Em Là Thứ Mấy - Phần 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
988


Em Là Thứ Mấy


Phần 10


Trong mắt Duy anh ta ghét nhất đàn bà lăng nhăng,ánh mắt như muốn thiêu đốt người đàn bà của mình một cách nhanh nhất nếu thấy cô ta sai phạm…
Duy đẩy Ngọc ra khỏi người anh ta ,Ngọc mơ màng ôm chặt…
“Đừng bỏ đi,làm ơn…”
Duy trèo lên người Ngọc,anh ta ghì hai tay cô rồi Ngọc mở mắt mê man…Duy cúi xuống hôn lên môi Ngọc,cô đấm tay vào ngực Duy khi anh ta lại cố tình ép cô quan hệ tiếp…
-Bỏ ra…
-Sao thế tưởng người có kinh nghiệm như cô thì phải thích chứ…
-Anh nói gì vậy…anh nói thế là ý gì?
-Bản thân là một con điếm lại cứ muốn người khác phải nghĩ mình là tiểu thư cao quý à?
Ngọc tát bốp vào mặt Duy…cô bật dậy vơ vội quần áo
-Thằng khốn nạn,đừng để tôi thấy anh nữa,kẻ như anh mua vui trên thân xác phụ nữ đâu có tốt đẹp…
Ngọc vừa mặc quần áo vừa khóc,Duy nắm chặt tay rồi lặng yên để Ngọc rời đi…Ngọc ra ngoài cửa ngồi gài nốt cúc áo,cô ngã quỵ sau cánh cửa khóc nấc nghẹn một mình…cô ấm ức vì lời mà Duy nói,cô cảm thấy bản thân như một tấm rẻ lau để anh ta chà đạp…
Bên ngoài tiếng sấm chớp nổ ra…Kỳ và cô Kha bật dậy chạy ra giữa sảnh thấy Ngọc chạy thẳng và k hề nghe ai gọi …cô Kha lo lắng
-Sấm chớp…
Kỳ thở dài nhìn lên phía phòng của Duy…
Trong căn phòng đó ,Duy mặc chiếc áo choàng ngồi thu lu ở góc phòng,anh ta ôm đầu khi nghe thấy tiếng sấm chớp và co ro run rẩy như một đứa trẻ…trong đầu anh ta hiện rõ kí ức khi còn nhỏ…ngày nào anh ta cũng bị mẹ đánh ép học ,nhất là hay đánh đập anh ta vào những ngày mưa sấm chớp…
-Mày tại sao lại không nhất lớp,tao hỏi tại sao mày lại không nhất lớp…
-Con sẽ cố gắng lần sau
-Mày có muốn được ông ta công nhận không hả ,thằng ngu dốt…
Đứa bé bị lôi ra đánh bầm dập,người tình của người mẹ cũng ra sức đạp vào mặt và người của thằng bé,cậu bé bị bạo hành thời gian rất dài …cho tới khi bố cậu ta đón về thì cậu ta đã là đứa trẻ bị mắc bệnh tâm lý rất nặng nề,cậu ta phải chứng kiến mẹ mình quan hệ tình dục với rất nhiều đàn ông do bà ta là gái làng chơi và rất lăng nhăng…
Ngày hôm sau…Ngọc đi làm trong trạng thái mệt mỏi,trong đầu cứ nghĩ về lời mạt sát của Duy đêm qua ,cô thở dài khi pha cafe,Hân cô bạn đồng nghiệp hẩy vai
-Có chuyện gì mà sáng giờ như mất sổ gạo thế…
-Ừm có chút chuyện rối quá
-Tuần tới thứ ba sinh nhật tao đấy,rủ người yêu đi nhé
-Làm gì có ai
-Đến tao giới thiệu cho đầy…
-Thôi ,yêu đương gì giờ chỉ làm kiếm tiền thôi k nghĩ đến chuyện khác
-Tao hỏi thật mày trải qua mấy mối tình rồi
-Để nói là mối tình thì đó k phải là mối tình,tao coi đó là vết nhơ của cuộc đời
-Gì căng thế…
-Vào làm thôi nay cả đống việc…
Điện thoại reo là Hùng gọi,Ngọc chặn số rồi lầm lỳ tắt máy…
Hùng gọi không được,anh ta gọi thẳng vào máy bàn của Ngọc…
-Tại sao em k nghe máy
Ngọc nghe giọng Hùng cô ôm trán cảm thấy ngán ngẩm…
-Làm ơn biến mất đi ,ok
-Chiều anh đón em đi ăn nhé…
-Dừng lại trước khi quá muộn đi
-Chẳng phải em cố tình vào đây làm để anh chú ý chẳng phải sao?
-Anh mơ à,tôi làm việc đây…
Ngọc nghĩ đến câu nói của Duy cô vò giấy viết tờ khác rồi lầm bầm “ sao tên khốn ý lại cứ phải nói tổn thương người khác mới vừa lòng”…
Tối hôm đó ,Giang cô bạn thân cùng phòng nấu cơm rồi hỏi Ngọc…
-Sao đêm qua lại về nửa đêm
-Xích mích nửa đêm nên tao về
-Giờ mày tính sao,cho hắn tung xừ lên cho chị mày biết hậu quả
-K được,làm vậy mẹ tao sẽ tự vẫn mất,lòng tự trọng của bà rất cao,không được rồi chị tao nữa…
-Bà ý làm sai giờ mày phải gánh sao mà được
-Là do anh ta chọn tao,lỗi từ bản thân tao trước,đã thế phải ăn nhiều để béo lại mập là đàn ông ngán ngay
-Mày có ăn mãi cũng k béo nổi nữa,sao mày k nghĩ anh ta giàu thế xin ít tiền đâu có mất gì,k cho mình cũng sẽ cho đứa khác…
-Giờ chắc anh ta k gọi tao nữa đâu,tao tát vào mặt hắn rồi
-Sao,thế mày k sợ hắn tức đăng clip à
-Ừ nhỉ,tao quên mất…chết rồi tao làm hắn k vừa lòng rồi
-Khéo toi công cốc đấy chứ đùa
Ngọc cả đêm nằm lo sợ cứ vật vã nhìn điện thoại xem có clip nào bị tố không…
1 tuần sau…
Trong phòng ngủ của Vân và Hùng…anh ta hôn cô ta được hai lần chợt thở dài
-Anh sao đấy,mãi không lên được
-Đợt này công việc anh nhiều nên mới vậy…
-Anh đừng lý do,hay tơ vương mấy đứa làm cùng rồi,vỗ mông thì oai lắm mà…
-Em thôi đi cứ nói đi nói lại mãi
-Anh đừng quên tôi đưa anh lên được cũng sẽ đưa xuống được…
Vân tức đi ra ngoài,Hùng nắm chặt tay ,anh ta ủ mưu “ Tao sẽ thành lập cty riêng khi đó mày chẳng là gì cả vợ ạ”…
Nói xong Hùng lại dở ảnh của Ngọc ra ngắm,anh ta thở dài” Còn em k tránh được mãi đâu”…
Tối hôm đó là sinh nhật của Hân…đã một tuần qua Ngọc k nhận được cuộc điện nào từ Kỳ hay Duy…cô cứ nơm nớp lo sợ nhưng cũng không dám gọi…
Hân dặn mặc váy trắng nên Chi cũng mặc váy trắng ,ba cô bạn đồng nghiệp tíu tít khi thấy nhau.Ngọc nổi trội với làn da trắng hàm răng trắng và nụ cười sáng,cô khiến những chàng trai trong bữa tiệc sinh nhật đều chú ý…Hân nháy mắt
-Bạn mình đêm nay toả sáng
-Điên ,chủ nhân bữa này mới toả sáng chứ
-Nào nâng ly,chúc cho chúng ta thành công và mọi chuyện như ý nguyện…
Bạn của Hân tên Nam ,anh ta chú ý Ngọc từ đầu và chủ động làm quen…Ngọc có vẻ né tránh
-anh là Nam rất vui được biết Ngọc
-Vâng chào anh
-Anh làm bên bộ công an
-Vâng em làm cùng Hân
-Anh biết rồi thấy Hân nhắc về em suốt,anh quen Hân cũng vài năm rồi em ạ…
-Dạ vâng…
-Ngọc hôm nay k đi cùng bạn trai à
Ngọc cười nhẹ
-Em xin phép đi về trước,có rượu rồi nên hơi mệt
-Để anh đưa về
-Dạ thôi,em xin phép
Nam nhanh chân đi ra cửa phóng xe ra trước và mời mọc ,đúng lúc Thiện lái xe của Duy ở gần đó nhận ra Ngọc,anh ta quay vào trong đi báo cho Duy…Nam nói khéo…
-Em lên đi anh cũng tiện đường mà,đừng ngại để anh đưa em về nhé…
-Dạ thôi
-Con gái đi taxi lại váy vóc xinh đẹp thế kia anh k an tâm lắm…lên đi em…bạn Hân anh sẽ chu đáo đến cùng luôn ,đừng ngại nhé em…có cần anh bảo Hân nói một câu không”
-Dạ thôi…
Thấy Nam nói quá khéo nên Ngọc cũng ngại ngần…cô đang bước lên xe thì từ sau cánh tay quàng cổ Ngọc kéo lại khiến cô giật mình.Phan Cảnh Duy trong bộ vest màu khói,ánh mắt lạnh tanh khẽ nói vào tai Ngọc “ Cô có vẻ rất dễ dãi”
Ngọc thở mạnh rồi sợ vội nói với Nam
-Em xin lỗi nhưng bạn trai em đến rồi ạ,em xin phép
Ngọc quay đi nắm tay Duy kéo đi…Duy lầm lỳ giật tay khỏi Ngọc
-Đừng chạm vào tôi
-Anh như vậy là ý gì,anh chạm vào tôi trước còn gì?
-Nếu tôi k ra thì cô lên xe nó rồi ,ai cô cũng lang chạ được ,thật kinh khủng
-Sao anh chưa hỏi đã vội đánh giá người khác và nói ác ý vậy…
-Tôi rất bận,cô có thể đi được rồi
-Là anh giữ tôi lại,để tôi vào bên trong kia xem còn gã nào cò mồi đi chơi tiếp cho đúng ý anh luôn…
-Cái gì cơ?
Duy nhăn mặt…Ngọc quay đi hướng vào bên trong…Duy bảo thiện “ Nói tôi có việc nên tiệc liên hoan cậu thay tôi tiếp nốt”
-Vâng sếp…
Ngọc vừa bước vào thang máy thì Duy kéo tay ra khỏi thang máy
-Bỏ ra
-Cô lại đây…
-Không,anh coi tôi là gì thì là thế đi cho nhanh…
Duy thấy Ngọc trẻ con nhất quyết không ra,anh ta bước vào thang máy chống tay lên ép Ngọc vào góc rồi hôn cô…Ngọc đẩy nhưng Duy vẫn giữ eo sát lại gần…anh ta mút chặt môi…đến khi thang nhẩy số báo có người anh ta buông Ngọc ra …Ngọc cúi đầu thở mạnh…hai người đứng như không quen,khi thang đóng lại Duy lại tiến gần chỗ Ngọc thì cô xua tay
-Ở đây chỗ đông người,chúng ta về nhà thì hơn
-Là em nói đấy…
-Dạ…ơ mà
Duy mỉm cười đi vội ra thang máy…
Ngọc thấy mình như nói bị hớ,cô ôm đầu “ Mày sao vậy Ngọc,mày nói cái quái gì thế”…
Duy đi ra lấy xe còn Ngọc thang máy mở cô chạm trán Hùng …anh ta chặn đường
“ Duyên số luôn đưa chúng ta đến bên nhau em nhỉ,đêm nay em đẹp lắm”…!
Hùng liếm môi vẻ bệnh hoạn trước mặt Ngọc…

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN