Em chỉ là tình nhân
Chương 18: Yêu sao!?
Cô đã ở trong phòng cả ngày nay rồi, Linh hỏi gì cô cũng chỉ trả lời qua loa. Bất lực, Linh đành ra ngoài rồi gọi điện cho anh.
– Linh à, có gì không? – Giọng anh mệt mỏi
– Anh rảnh không? Em gặp anh được chứ?
– Bây giờ anh phải làm việc, khoảng vài tiếng nữa mới xong. Có gì anh sẽ gọi lại cho em!
– Dạ vâng!
**********************************************************************
Tại quán cafe Star…
– Em hẹn anh ra đây có gì không? – Anh hỏi Linh
– Em muốn hỏi anh về chuyện của chị Dương.
– Em… – Anh như chột dạ. Chẳng lẽ Linh đã biết được điều gì?
– Hiện tại, em đang sống cùng chị Dương.
– Cái gì? Em đã rời khỏi Vương gia sao? – Anh bất ngờ
– Không hẳn, tại em chỉ muốn rời khỏi đó 1 thời gian.
– Tại sao?
– Nhiều vấn đề lắm! Anh không cần để ý đâu! – Linh cười trừ
– V…vậy à…
– À đúng rồi, em muốn biết quan hệ giữa anh và chị Dương là gì, với tư cách là 1 vị hôn thê?
– Cái…cái đó… – Anh ngập ngừng
– 2 người đang quen nhau?
– …
– Chị Dương là tình nhân của anh?
– …
– Anh im lặng, nghĩa là em nói đúng phải không?
– …
– Anh có yêu chị ấy không?
Câu hỏi như đánh trúng tim anh. Yêu sao!? Anh yêu cô sao!? Anh không biết được.
– Anh…anh… – Anh ấp úng
– Em xin lỗi nhưng 2 người thật ngốc mà! Rõ là 2 người có tình cảm với nhau nhưng lại không thừa nhận điều đó. Chị Dương đã nhốt mình trong phòng cả ngày nay sau khi gặp anh. Tưởng có thể giấu được, nhưng chị ấy đã khóc đến sưng cả mắt. Còn anh, nếu anh chỉ xem chị ấy như tình nhân để chơi đùa, vậy tại sao lại đến tận nhà chị ấy và đòi dẫn chị ấy đi làm? Người thường nhìn qua có thể nghĩ 2 người đang yêu nhau, vậy mà 2 người trong cuộc lại không nhận ra. Anh à, anh có thể đã không xem chị ấy đơn thuần là tình nhân nữa rồi.
Anh chỉ im lặng. Có đúng như Linh nói không? Anh yêu cô sao? Có phải là yêu không?
– Anh có việc, anh phải về đây!
– À vâng, chào anh!
Anh bước ra khỏi quán, thở nhẹ, đôi mắt đăm chiêu suy nghĩ.
**************************************************
Vũ gia…
Anh bước vào trong nhà. Thấy ba mẹ anh đang ngồi xem ti vi, anh ngồi xuống đối diện rồi lên tiếng:
– Ba, mẹ!
– Ô con trai, con về rồi sao? – Mẹ anh hỏi
– Con…có chuyện muốn nói! – Anh nghiêm túc
– Con nói đi!
– Con…Việc kết hôn với Linh…con muốn hủy.
– Cái gì?? – Ba mẹ anh đồng thanh
– Con đã quyết định vậy rồi!
– Này con, đây là chuyện vô cùng quan trọng đấy! Hôn ước này không phải muốn hủy là hủy được! Con có biết làm như vậy sẽ ảnh hưởng như thế nào đến cả 2 gia đình không? – Ba anh tuôn 1 tràng
– Vốn dĩ vị hôn thê của con đâu phải là Linh!
– Gì…
– Con đã điều tra rồi! Vương gia vốn có 2 cô con gái, nhưng cô con gái đầu thì ngày xưa bị bắt cóc và xác nhận là đã chết. Người con phải lấy là cô ấy, Linh chỉ là thay chị mình thực hiện lời hứa của 2 gia đình mà thôi.
– Nhưng Vương gia bây giờ chỉ còn mỗi Nhật Linh, nên coi như là con gái duy nhất. Chẳng phải, con cũng yêu Linh hay sao?
– Tình cảm đó chỉ là ngộ nhận thôi thưa mẹ. Người mà con yêu… – Anh bỗng ngừng lại
– Con…yêu ai đó rồi sao?? Không được đâu! – Mẹ anh rối rít
– Con mệt rồi, con đi ngủ đây! – Anh đứng dậy rồi đi lên phòng
– Lâm! Lâm! – Ba anh gọi, nhưng anh bỏ ngoài tai
Anh ngồi trên giường, bất giác nghĩ đến cô. Anh thua rồi! Dù đã cố phủ nhận nhưng không thành. Đúng vậy! Anh yêu cô, yêu cô mất rồi!
– Nhật Dương, anh yêu em mất rồi, cô tình nhân nhỏ ạ!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!