[Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! - Mặc Linh
⊹⊱Chương 41: Thần tượng quốc dân (11)⊰⊹
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đinh ——
【 Tô Tửu: Cảm ơn. 】
Sơ Tranh trông thấy hai chữ kia, mặt không thay biểu cảm gửi lại ba chữ ‘không có gì’.
【… 】 Không biết lúc Tô Tửu nhận được ba chữ này sẽ có tâm trạng như thế nào, dù sao nó cũng cảm thấy không tốt lắm.
Lúc này hẳn nên an ủi người ta một chút, sau đó nói chuyện phiếm thêm vài câu, chẳng phải sẽ thân thiết sao? Thẻ người tốt không phải cũng vì vậy mà nhanh có hơn sao?
Cô gửi lại một câu ‘không có gì’? Coi như người ta muốn nói chuyện với cô, cũng hoàn toàn không biết phải nói cái gì có được không hả?
Nghiêm túc sao?
Nghiêm túc sao? !
Tiểu tỷ tỷ sao lại có thể phát rồ như thế, làm ra loại sự tình không bằng cầm thú này! !
Tiểu tỷ tỷ này quả thực không phải người, thật là đáng sợ!
Hệ thống mệt mỏi quá, nó muốn đổi tiểu tỷ tỷ, nó muốn tìm hệ thống sát vách tâm sự nhân sinh, vì sao lại có loại tiểu tỷ tỷ như thế này.
Nó cần tiểu tỷ tỷ sát vách chữa trị tâm hồn cho nó!
…
Sơ Tranh ở trong nhà một khoảng thời gian, đoàn làm phim bên kia sau khi hoàn thành giai đoạn biên tập đặc biệt, đến giai đoạn tuyên truyền, mời Sơ Tranh tham gia, Sơ Tranh cự tuyệt không chút lưu tình.
Tuyên truyền là loại chuyện phiền toái như vậy, còn lâu cô mới đi.
Đoàn làm phim hết cách với cô, cũng may chỉ là nữ hai, không phải nữ chính.
Vì hiệu quả, đoàn làm phim chỉ có thể trì hoãn đến cuối cùng, không đem nhân vật nữ hai này tuyên truyền ra ngoài.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tiểu tỷ tỷ trong vòng ba ngày, tham gia vào chương trình truyền hình thực tế: đại minh tinh khiêu chiến. 】
Sơ Tranh: “…” Rất tốt, lại phải đập tiền.
Đại minh tinh khiêu chiến là một chương trình truyền hình thực tế rất hot trong thời gian gần đây, chủ yếu là muốn khảo nghiệm năng lực thích ứng của minh tinh.
Ví dụ như hoang sơn dã lĩnh hay hoàn cảnh ác liệt gì đó…
Vì vậy nên bị đám cư dân mạng gọi là ‘chương trình tra tấn minh tinh’.
Cái show này cơ bản sẽ không có chuyện dàn dựng sắp xếp từ trước, nhưng cũng bởi vì tính chân thực ấy, nên tỉ lệ người xem rất cao. Một số minh tinh dù không muốn tham gia, nhưng đối mặt với tỉ lệ người xem này, đều phải cắn răng tham dự.
Cho nên cái tiết mục này, không phải ai muốn tham gia cũng có thể tham gia.
Sơ Tranh liên hệ với tổ tiết mục, tổ tiết mục biểu thị bọn họ không thiếu tiền.
Sơ Tranh: “…”
Cái này không thể trách ta được! Người ta không thiếu tiền, không thiếu tiền, Vương bát đản mi thất sách rồi!
【 Tiểu tỷ tỷ đó là đập chưa đủ tiền, cô cứ nói cô tài trợ cho hai mùa tiếp theo. 】 Vương Giả nghĩ kế cho Sơ Tranh.
Sơ Tranh: “…”
Sơ Tranh nói như thế với tổ tiết mục bên kia, tổ tiết mục chỉ chần chờ một chút, rất nhanh liền đáp ứng.
Sơ Tranh: “…” Lập trường không vững vàng chút nào cả! Mới có ngần ấy tiền đã bị thu mua! Có chút tiền đồ được không!
【 Tiểu tỷ tỷ, ta đã nói với cô rồi, có tiền là có thể muốn làm gì thì làm. 】 Vương Giả rất đắc ý.
Để Vương Giả dạy cô làm người!
Ha ha ha!
Sơ Tranh đem Vương Giả che đậy lại.
Ồn ào quá.
Có tiền cũng chơi không lại nắm đấm!
Cô không sai!
…
Tổ tiết mục của « Đại minh tinh khiêu chiến » còn đang trong giai đoạn tuyển minh tinh, đợi khi Sơ Tranh nhận được thông báo thời gian khai mạc, thì « hoàng phi khuynh thành » cũng đã định xong thời gian ra mắt.
Sơ Tranh tự mình lái xe đến địa điểm tập hợp của tổ tiết mục.
Cái chương trình truyền hình thực tế này, mỗi kỳ sẽ mời đến 8 nghệ sĩ, phân tổ, tình huống, sẽ dựa vào hoàn cảnh mà quyết định.
Lúc Sơ Tranh đến, thì đã có hai ba nghệ sĩ tới rồi.
“Lại có một người đến.”
“Ai thế? Là ai nhỉ?” Có người hiếu kì rướn cổ lên, trước lúc khai mạc, bọn họ cũng không biết sẽ có người nào tham gia.
Minh tinh ra sân cũng là cảnh cần phải quay, nên khi Sơ Tranh dừng xe lại, thợ quay phim cũng khiêng máy móc qua.
Cửa xe bị đẩy ra, nữ sinh mặc bộ quần áo sáng màu thoải mái từ trên xe bước xuống, tiêu sái lưu loát đóng cửa xe lại, động tác kia giống như tự mang thêm hiệu ứng, đẹp trai chết người.
“Không biết…”
“Cô biết không?”
“Không biết…” Ba nghệ sĩ ở đây đều tỏ vẻ không biết: “Người mới sao? Dáng dấp cũng thật đẹp mắt nha.”
Tổ tiết mục có đôi khi cũng sẽ mời người mới, dù sao những khuôn mặt quen thuộc, mọi người nhìn nhiều sẽ chán, ngẫu nhiên xuất hiện một vài người mới, mặc kệ gây ra tranh luận hay là gì khác, cũng sẽ kích thích người xem hơn.
Sơ Tranh đi theo người hướng dẫn, đến bên bàn cầm lấy túi văn kiện thuộc về mình.
Sau khi thợ quay phim rời đi, mới có người tiến lên giới thiệu.
Nhưng mà cho dù giới thiệu, bọn họ cũng không biết.
Ba người nghệ sĩ này đều có chút danh tiếng, Sơ Tranh chưa thấy qua, nhưng từng nghe qua tên họ. Nên cô chào hỏi qua loa.
Ba người kia phát hiện Sơ Tranh không có ý tứ muốn lôi kéo tình cảm, cũng không tiếp tục nói chuyện cùng cô, đi qua một bên khác nói chuyện phiếm.
“Người này là ai vậy? Kiêu thế?” Một người nghệ sĩ trong đó có chút bất mãn.
Bọn họ tốt xấu gì cũng là tiền bối, người mới trông thấy tiền bối, không lôi kéo làm quen thì cũng nên có chút tôn trọng chứ?
“Vừa rồi tôi có hỏi đạo diễn, nghe ý tứ kia, chắc là nhà tài trợ nhét vào.”
“Thật hay giả?”
“Đạo diễn không nói rõ, nhưng ý tứ đại khái là như vậy.” Người nghệ sĩ kia nói: “Tiết mục này nội dung mặc dù công bằng, nhưng người được tuyển chọn thì…”
Ba người trao đổi ánh mắt một chút, ngầm hiểu lẫn nhau.
Tiền của tổ tiết mục cũng không phải trên trời rơi xuống.
Sau đó lục tục có thêm mấy người đến, những nghệ sĩ này gặp mặt chào hỏi, nói chuyện phiếm, rất nhanh liền ồn ào thành một đám.
Nhưng có thể nhìn ra được, rõ ràng là chẳng thật lòng với nhau bao nhiêu.
Sơ Tranh ngồi dưới cái lều che nắng độc lập, tay chống cằm, thần sắc lạnh lùng nhìn đám người kia làm ầm ĩ.
Phía xa có xe tiến đến, Sơ Tranh ngước mắt nhìn qua, không nghĩ tới sẽ nhìn thấy hình dáng quen thuộc của Liễu Mạn Mạn.
Liễu Mạn Mạn đại khái cũng không nghĩ tới Sơ Tranh lại ở đây, biểu cảm trên mặt có hơi khó coi, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại.
Không phải chỉ là một Cố Sơ Tranh thôi sao?
Có gì phải sợ!
“Sao lại có thêm một người không quen nữa?”
“Kỳ này hình như người mới hơi nhiều?”
Có nghệ sĩ phàn nàn, bọn họ phải thật vất vả mới vào được đây, kỳ này người mới cứ một người lại một người tiến vào
Liễu Mạn Mạn trực tiếp lướt qua Sơ Tranh, nói ngọt dỗ các nghệ sĩ khác đến thật vui vẻ, người nghị luận cô ta nhất thời cũng ít đi.
Cuối cùng hai nghệ sĩ đồng thời đến.
Cửa xe phía trước mở ra, một người đàn ông mặc âu phục giày da từ trên xe bước xuống, ánh nắng hắt trên người hắn, tựa như Vương tử điện hạ bước ra từ lâu đài cổ, khí chất ưu nhã tự phụ.
“Oa! Là ảnh đế Tạ Chu! !”
Nữ nghệ sĩ trực tiếp hét lên.
Sơ Tranh đã hiểu vì sao Liễu Mạn Mạn lại xuất hiện ở đây, Tạ Chu —— kim chủ của Liễu Mạn Mạn.
Tạ Chu đẹp trai lại nhiều tiền, kỹ thuật diễn xuất tốt, mỗi một bộ phim hắn tham gia diễn xuất đều trở thành kinh điển.
Chỉ là hơi nhiều bạn gái, thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo, nhưng cho dù như vậy, vẫn được vô số người xem như tình nhân trong mộng.
Tạ Chu chẳng những là nghệ sĩ, mà phía sau hắn còn có một gia tộc khổng lồ, công ty quản lý hiện tại của Liễu Mạn Mạn, chính là công ty dưới tay Tạ Chu – giải trí Hoàng Phi.
Ánh mắt Liễu Mạn Mạn nhìn Tạ Chu, bên trong nhu tình như nước mang theo chút kiêu ngạo ẩn hiện.
Nhưng Tạ Chu cũng sẽ không ở trước mặt mọi người để ý đến cô ta.
“Không ngờ lần này có thể cùng Tạ ảnh đế tham gia một chương trình, thật vui quá.”
“Này này, tôi nói các cô này, tốt xấu gì chúng tôi cũng đẹp trai bức người, trong mắt các cô chỉ có Tạ ảnh đế thôi sao?” Nhóm nghệ sĩ nam đùa giỡn phàn nàn.
Tạ Chu đứng ở nơi quá cao, tất nhiên sẽ không cùng đám người này hoà hợp nói chuyện, chỉ nhàn nhạt chào hỏi.
Nhưng mà thái độ của hắn như vậy, lại nhận được vô số hảo cảm của mọi người.
Sơ Tranh có chút không phục.
Dựa vào cái gì mà cô lãnh đạm thì chính là không biết tốt xấu, không có lễ phép?
Chỉ bằng dáng dấp hắn đẹp trai sao?
Nông cạn!
Ngây thơ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!