Ê, Nhók! Tao... Yêu mày!
Chương 30
– Tùy anh !!- nó lơ đi . Long cứ ngồi nhìn hết một tiết, hai tiết, ba
tiết…..năm tiết rồi đến tan học luôn ( công nhận chàng này không yêu
ai thật lòng nhưng một khi đã yêu thì yêu đến cùng )
– Anh không định về àk ! hay cứ ngồi đó đi tôi về !!- Nó nhìn Long khi thấy Long cứ nằm trên bàn.
– Àk !! về thôi !!
– Anh Long bọn em về trước nha, hẹn gặp ngày mai nha, nhó đến sớm nha !!- Trúc vẫy tay.
– Thôi về nhanh đi !!!- Nó khều Long.
—————–
Vẫn là cái không khí ngột ngạt trên xe :
– Từ nay tôi không đi xe anh nữa đâu ! tôi đi ván trượt của tôi àk !!- Nó nói.
– Không được ! đừng lôi thôi nữa !!- Long nói.
– Tôi cứ đi đấy !!- Nó cương quyết.
– Cô dám không !! nhớ lại đi còn bản hợp đồng đấy nhá !!
– Anh…..anh…..trời ơi sao lúc đó tin anh một cách dễ dàng vậy trời !!
– Có thể là vì cô bị vẻ đẹp trai hào nhoáng của tôi quyến rũ cũng không chừng !!- Long cười nham nhở.
– ụa…..tôi xin anh đấy !!
-Àk wên có chuyện này hình như tôi chưa nói cô nhỉ !!
– Chuyện gì ?
– Tại vì ngày mai tôi với cô phải đi picnic với trường nên hôm này tôi đã cho mọi người trong nhà nghĩ việc rồi !!
– Ờh vậy thì sao ?
– Sao trăng gì nữa thì cô phải làm thức ăn cho tôi !!…
– ………hả……. !!- Nó gật gù rồi la một phát.
– Gì dữ vậy, người phải sợ là tôi này tôi sợ tôi không dám ăn nữa !!
– Vậy sao còn kêu tôi làm, hay ra ngoài ăn đi nha !!
– Không !! Cô phải làm cho tôi !!
– Trời ơi là trời, chết mất thoai !!- Nó tuyệt vọng tột cùng.
15 phút sau, nó và Long đã về nhà:
– Tôi đi thay đồ đây !! cô làm đồ ăn đi !!- Long chỉ cho nó nhà bếp.
5 phút sau, sau khi Long đã thay đồ và nó cũng vật lộn với cái nhà bếp xong, cũng đc một món thức ăn đấy chứ :
– Cô làm xong chưa vậy ?- Long tò mò khi thấy nhà bếp bốc khói.
– Chờ tí xong rồi !! Nó bưng lên hai cái tô :
– Cái gì đây !! Chí có hai tô thoai àk !!- Long trừng mắt nhìn vào tô.
– ùa ! anh một tô tôi một tô, anh ăn thử đi !!
Long ngỡ ngàng khi mở tô ra, một món thức ăn mà Long chưa bao giờ đc ăn :
– Cái gì vậy ? ghê vậy !!- Long lè lưỡi nhìn vào tô.
– Nhìn mà không biết àk ” mì gói ” chứ gì, ăn đi !!
– Cô không biết làm món gì khác món này àk !!
– Không !!!ăn hay không thì tùy !!
– Ăn đc không đấy !!
– Được mà yên tâm ăn đi !!
Long chỉ mới đưa một sợi mì vào miệng, vừa ngậm lại thì phun ra liền ( chết Long rồi. ngộ độc mất thôi )
– Ghê quá !! – Long ụa ụa.
– Ngon mà, anh sao vậy ? !!- Đến lượt nó thử, và vẫn cái hiện tượng ấy xảy ra :
-……ụa……ụa……!!!
– Ngon đấy tôi nhường cô ăn tô tôi luôn đấy !!
– Thôi !! anh là chủ tôi cho anh ăn đấy !!
– Tôi xin cô luôn !! thôi cô đi thay đồ đi, quần áo cô có mùi nồng của mì hết rồi, nhanh đi rồi đi ăn này !!
– Ờ !! vậy anh chờ tôi ti !!- Nó bước lên phòng thay đồ .Long ở lại
nhìn vào hai tô mì và cười thầm : Đúng là ngốc thật !! Tôi sợ cô luôn
đấy cô pé ạ !!
– Đi thôi !! xong rồi, nhưng tôi muốn đi ván trượt
mấy ngày rồi tôi không đi, xin anh đấy !!- Nó nói với anh mắt nài nỉ
thiết tha khiến Long cũng phải chấp nhận :
– Được rồi nhưng chỉ lần này thôi đấy !! Vậy tôi cũng sẽ đi ván trượt với cô !!
– Anh biết đi không đấy !!
– Chút chút ( chút chút của Long cũng khiến mọi người phải tập luyện cả tháng chứ )!!
– Thôi Ok đi nào !! tôi sẽ giúp anh đi nhanh như tôi !!
Nó và Long mỗi người một ván trựơt, lả lượt trên đường, nó nắm lấy tay
Long kéo Long đi, vì Long đi chậm hơn nó, hài người nắm tay nhau lướt
gió, từng cơn gió lạnh lạnh vượt wa mặt nó và Long nhưng cả hai hình như
không cảm thấy lạnh mà rất ấm trong lòng, tay nó và Long siết chặt lấy
nhau và lướt wa từng người trên con đường động nghẹt người
này………….
Đến một quán ăn bên đường :
– Tới rồi !! vào đi !!- Nó chỉ Long vào một cái bàn ở trên cao.
– Ăn ở đây àk !!- Long e dè vì chưa bao giờ ăn các quán ăn lề đường này.
– Uhm !! ăn đi không chết đâu mà sợ !!- Nó kéo Long lên chiếc bàn cao nhất, do quán được làm từng bậc nên nó lên bậc cao nhất:
– Oaaa!! thoải mái quá !!- Nó vươn vai hít thở không khí.
– Cô thường ăn ở đây lắm àk !!- Long cười.
– Uhm….và lần nào tôi cũng ngồi ở chiếc bàn này đấy !!
– Tại sao cô thích ngồi đây !!
– Anh không thấy đây là chiếc bàn cao nhất và từ đây có thể nhìn xuống
phong cảnh ở dưới nữa kìa nhìn mọi người đi wa tấp nập vậy đó !!
– Cô chỉ đi một mình àk !
– Uhm….mà không đi một mình thì đi mấy mình !!
– Gia đình , bạn bè cô đâu !!- Long tò mò hỏi.
– Tôi chưa bao giờ có bạn…..có thể nó Trúc và các anh là bạn tôi đấy !!- Khuôn mặt nó không còn hớn hở như lúc đầu !!
– Thế còn gia đình cô !!
-……………!!!- Nó im lặng:
– Mà anh ăn ở đây đi ngon lắm !!- Nó nói sang chuyện khác. Long cũng
chẳng hỏi thêm vì Long biết nó không muốn nói……………
– Hy vọng là vậy !!
Cả hai vừa ăn vừa đùa giỡn, gắp wa gắp lại cho nhau khiến mọi người xung wanh nhìn chăm chú !!
– A no quá !! lâu rồi mới đc ăn ngon thế này !!- Nó cười.
– Tôi cũng vậy !! khi nào rãnh đi ăn đi !! Con bây giờ đi uống cái gì đó đi !!
– uhm…bia đi !!- nó nói.
– Cô chẳng biết là boy hay girl nữa !! thôi uống cà phê nóng !!! cấm cãi !!
-……..trừ…..!!- Không nói được câu nào.
– Đi thôi !! – Cả hai đến một quán cà phê để mua nhưng không uống ở đó
mà ra ngồi ở hiên đón xe buýt ( ác vậy , uống cà phê mà ra đấy ngồi, ai
mà nghĩ ra tình huống ki cục vậy chài !! Là vì Long muốn ở một chỗ mà có
thể ngắm nhìn mọi người wa trông rất vui nên quyết định chọn nơi này )
– Tôi pó tay anh luôn tự nhiên ra đây ngồi uống cà phê !!
– Hiii !!- Long cười….trời cũng bắt đầu mưa , từng hạt đã rơi nhẹ xuống mặt đường….
– Này !! về thôi mưa rồi kìa !!- Nó nhìn Long.
– Ngồi tí đi ! tôi muốn ngắm mưa tí !! – Long chăm chú ngắm từng hạt mưa.
– Anh thích mưa lắm àk !!- Nó hỏi Long trên tay vẫn còn đang cẩm tách cà phê nóng nghi ngút.
– Uhm !! Mẹ tôi rất thích mưa, mỗi khi mưa bà ấy và tôi luôn nhìn từng giọt mưa nhẹ rơi xuống !!
– Anh thực sự cảm thấy thích mưa hay vì mẹ anh thích !!
– cả hai !! nhìn mưa tôi rất nhớ đến mẹ tôi !!
– Tôi thì khác tôi thích gió hơn, nó làm cho tôi thấy mát mẻ và thoải mái !!
– Cô có thích mưa không !!
– Đôi khi, tôi cảm thấy mưa cũng tốt nó gội rữa các buồn phiền trong
lòng và cũng thấy thoải mái như gió vậy !! sự mát mẻ của mưa mà đôi khi
nó cũng làm ấm lòng ta…..nó như một cái gì đó rất nhẹ rất dễ vỡ nhưng
nó cũng có thể làm ta đau……………ươm……!!
Nó chưa nói hết câu thì trên môi nó có một thứ gì đó ấm ấm, mềm mềm
đang nằm trên môi nó chính xác hơn là Long đang hôn nó, nụ hôn đầu của
nó cũng là Long đã lấy đi, lần này nó không đẩy Long ra như lần trước nó
cũng chẳng hiểu tại sao nó lại làm vậy, có lẽ là do cơ thể ấm áp của
Long đang siết chắt lấy nó khiến nó không thể vùng ra được….hương thơm
của Long cứ thoang thoảng wanh nó, nó cảm thấy rất cần cái cảm giác mà
trước giờ chưa bao giờ mà nó có……nó nhẹ đưa tay lên ôm lấy bờ vai
của Long, một bờ vai ngang mà nó có thể dựa vào……………….
Long siết chặt nó và với Long cũng có cảm giác như vậy, cũng ấm áp cứ
như không thể tách ra trong lúc này…..từng giọt mưa nhẹ nhàng lăn trên
má của cả hai người nhưng không vì thế mà có thể tách họ ra đến khi
Long nhẹ thả người nó ra và đưa mắt nhìn về phía nó :
– Tôi……xin lỗi….!!- Long lấp bấp xin lỗi.
-…………………… !! Nó chỉ nhìn Long.
– Tôi……y..ê..u..c.ô….!!
Long ôm lấy nó, không siết như lúc nãy có lẽ vì lcú này Long đang cho
suy nghĩ ……………… Câu nói của Long khiến nó ngạc nhiên
–
Tôi…..cũng không biết nhưng….tôi cảm thấy ấm áp……khi ở bên anh
như thế này…khi anh hôn tôi……tôi thật sự thấy ngọt ngào……..!!-
Nó cũng lấp bấp nói , hai mắt nhìn về phía Long.
– Cảm ơn
cô……..chỉ cần cô thấy ấm áo thì tôi thấy vui rồi !! Long nắm lấy tay
nó, cả hai dắt đi trong mưa………….mưa tuy lạnh nhưng họ thấy ấm
áp………………
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!