thằng ý định diễn gì trên đất này ….( a ta nhìn tôi cười nhẹ)…
linh cảm của tôi k ổn lúc này tôi sợ anh ta và tay sếp bệnh hoạn…nhìn mắt anh ta tôi cảm thấy lo cho sếp thì đúng hơn…nếu sếp đến thì vc gì sẽ xảy ra…tôi thật sự lo lắng…
– [ ]
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!