Em là người tôi yêu!
Cô là một nhân viên văn phòng bình thường. Anh là một lập trình viên nổi tiếng, là một trong những quản lý nổi danh của nhà mạng của công ty Iphone, phụ trách hạng mục nghiên cứu kỹ thuật phát triển khách hàng.
Họ là bạn học cùng lớp từ những năm học sơ trung (tương đương cấp trung học cơ sở). Anh là một học sinh giỏi, niềm tự hào của thầy cô giáo, được các bạn trong lớp yêu mến. Cô là một nữ sinh bình thường trong lớp, nhưng trở nên nổi tiếng vì bất cứ một hoạt động nào chỉ cần có liên quan đến cô, đều được anh dõng dạc xướng tên cô đầu tiên. Tên của cô trở thành lời nói cửa miệng của anh. Năm lớp 11 cao trung (tương đương cấp trung học phổ thông), anh quyết định tỏ tình với cô để xác định chủ quyền. Họ cùng thi vào một trường đại học nhưng học khác chuyên ngành.
Cô có hai người bạn thân, một trai một gái. Họ sống cùng khu nhà, cùng vui chơi suốt thời thơ ấu, cùng nhau học tiểu học. Theo thời gian, họ cùng nhau lớn lên. Cô thầm mến cậu bạn trai tài hoa, nhưng do tính e dè nên cô chỉ giấu kín trong lòng.
Cô và anh yêu nhau đã mười năm, đã sống chung với nhau. Nhưng có một ngày cô đưa ra lời đề nghị chia tay. Anh cho rằng cô chỉ giận dỗi nhất thời. Nhưng họ đã chia tay thật sự...
Nguyên nhân nào khiến cho tình yêu của họ tan vỡ? Phải chăng do tình cảm thầm mến cậu bạn thời thơ ấu, giờ đây học cùng trường đại học, một thủ lĩnh của ban nhạc sinh viên, một thần tượng của nữ sinh trong trường đột nhiên bùng cháy trong cô? Hay tại anh đã quá gia trưởng, luôn chủ động trong mọi việc, luôn cho rằng anh làm mọi việc đều vì cô, nên cô chỉ việc nghe theo anh là được? Hay tại một lý do nào đó mà cô không dám nói ra vì sợ làm anh bị tổn thương?
Với giọng văn nhẹ nhàng, hiện tại xen lẫn hồi ức, tác giả Dư Bách Bách đã mô tả những thăng trầm của một tình yêu đẹp, thơ mộng của đôi bạn trẻ. Cái kết có hậu như một lời nhắn gửi với các bạn trẻ: Khi đã yêu nhau hãy cùng nhau chia sẻ tất cả những niềm vui, nỗi buồn, chia sẻ với nhau tất cả những khúc mắc để cùng nhau tìm ra cách giải quyết hoàn mỹ nhất.
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc!
=== ====== =======
Trích dẫn:
- Anh đứng dậy, chậm rãi đi về phía cô, "Tri Tri." Hai tháng qua, đây là lần đầu tiên anh gọi tên cô như vậy, lâu lắm rồi cái tên của cô mới lại được thốt ra từ đầu lưỡi của anh với cảm xúc quen thuộc như thế.
"Anh yêu em."
Anh đột nhiên thổ lộ một câu như thế.
Trần Tri Tri ngẩng đầu lên liếc anh một cái, lại nhìn sang chỗ khác.
Anh chống hai cánh tay ở trên tường phía sau lưng cô, nhìn cô chăm chú nhưng không hề đụng vào cô, "Còn em thì sao?"
=== ========
- Nhưng vào giờ phút này cô cảm thấy, chưa bao giờ mình có một sự thoải mái như thế, giống như toàn bộ mọi ưu phiền tích tụ đã bị cơn gió lạnh kia cuốn bay đi. Cả người cô thật thanh tịnh, không còn một chút phiền não. Vào giờ phút này, vào giờ phút này, cô mới dám thừa nhận.
Cô thật sự rất yêu thích Chu Đông, rất thích rất thích, trong lòng tràn ngập niềm yêu thích, toàn tâm toàn ý yêu thích anh, cả đầu, cả trái tim cô, tất cả con người cô đều rất yêu thích Chu Đông...