Em Là Ánh Nắng Đời Anh - Chương 11: Ẩu đả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Em Là Ánh Nắng Đời Anh


Chương 11: Ẩu đả


Học cùng Kiến Nhất từ cấp hai, mỗi ngày đều chỉ nhìn thấy anh rất trầm lặng, không thích kết giao bạn bè, đặc biệt chú ý giữ khoảng cách với nữ sinh. Lý Nhược luôn cho rằng bản thân là ngoại lệ khi Kiến Nhất đồng ý để cô trở thành bạn học nhóm, sau đó cùng nhau đến thư viện mỗi buổi sáng cuối tuần chỉ có hai người.

Sự xuất hiện của Vu Yên Nhi như thay đổi tất cả những điều tốt đẹp mà Lý Nhược đang có, Kiến Nhất bị Vu Yên Nhi thu hút sự chú ý, xung quanh luôn là những lời xì xào bán tán cho rằng anh thích những cô gái hướng ngoại. Có thể xem là người cùng Kiến Nhất trưởng thành, Lý Nhược đã từng chứng kiến rất nhiều cô gái trực tiếp tỏ tình với anh, từ e thẹn đến bạo dạn đều có nhưng chưa bao giờ nhìn thấy anh đáp lại như đối với Vu Yên Nhi.

Trong lòng Lý Nhược nảy sinh mâu thuẫn, sắp xếp lại các tình tiết sự việc càng nghi ngờ thân phận thật sự của Vu Yên Nhi. Chuyện Kiến Nhất có vợ chưa cưới bức ảnh đêm qua đã quá rõ ràng, chính miệng Vu Yên Nhi cũng đã từng thừa nhận có chồng chưa cưới.

Lặng lẽ quan sát ánh mắt dịu dàng hiếm có của Kiến Nhất dành cho Vu Yên Nhi, Lý Nhược có thể khẳng định cả hai chính là một đôi, nhưng lý do gì Vu Yên Nhi lại phải che giấu thân phận khi cô có được Kiến Nhất cũng giống như có tất cả trong tay?

Không thể kiềm chế bản thân khỏi sự tò mò, Lý Nhược lên tiếng hỏi: “Yên Nhi, chồng chưa cưới của cậu còn đi học không?”

Câu hỏi của Lý Nhược vốn đã nằm trong dự đoán của Vu Yên Nhi, cô tự tin đáp: “Vẫn còn, anh ấy bằng tuổi chúng ta”

Sắc mặt Lý Nhược kém thêm vài phần, buộc miệng hỏi: “Cậu ấy học trường này đúng không?”

Quan sát biểu hiện của Lý Nhược như đã đoán được phần nào bí mật, Vu Yên Nhi không những không lo lắng ngược lại còn cố ý nhắc khéo: “Phải, cậu cũng biết đấy”

Vu Yên Nhi và Lý Nhược nhìn chằm chằm vào mắt người còn lại không ai nhường ai, người ngoài nhìn vào cũng ngửi được mùi không lành.

Đến giờ tập trung của ngày huấn luyện đầu tiên, chuông reng vang vọng cả khu lớn, nhiều người ngủ quên chạy ra sân với gương mặt ngái ngủ, đầu tóc rối xù, người chưa kịp gài áo, người ôm giày chạy chân không.

Khi tất cả tập trung thành những hàng ngũ ngay ngắn, các chỉ huy đến nhận lớp. Chỉ huy lớp Kiến Nhất và Vu Yên Nhi giống như tin đồn là một người khó tính tên Tự Thanh, trên mặt khắc hai chữ đáng sợ cùng thân hình đô con, nước da màu đồng, tầm ngoài ba mươi, giọng nói to khỏe khiến người khác e dè khi đối diện.

Sau khi giao lưu giới thiệu, chỉ huy cho lớp khởi động khớp chuẩn bị tập luyện, những người đến muộn bị phạt chạy hai vòng sân trước tiên.

Sau khi giãn cơ, bài huấn luyện đầu tiên là chạy sức bền, nam bảy vòng nữ năm vòng, những người lúc nãy bị phạt phải tiếp tục chạy, thảm vô cùng. Ai chăm tập thể thao cảm thấy không vấn đề, người lười tập thì nước mắt chảy ngược vào trong.

Vu Yên Nhi mếu máo quay đầu nhìn Kiến Nhất, anh gật đầu cổ vũ tinh thần cho cô, đã đến nước này anh không thể để cô phải phí công đến đây lại không nâng cao được sức khỏe.

Theo lệnh còi nam chạy trước, xong hai vòng sẽ đến lượt nữ chạy chung. Một vòng sân chạy nhanh nhất cũng mất ba phút, dưới cái nắng gắt càng hao tổn sức lực nhiều hơn. Sau hai vòng của nam xong, nhóm nữ vào chạy cùng, Kiến Nhất và Từ Tuấn Vỹ chạy vượt qua Vu Yên Nhi và Mạc Nhiên Nhiên, còn cố tình quay lại cười trêu chọc.

Chạy được một vòng rưỡi, Vu Yên Nhi thở không ra hơi, trước đây cô ngày nào cũng ở trong nhà, môn tốn thể lực vốn không dành cho cô.

“Mình tuột dây giày rồi” Mạc Nhiên Nhiên thở hổn hển ngồi xuống buộc dây giày bị rơi ra.

Vu Yên Nhi đứng lại chờ, há miệng hít thở lấy một lượng không khí lớn vào phổi.

Từ xa chạy lại, đường rộng thênh thang Dư An Ny lại cố ý chạy va vào Mạc Nhiên Nhiên, Mạc Nhiên Nhiên vừa đứng lên chưa trụ vững lại bị tác động một lực mạnh từ phía sau khiến cô không phòng bị mà ngã về trước ra mặt đất.

Ngay tức khắc, Vu Yên Nhi giận dữ lao đến nắm tóc Dư An Ny, giơ tay tát vào bên mặt cô ta một cái thật mạnh, Dư An Ny ngã ra đất, mặt in năm dấu tay đỏ ửng, cô ta ôm mặt khóc lóc lôi kéo sự tập trung của mọi người.

Vu Yên Nhi định đến cho cô ta thêm một trận thì Kiến Nhất và mọi người đã can lại. Cô hùng hổ sấn tới, Kiến Nhất giữ cô lại, trầm giọng: “Nhi Nhi”

Cơn hỏa trong Vu Yên Nhi lập tức được dập tắt một nửa khi nghe giọng Kiến Nhất, trong bụng vẫn còn uất ức vì mới đánh được một cái vẫn chưa đủ làm cho cô hả dạ.

Thấy Từ Tuấn Vỹ đến có ý đỡ, Dư An Ny òa khóc đưa hai tay lên cho anh đỡ: “Tuấn Vỹ, mình…”

Dư An Ny còn chưa nói xong, Từ Tuấn Vỹ đã bế Mạc Nhiên Nhiên lên đi thẳng đến phòng y tế. Cô ta ngỡ ngàng ngồi người trên đất cát, khóc to hơn không ngừng hét gọi tên Từ Tuấn Vỹ.

Trong phòng, bác sĩ đang rửa vết thương trên mu bàn tay cho Mạc Nhiên Nhiên, cô nhăn mặt đau đớn tay bấu chặt cánh tay Từ Tuấn Vỹ đứng bên cạnh, sắc mặt anh cũng chẳng khá hơn bao nhiêu.

Trên đường đến phòng y tế, biết Vu Yên Nhi đánh người là sai, Kiến Nhất vẫn không nỡ lớn tiếng mắng, chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên bảo: “Nhi Nhi, dù có tức giận như thế nào, em cũng không thể đánh người khác như vậy”

“Ông xã, là Dư An Ny cố tình” Vu Yên Nhi bức xúc, thấy chuyện bất bình cô đương nhiên không thể đứng yên nhìn.

“Nhi Nhi, mọi chuyện có cách giải quyết, anh thật sự không muốn thấy em động thủ” Biểu cảm Kiến Nhất nghiêm nghị, không muốn dung túng cho hành vi có thể dẫn đến nguy hiểm như vừa rồi.

Thấy Kiến Nhất sắp giận, Vu Yên Nhi sướt mướt ôm anh: “Xin lỗi ông xã, sau này em không như vậy nữa”

Bàn tay Kiến Nhất vuốt đầu Vu Yên Nhi, ôn nhu nói: “Em phải học cách khống chế bản thân, nếu cứ nóng nảy như vậy sẽ có lúc em bị thương, anh không muốn nhìn thấy điều đó chút nào”

“Em biết rồi” Vu Yên Nhi qua loa đáp, buông anh ra hứng khởi bước đi trước: “Đi thôi”

Trong phòng y tế, Mạc Nhiên Nhiên đã xử lý xong vết thương, nhìn thấy Vu Yên Nhi, cô liền cảm thấy bản thân có lỗi: “Yên Nhi, cậu đừng vì những chuyện nhỏ nhặt này mà ảnh hưởng đến cậu”

Vu Yên Nhi ngồi xuống bên cạnh Mạc Nhiên Nhiên, nhìn Từ Tuấn Vỹ đang đứng gần đó, mỉa mai anh: “Tuấn Vỹ, ngay cả một cô gái cậu cũng không thể bảo vệ được, còn tưởng cậu là một người con trai tốt, thật thất vọng!”

“Tôi đâu thể đánh lại cô ta” Từ Tuấn Vỹ bất bình phản bác.

“Thì đá cô ta xa cậu ra, đừng làm ảnh hưởng đến Nhiên Nhiên nữa” Vu Yên Nhi tức giận lên giọng.

Từ Tuấn Vỹ cười lạnh, thách thức ngược lại: “Vậy cậu đá hết tình địch xung quanh Kiến Nhất để tôi xem học hỏi kinh nghiệm”

“Cậu” Vu Yên Nhi trừng mắt, đứng bật dậy giơ nắm đấm, Kiến Nhất liền lên tiếng cô buộc phải hạ tay xuống.

Từ ngoài vào, Lý Nhược vẻ mặt căng thẳng đi đến nói với Vu Yên Nhi: “Thầy hiệu phó muốn gặp cậu”

“Tiêu rồi, làm sao đây?” Mạc Nhiên Nhiên lo lắng, Vu Yên Nhi vì cô mới xảy ra xô xát với Dư An Ny.

Trái ngược với phản ứng hoảng loạn của Mạc Nhiên Nhiên, Vu Yên Nhi lại vô cùng bình thản đứng lên đi cùng Lý Nhược đi đến gặp hiệu phó. Kiến Nhất, Từ Tuấn Vỹ và Mạc Nhiên Nhiên cũng đi theo ngay sau đó.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN